Hoàng Tú Lan thấy Bạch Vân Sơn lái xe và một khu rừng, cô vỗ vai đầy khó hiểu: “Bạch Vân Sơn, dẫn em tới nơi gì?”
Bạch Vân Sơn dừng xe , ôm Hoàng Tú Lan từ phía lên đằng , đó nghiêm túc cô : “Tú Lan, sẽ tiếp tục cố gắng, tiếp tục kiếm tiền để em trải qua cuộc sống hơn.”
Hoàng Tú Lan vắt tay qua vai Bạch Vân Sơn, : “Em tin tưởng .”
“Tú Lan...” Bạch Vân Sơn ghé sát qua, hôn lên môi Hoàng Tú Lan, một lúc lâu còn vài động tác khác, Hoàng Tú Lan dọa tới vội vàng ngăn : “Ở cái vùng hoang vu hẻo lánh , gì hả? Nếu như thấy là hai c.h.ế.t chắc đấy.”
Đàn ông đúng thật là, chẳng phân biệt thời gian, cảnh gì cả, bất cứ khi nào, bất kỳ nơi cũng thể nổi hứng .
“Thì vì nơi hoang vu hẻo lánh nên mới ai đó, Tú Lan, em yên tâm , chuyện gì, gánh...”
Sau một lúc kinh hồn bạt vía, chuyện gì ngoài ý xảy , Hoàng Tú Lan mới yên lòng, cô mím môi oán trách Bạch Vân Sơn, Bạch Vân Sơn hãy còn thòm thèm, hôn cô thêm lát nữa mới thắc mắc: “Tú Lan, em gì?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-ve-thap-nien-80-cung-chong-luu-manh-lam-giau/chuong-653-quy-co-giau-co-1.html.]
“Bạch Vân Sơn, sẽ đưa phụ nữ khác những chuyện ?” Bây giờ Bạch Vân Sơn xe máy , cũng tiện, nếu phản bội cô thực sự dễ, hơn nữa xe máy, bao cô gái nhào kìa...
“Tú Lan, em gì thế? Trước đây kết hôn những chuyện , bây giờ kết hôn , vợ, gia đình , chuyện như thế ? Anh chăm lo cho gia đình thế nào em còn ?” Bạch Vân Sơn thực sự Hoàng Tú Lan suy nghĩ như thế.
Nếu là đàn ông giỏi tán tỉnh phụ nữ, thể tìm cả vợ đây?
Hoàng Tú Lan duỗi tay ôm vai Bạch Vân Sơn: “ đây tiền, mấy chuyện , mấy cô chẳng lợi ích gì cả, đương nhiên sẽ đồng ý, bây giờ tiền , đều kiếm chỗ từ phía , nếu mấy chuyện thì đơn giản lắm.”
Thấy Bạch Vân Sơn khấm khá lên, Hoàng Tú Lan vui lo lắng, vui là vì điều kiện trong nhà càng ngày càng , cuộc sống ngày càng suôn sẻ, lo lắng là vì những phụ nữ khác cứ chằm chằm vị trí của cô , thi tranh chỗ của cô .
Khoảng cách giữa cô và Bạch Vân Sơn thực sự quá lớn, cách lớn như thế khiến cô cảm giác an , cô hy vọng bản thể mạnh mẽ như Lý Trình Trình, mạnh mẽ đến mức sợ gì cả.
Không sợ chồng thích , càng sợ chồng lòng đổi ngoài bậy.
Bạch Vân Sơn nhéo mũi Hoàng Tú Lan: “Tú Lan, em nghĩ lung tung gì thế? Em là vợ cưới hỏi đàng hoàng, nếu như thích em, cưới em? Nếu cưới em , đương nhiên sẽ đối xử với em thật , còn sợ em theo chị dâu ăn, càng ngày càng mạnh mẽ, ngày càng quen nhiều , tầm ngày càng rộng mở, đến lúc đó em hối hận vì gả cho đàn ông thô kệch như đây . Anh tài đức gì mà thể cưới vợ như em, trân trọng, ngốc nghếch loạn bên ngoài?”
“Thật ?” Hoàng Tú Lan dám tin nên hỏi .