Từ lúc lên tàu đến khi đến cửa nhà Lập Nhiên mất ít nhất bảy ngày, thực sự thế nào Lập Nhiên thể ở một nơi xa như , nếu đến thị trấn Nam Nguyệt, cô sẽ quen Lập Nhiên, thì cô sẽ chịu nhiều đau khổ như thế.
Từ nhỏ đến lớn bao giờ cô chịu khổ như thế .
Đến cửa, Lập Nhiên đặt Bạch San San từ lưng xuống, đó đỡ cô , nhẹ nhàng dỗ dành: “San San em chờ thêm một lát, về đến nhà là thể nghỉ ngơi .” Sau đó Lập Nhiên về phía hai nam đồng chí: "Các đồng chí, hôm nay cảm ơn sự giúp đỡ của các đồng chí. Gia đình ở nhà . Khi nào định xong sẽ mời các đồng chí đến nhà ăn cơm nhé!"
“Được, .” Hai đồng chí mỉm gật đầu: “ đưa các về nhà, chúng sẽ tìm của .”
Lập Nhiên đưa tay gõ cửa sân, đó xuyên qua tường sân thấy cửa hầm bên trong mở , một phụ nữ quấn khăn quàng đầu từ trong tường . Bà ngẩng đầu thấy Lập Nhiên đang ngoài cửa sân, vui vẻ chạy tới đây.
Bà trông hề giống thương chút nào, vì Bạch San San nghi ngờ liếc Lập Nhiên.
"Con trai, con trai, cuối cùng con cũng về , nhớ con lắm." Người phụ nữ mở cửa, lao thẳng vòng tay Lập Nhiên, ôm chặt lấy .
Lập Nhiên ngượng ngùng đẩy : "Mẹ, đây là bạn gái của con, San San, Bạch San San, San San, đây là của ."
Mẹ Lập Nhiên vỗ mạnh quần áo Lập Nhiên : "Bạn gái cái gì mà bạn gái? Người yêu thì là yêu. Đừng với những lời sáo rỗng của thành phố. Bây giờ chúng đang ở nông thôn, nên tuân theo những quy củ nông thôn."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-ve-thap-nien-80-cung-chong-luu-manh-lam-giau/chuong-612-qua-xa-2.html.]
"Cháu chào cô." Bạch San San lễ phép chào hỏi.
Mẹ Lập Nhiên đầu Bạch San San, mỉm ấm áp: "Chào San San, hoan nghênh đến nhà chúng khách."
Bà Lập Nhiên Bạch San San nghiệp trung học phổ thông, coi là học lực cao nhất trong họ, hơn nữa cô vẫn đang giảng dạy ở trường tiểu học, cô là giáo viên chính thức, công việc định và còn trai còn đang trong quân đội, nếu Lập Nhiên ở bên cô , nhất định sẽ kiếm tiền mà mất tiền.
Hai đồng nghiệp Bạch Lâm Sơn tìm đến mang túi du lịch của Lập Nhiên tới cửa, đặt ở hành lang: "Lập Nhiên, Bạch San San, chúng ."
Lập Nhiên vội vàng : "Các đồng chí, ngày mai nhớ tới đây nhé!"
"Được." Hai đồng chí gật đầu, khi khỏi sân nhà của Lập Nhiên thì thẳng sang nhà bên cạnh gõ cửa, một đồng nghiệp đưa mười đồng và : "Chào cô, chúng thuê một nơi để nghỉ ngơi ?”
Bà cô mỉm nhận tiền và : "Tất nhiên là ."
Bạch San San cửa thấy cả đại gia đình của Lập Nhiên, tất cả đều tò mò cô , hai cô gái lao về phía cô : "Anh ơi, đây là yêu của ? Cô ăn mặc quá, bộ quần áo và đôi giày em cũng từng thấy ở .”
Sau đó, hai cô gái sự đồng ý của Bạch San San, trực tiếp cầm mấy chiếc túi du lịch tới, cần là của ai, đều trực tiếp mở giường đất, ngờ trùng hợp như , tình cờ mở đúng túi của Bạch San San.
Nhìn thấy nhiều quần áo, giày dép và một phụ kiện bên trong, hai cô gái vui vẻ và bắt đầu thử từng chiếc một.
Bạch San San vui Lập Nhiên, đây là đầu tiên cô tới nhà Lập Nhiên, cô tức giận, nếu nhà Lập Nhiên sẽ nghĩ cô là tính, cho nên chỉ thể để Lập Nhiên xử lý chuyện . Lập Nhiên chỉ chuyên tâm lấy hải sản khô mà để ý đến ánh mắt của Bạch San San.