Làm bà dám để một như theo cháu trai cháu gái của . Nếu về bọn nó lớn lên còn ai dám đối tượng của cháu bà thì ?
Bây giờ đổi nó lấy tiền , thể đền bù cho con trai , đồng thời nó cũng giúp con trai giảm bớt áp lực nuôi dưỡng con cái.
Trong lúc gia đình đang đếm tiền thì tiếng gõ cửa vang lên, Ngô Tú Châu miễn cưỡng chạy tới mở cửa, bà thấy một nhóm đồng chí cảnh sát mặc đồng phục Công an ngoài cửa, hai chân nhũn vì sợ hãi.
"Quả nhiên ở đây đang diễn các hành vi phi pháp." Bạch Lâm Sơn thấy đang đếm tiền thì lao tới ngăn cản đang cầm tiền. Người đàn ông bên cạnh phụ nữ thấy cảnh sát sợ hãi mà xoay bỏ chạy nhưng khác khống chế .
Cuối cùng, ngoại trừ những đang việc bên ngoài, những còn trong gia đình họ Lý đều kiểm soát, bao gồm cả Lý Minh Sơn, Ngô Tú Châu và hai con dâu của Lý Minh Sơn .
Bạch Đại Sơn lợi dụng lúc hỗn loạn thẳng đến kho chứa củi bên cạnh, Lý Trình Trình cho kho chứa củi của Lý gia ở , nên cần như một con ruồi đầu chậm rãi tìm kiếm. Khi thấy cửa kho củi khóa thì Bạch Đại Sơn giơ chân đá qua, khi tấm cửa rơi xuống Bạch Đại Sơn lao .
"Trình Trình." Nhìn thấy Lý Trình Trình mặt đất đầy bùn lạnh lẽo, má và khóe miệng sưng tấy đỏ bừng, trong lòng Bạch Đại Sơn đau xót, nếu sớm biện pháp của cô là khổ nhục kế, cô gì cũng sẽ đồng ý.
Cho dù Lý gia đòi bao nhiêu tiền sính lễ, cũng nguyện ý cho, nếu đủ thì thể gom góp hoặc vay mượn, thấy cô đau khổ.
Bạch Đại Sơn xổm xuống, cởi dây thừng tay chân Lý Trình Trình đỡ cô lên khỏi mặt đất, lo lắng gọi: "Trình Trình, Trình Trình..." Sau khi hét lên mấy , Lý Trình Trình chút phản ứng nào. Bạch Đại Sơn chuyện , vội vàng ôm Lý Trình Trình chạy ngoài.
Bạch Lâm Sơn hét lên: "Anh ơi, xe đạp của em ."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-ve-thap-nien-80-cung-chong-luu-manh-lam-giau/chuong-60-doan-tuyet-quan-he-1.html.]
“Ừm, đau quá.” Lý Trình Trình chậm rãi mở mắt , nét mặt nhăn nhó.
"Trình Trình, em tỉnh ?" Nghe thanh âm của Lý Trình Trình, Bạch Đại Sơn đang nắm tay cô vội vàng tới mặt, lo lắng vội hỏi: "Trình Trình, hiện tại em cảm thấy thế nào?"
Lý Trình Trình lắc đầu, "Không ."
Bạch Đại Sơn đưa tay sờ lên trán của Lý Trình Trình: "Sao em ngốc như ? Em như mạo hiểm ? Nếu bọn vì lý do nào đó trì hoãn mà đến kịp thì chẳng em sẽ đưa đến Thượng Hải ?”
“Vậy sẽ tìm em ?” Lý Trình Trình tò mò Bạch Đại Sơn.
Bạch Đại Sơn gật đầu: "Ừ, em là của , dù thế nào nữa cũng sẽ tìm em."
"Không . Chỉ cần cuối cùng chúng đạt thứ , trong quá trình xảy chuyện trả giá, đó là điều bình thường ? Trên đời lợi ích miễn phí nào? Anh đúng ?" Lý Trình Trình nắm lấy tay của Bạch Đại Sơn quơ vài cái: "Em thực sự cả. Chỉ đau một chút khi đánh. Khi bình phục thì em sẽ thôi."
Buổi chiều, mấy đồng chí cảnh sát tới, đầu tiên là hỏi Lý Trình Trình, đó với cô: "Lý Minh Sơn gặp cô."
"Bọn họ cầu xin thương xót ? sẽ coi như thấy." Lý Trình Trình trực tiếp từ chối. "Nếu tha thứ cho bọn họ, bọn họ thể bán nữa, cho nên sẽ tha thứ cho bọn họ."
Nhìn thấy bác sĩ , Lý Trình Trình vội vàng : "Bác sĩ, qua cuốn sách nào, thể giúp một tờ giấy đoạn tuyệt quan hệ ?"
Sau khi bác sĩ đơn theo yêu cầu của Lý Trình Trình, Lý Trình Trình cầm nó tay, giả vờ xem: “ đến trường, và cũng sai sót gì , xin các đồng chí bên bộ Công an xác nhận giúp nhé?”