Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/8Uw8rOeVOM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Sau đó, trong đám đông xuất hiện tám đàn ông vạm vỡ, họ thu dọn đồ đạc dùng cho đám tang và khiêng quan tài .
Bất kể phụ nữ chồng cũ của Vương Tú Anh vợ ở quê , chỉ cần việc họ đuổi chồng cũ của Vương Tú Anh về, cũng thể họ là . Đã thì cần khách sáo.
Nên lớn chuyện lên, cho bộ mặt thật của họ, để họ đơn vị đuổi việc, để họ đời khinh thường, đến cơm áo gạo tiền cũng thành vấn đề.
Bọn họ là kẻ cướp chồng ? Đã cướp thì gánh vác trách nhiệm và nghĩa vụ chứ!
Đồng chí công an nhanh đến. Những gây rối đều khống chế, đang chuẩn giải thì Lý Trình Trình tiến đến: "Các đồng chí, phiền các chờ thêm vài phút ? mới cử gọi trưởng thôn Cố , trưởng thôn Cố lập tức tới ngay."
Thấy trưởng thôn Cố đến, Lý Trình Trình vội vàng hỏi: "Trưởng thôn, căn nhà bà Tú Anh ở rốt cuộc là thuộc về bà Tú Anh là thuộc về Sử Long?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-ve-thap-nien-80-cung-chong-luu-manh-lam-giau/chuong-678-su-long-2.html.]
Lý Trình Trình cũng mới hỏi Vương Tú Anh mới chồng cũ của bà tên là Sử Long.
Trưởng thôn Cố : "Sử Long và Vương Tú Anh ly hôn hơn năm mươi năm . Năm xưa khi cha Sử Long lượt qua đời, di ngôn để là để căn nhà cho Vương Tú Anh. Mà những năm qua đều là Vương Tú Anh bỏ tiền sửa chữa nhà cửa, cho nên căn nhà là của Vương Tú Anh, của Sử Long."
"Mọi thấy ?" Lý Trình Trình chằm chằm những đứa con cháu tham lam của Sử Long, : "Căn nhà thuộc về bà Tú Anh. Cha của các , Sử Long và ông nội Sử Long chỉ ở đây mười năm mà thôi. Ai ở mười năm thì nhà là của ? Vậy hôm nào cũng sắp xếp một đám ăn mày đến nhà các ở mười năm, mười năm nhà là của họ, thế nào?"
"Loại như các cũng xứng đáng là thành phố, thật là mất mặt thành phố. Ngay cả đạo lý đơn giản như cũng hiểu, thật nghi ngờ những năm qua sách của các đều bụng chó . Ồ, đúng , các đều là hậu duệ của ông Sử Long, một kẻ phụ bạc vợ đầu tiên thì thể sinh hậu duệ gì chứ?" Lý Trình Trình chút khách sáo mỉa mai.
Cái gì mà “ c.h.ế.t là lớn nhất”, ở trong lòng cô, nó chẳng là cái gì cả. Cô chính là , những gì cô nghi trong lòng.
Chẳng lẽ cái c.h.ế.t của Sử Long thể xóa bỏ những tổn thương mà ông gây cho Vương Tú Anh ?
Thế thì cũng quá dễ dàng cho ông !
“Sử Long là cha của các , là ông nội của các . khi ông thể việc nặng, các đuổi ông khỏi nhà, để ông về nhờ vả vợ cũ. Vậy các chu cấp tiền sinh hoạt cho ông ? Một một năm cần bảy trăm cân lương thực. Sử Long sống trong mười năm , chính là cần bảy nghìn cân lương thực. Tiền nhà, tính sơ sơ, mười năm tiền nhà là ba trăm đồng, đó bà Tú Anh các chăm sóc ông mười năm, tiền công bảo mẫu mười năm là sáu trăm đồng. Phiền các trả bảy nghìn cân lương thực, ba trăm đồng tiền nhà và sáu trăm đồng tiền công bảo mẫu cho bà Tú Anh. Nếu cả thôn An Cư chúng sẽ bỏ qua cho lũ con cháu bất hiếu các !'"