Hoàng Dĩ Đồng chỗ Bạch San San một lúc ôm Hoàng Dĩ Đào về, cô nghĩ một cách chu để thoát khỏi đám nhà họ Chu, nhất là Chu Phi Dực , đều lòng, ở cùng phụ nữ khác còn ly hôn với cô , chắc chắn nhắm tài sản của nhà họ Hoàng bọn họ, mơ thật đấy.
Ngày mười tám là ngày Bạch San San và Chu Hữu Tường kết hôn.
Vừa sáng sớm, Bạch Vân Sơn, ông nội Bạch, bà nội Bạch, còn nhà bác hai, Bạch Thư Yên và Bạch Thư Lễ qua giúp đỡ, mượn bàn ghế từ nhà khác, đặt từng bàn bãi đất trống cửa, đặt đủ thì bày ở trong sân, trong phòng khách.
Dù nhà Bạch San San chỉ một phòng bếp, vốn kịp nấu nướng, vì thế chia đồ ăn nấu ở mấy nhà, nấu xong thì bưng tới nhà Bạch San San là .
Bà nội Bạch trang điểm cho Bạch San San: “Thời gian trôi qua nhanh thật đấy, ngờ tới San San sắp gả cho , bây giờ thanh niên đến tuổi kết hôn nhà họ Bạch chỉ còn ba cháu, cũng đến bao giờ ba cháu mới lấy vợ đây.”
Bạch San San bĩu môi, lòng thầm nghĩ, chắc chắn cô thể để ba lấy vợ, nếu trai cuối cùng của cô cũng mất , cô mất cả, bây giờ hai cũng che chở cô nữa, cô chỉ còn ba thôi.
Nếu như ba cưới vợ quên em gái, ai bảo vệ cô ? Ai chống lưng cho cô nữa?
Vì thế chắc chắn ba thể lấy vợ, cùng lắm là cô đẻ hai đứa, cho ba một đứa con thừa tự để ba nuôi con cho cô , như thế ba cũng sợ già ai chăm.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-ve-thap-nien-80-cung-chong-luu-manh-lam-giau/chuong-712-dua-vao-dau-2.html.]
Dù cô với ba cũng sống cùng một nơi, nếu như cô phát hiện ba manh nha gì đó, cô trực tiếp vặt mầm mống là , còn cả với hai, tạm thời cô nghĩ cách, đợi về thị trấn Nam Nguyệt , cô tìm chồng ác độc bên xem xem cách gì xử lý con dâu , cô học cho tử tế, dạy dỗ Lý Trình Trình và chị dâu thứ , dám động tới miếng bánh của cô , đúng là sống nữa.
Bạch Thư Lễ mười bảy tuổi cạnh bàn bên cửa, cạnh đó là cuốn sổ ghi chép đến và bút máy, phụ trách ghi chép tham gia.
Trước đó Bạch Thư Lễ học muộn nên mới nghiệp trung học cơ sở, đến đến cuối tháng tám mới học trung học phổ thông, đến lúc đó và Lý Trình Trình là bạn cùng trường, chỉ điều Lý Trình Trình học lớp mười một, học lớp mười.
Đến giờ, Bạch San San và Chu Hữu Tường lễ, lễ xong thì mở tiệc trưa.
Mấy Bạch Đại Sơn, Lý Trình Trình, Hoàng Tú Lan và Lý Hiểu Đồng bắt cá ở chỗ lúc , đầu cây đại thụ, bên là nước trong xanh, cực kỳ mát mẻ, đúng là thắng địa tránh nóng.
Lý Trình Trình đỡ Bạch Thiều Quang bên cạnh xem Bạch Đại Sơn bắt cá: “Đại Sơn, thật ? Tiệc trưa sắp bắt đầu .”
Lý Trình Trình cũng sợ Bạch Đại Sơn nhớ chuyện sẽ hối hận, Bạch San San xa hơn nữa thì cô cũng là em gái duy nhất của Bạch Đại Sơn, thể , còn cô sẽ , cả đời cô cũng sẽ quên những lời Bạch San San với cô.
“Chỉ cần nó c.h.ế.t là , những chuyện khác mặc kệ.” Bạch Đại Sơn cúi bắt cá, đầu cũng ngẩng lên.
Chỉ chuyện sống c.h.ế.t mới lo liệu một chút, chuyện khác, sẽ nhúng tay .
Hơn nữa cũng hai mốt tuổi , sắp hai hai đến nơi, còn cần đến trai ? Không năm nay Lý Trình Trình cũng mới hai mốt tuổi ? Cô cần nào nhà họ Lý ?