Lúc trời tối nhưng vẫn còn khá sớm, Bạch San San ăn cơm tối ở nhà Chu Hữu Tường thì trời tối , Chu Hữu Tường phụ nữ chăm sóc cho đứa nhỏ: “Giờ trời tối , đưa Bạch San San về , lát nữa nếu đứa nhỏ về, cô bảo cô cứ ăn cơm là , cần quan tâm đợi .”
Sau khi , gió đêm thổi qua, vẫn chút lạnh, Bạch San San đưa tay chà xát cánh tay , ngờ Chu Hữu Tường cởi áo khoác ngoài khoác lên vai cô , Bạch San San , chút kỳ lạ: “Anh Chu…”
“Vừa nãy ăn canh , cả mồ hôi, khoác cho cô một lúc.” Chu Hữu Tường .
Bạch San San , trong lòng chút ấm áp, ngờ Chu Hữu Tường bình thường là săn sóc, nhiệt tình như , cô giờ đều thích vì chuyện xe lửa, phản cảm với .
Xem lúc hiểu rõ một thì thực sự thể kết luận về đối phương quá nhanh .
Chẳng mấy chốc đến cửa nhà, Bạch San San cởi áo khoác còn độ ấm từ vai xuống, trả cho Chu Hữu Tường: “Cảm ơn Chu.”
“Bạch San San, bây giờ ba cô ở đây, cô ở một , nếu cần giúp đỡ gì thì cứ đến nhà tìm chúng , chúng là đồng nghiệp, cũng xem như trong cùng một nhà, nếu là một nhà thì cần khách .” Chu Hữu Tường khẽ .
Bạch San San gật đầu: “Vâng, cảm ơn Chu.”
Chu Hữu Tường mặc áo khoác lên , về nhà, phát hiện vợ về, vợ là Long Quyên hỏi: “Buổi tối gọi Bạch San San đến ăn cơm ?”
“Ăn , về .” Chu Hữu Tường .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-ve-thap-nien-80-cung-chong-luu-manh-lam-giau/chuong-669-ba-dien-nga-xuong-dat-1.html.]
Long Quyên khẽ bóp bả vai đau nhức : “Đầu tháng sáu em đến trường y báo danh, đứa nhỏ để chỗ , đợi em sắp xếp xong xuôi gửi đứa nhỏ qua, đến lúc đó cũng nghĩ cách chuyển đến bên trường đó , một nhà chúng thể cùng việc.”
Long Quyên y tá trưởng mấy năm , nếu vị trí của cô cứ bất động mãi như thì năng lực bên cũng thể thăng tiến , đúng lúc trường y mới thành lập ở trấn kế bên mời cô đến giảng viên, đào tạo thêm nhiều nhân tài y tá.
Lương thưởng cao, hơn nữa ngày nghỉ cũng nhiều, Long Quyên bèn nhận lời mời của trường y, đợi mấy năm nữa thông qua kiểm tra, chức vị cô càng ngày càng cao, lương cũng sẽ càng ngày càng tăng.
Con trai lớn ở quê để chồng chăm, tình cảm với cô sâu sắc mấy, đây là tiếc nuối lớn nhất của cô , đợi khi sắp xếp bên trường y xong xuôi, cô nhất định đón con trai lớn, tự dạy bảo bé.
Chu Hữu Tường gật đầu: “Đến lúc đó sẽ cố gắng, xem xem thể điều động qua .”
***
Tại thôn An Cư.
Tại nhà ông bà nội Điền Khả Khả, năm gồm ông Điền, bà Điền, Ngưu Tiểu Phương, Điền Gia Hòa, Điền Gia Miêu cũng đến giờ mới ăn cơm.
Điền Gia Hòa và Điền Gia Miêu dù cũng còn nhỏ, khẩu vị nhiều, chẳng mấy chốc ăn no , Ngưu Tiểu Phương bảo bọn nhỏ phòng sách học bài.
Sau bữa cơm, Ngưu Tiểu Phương xong xuôi việc nhà, đem nước phòng bà Điền và ông Điền, tuy là ông Điền bà Điền, nhưng thật tuổi bọn họ cũng lớn lắm, dù ở thời đại đều kết hôn sớm, thời bọn họ kết hôn còn sớm hơn nữa, hai thực cũng chỉ chừng hơn năm mươi, tuổi cũng lớn lắm.
Ông Điền nhận nước Ngưu Tiểu Phương đưa đến, chuyện với cô chốc lát, đó đưa ly lên miệng khẽ nhấp một ngụm nhỏ, bà Điền uống hết trong ly, còn kịp đặt ly xuống thì ngã xuống mép giường.