"Quan trọng nhất là hợp thủy thổ, khí hậu, độ ẩm, thích nghi môi trường mới sẽ khiến em nôn mửa, tiêu chảy, chán ăn, dễ cáu kỉnh, bực bội, mất ngủ, chóng mặt, nhức đầu, choáng váng. Trong trường hợp nặng nếu điều trị sẽ dẫn đến tử vong, em hiểu ?"
"Anh ba." Bạch San San vươn tay nắm lấy cánh tay Bạch Lâm Sơn : "Anh Ba, những gì lo lắng, vốn dĩ là vấn đề gì cả. Chúng em đều là giáo viên, đều ở đây việc, thể về quê sinh sống , thì những tình huống dĩ nhiên sẽ thể xảy !"
Mặc dù bản ba trai cưng chiều, cuộc sống từ nhỏ đến lớn đều hơn nhiều khác, nhưng cô thực sự về quê nữa, đương nhiên cũng sẽ về quê nhà càng nghèo nàn hơn của Lập Nhiên.
Cô dễ gì mới rời khỏi quê, dĩ nhiên tìm cách cắm rễ ở bên ngoài.
Đã muộn, Bạch Lâm Sơn tiếp chủ đề nữa. Mà cũng , hiện giờ Bạch San San đang trong giai đoạn yêu đương say đắm, khác gì cô cũng sẽ tin. Lúc mà phản đối cô thì chỉ tác dụng ngược. Chỉ thể để cô chịu chút khổ, cô mới những gì đều đúng.
Nếu Lập Nhiên thể xác định định cư ở trấn Nam Nguyệt thì dĩ nhiên là . nếu chỉ ở đây việc vài năm, cuối cùng vẫn về quê thì ? Với nếp sống như , Bạch San San sẽ thể chấp nhận .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-ve-thap-nien-80-cung-chong-luu-manh-lam-giau/chuong-572-em-gai-ruot-cua-em-2.html.]
Sáng ngày hôm , khi Bạch Đại Sơn đang dìu Lý Trình Trình dạo trong sân, điện thoại trong nhà đột nhiên reo vang. Bạch Đại Sơn vội vàng dìu Lý Trình Trình trở nhà. Lý Trình Trình còn tưởng là nhà kho xây xong, nhưng ngờ là cuộc gọi từ Bạch Lâm Sơn.
"Em ba, em đến nơi ?" Lý Trình Trình hỏi.
"Em đến , đến lúc chiều hôm qua. Em gọi điện về đây để tìm hai , với hai một chuyện. Bạch San San tìm bạn trai , hơn nữa đó còn ở Tây Bắc nữa. Người đàn ông đó vấn đề gì lớn, chỉ là hai nơi cách xa quá, thói quen sinh hoạt khác biệt quá lớn. Em sợ Bạch San San chịu , nhưng cũng thể phản đối lúc , nếu sẽ chỉ phản tác dụng." Bạch Lâm Sơn cảm thấy bất lực.
Lý Trình Trình kinh ngạc, ngờ Bạch San San thể chuyện kinh thiên động địa như . Cô : "Nếp sống ở Tây Bắc quả thực khác biệt so với bên của chúng , ăn mặc sinh hoạt đều khác nhiều, Bạch San San chắc chắn thể chấp nhận ."
" !" Bạch Lâm Sơn ngờ chị dâu chung suy nghĩ với , nhất thời như tìm tri kỷ: "Bây giờ em đang cực kỳ lo lắng, em cũng thế nào. Nếu phản đối họ thì sợ phản tác dụng, sợ hai bỏ trốn. nếu phản đối họ, em sợ họ thuận nước đẩy thuyền, ở ngay mí mắt em dám đăng ký kết hôn. Chị xem tại em quản củ khoai lang nóng bỏng tay Bạch San San chứ?"
"Bạch San San là em gái của em, là em gái ruột của em. Em thể khoanh tay ?" Lý Trình Trình bất lực.
"Chị dâu, chị em thế nào bây giờ?" Bây giờ Bạch Lâm Sơn đau đầu, Bạch San San chỉ gây phiền phức cho .
Lý Trình Trình bất lực đáp: "Có câu rằng: ‘Chưa đến Hoàng Hà, chịu thôi’, đặc biệt là trai là mối tình đầu của Bạch San San. Nếu để bản cô đến bờ sông Hoàng Hà, để bản cô đụng đầu tường, thì lẽ cả đời cô sẽ bao giờ chịu từ bỏ . Vì em cứ để họ thuận theo tự nhiên. Mặc kệ là kết hôn theo đàn ông đó về quê của , chỉ khi trải qua , sợ hãi , cô mới thực sự chịu từ bỏ."