Lý Trình Trình xong thì xoay rời , đột nhiên bóng đen mặt đất vươn tay nắm lấy đầu gậy tre còn trong tay Lý Trình Trình, dùng sức kéo mạnh, Lý Trình Trình kéo mạnh về mà ngã xuống, trực tiếp nhào lên nọ, đó nọ thuận thế ôm lấy Lý Trình Trình, lật đè Lý Trình Trình ở phía , một tay bịt miệng cô, ngăn cô hét lên, đầu ngừng dụi cổ cô, một tay thọc trong quần áo cô thăm dò.
Tình thế đổi đột ngột khiến Lý Trình Trình sửng sốt trong chốc lát, đó cô nhanh chóng tỉnh táo , lẻ cô đụng QJF(*)?
(*): Tội phạm cưỡng hiếp.
Lý Trình Trình cố gắng giãy dụa, nhưng phát hiện bản căn bản là đối thủ của nọ, lặng lẽ dùng tay mò mặt đất, khi tay cô đụng một hòn đá, cô cầm lấy đập thẳng đầu của mặt.
Người đàn ông thẹn quá hóa giận tát Lý Trình Trình hai bạt tay, Lý Trình Trình cảm thấy mặt đánh đến tê dại, cô cầm lấy hòn đá đập đầu nữa, đàn ông ấn hai tay Lý Trình Trình mặt đất, cánh tay và cổ tay những hòn phía đ.â.m đau đớn.
Lý Trình Trình chịu đựng cơn đau đớn ở cánh tay, cố gắng dùng đầu gối thụi mạnh lên , đó cô thấy một tiếng hừ trầm đục, thấy phương pháp hiệu quả, Lý Trình Trình nhanh chóng dùng đầu gối thụi lên nữa...
Đột nhiên một luồng ánh sáng đèn pin chiếu về phía .
Bóng đen đè Lý Trình Trình nhảy xa như đạp một cái lò xo, chạy vụt trong bóng tối, Bạch Đại Sơn chiếu đèn pin về hướng bóng đen biến mất, nhưng thấy gì cả.
Bạch Đại Sơn trở bên cạnh Lý Trình Trình, đỡ Lý Trình Trình dậy, thấy hai má Lý Trình Trình sưng đỏ, tức giận đến đỏ ngầu hai mắt: "Vợ, em ?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-ve-thap-nien-80-cung-chong-luu-manh-lam-giau/chuong-754-bi-tap-kich-2.html.]
"Em , chỉ chút vết thương ngoài da thôi!" Lý Trình Trình giơ cánh tay lên, phủi bay sỏi đá cánh tay: "Không ngờ trong thôn chúng kẻ độc ác như . Nếu bắt , nhất định sẽ cô gái khác gặp họa."
Hôm nay cô thoát là nhờ may mắn, may mắn vì Bạch Đại Sơn ngoài đón cô, nếu Bạch Đại Sơn tới, qua thêm một lát nữa cô sẽ còn sức lực phản kháng, đến lúc đó chẳng cô sẽ trở thành cá thớt(*), mặc thịt ?
(*): Trong tình thế nguy kịch, sống c.h.ế.t thế nào; sự sống và cái c.h.ế.t của bản do khác định đoạt.
Bạch Đại Sơn nghĩ mà sợ, kéo Lý Trình Trình lòng, ôm thật chặt: "Vợ, đều do , đáng lẽ luôn ở bên cạnh em, như em sẽ gặp chuyện kinh khủng như .”
"Cho dù theo em lúc nơi thì cũng sẽ đủ loại chuyện ngoài ý khác xảy , vì nên đừng suy nghĩ quá nhiều, chuyện liên quan gì đến cả, là do lòng độc ác mà thôi! Chúng đến Cục Công an báo án thôi, thể để nhởn nhơ ngoài vòng pháp luật , nếu chắc chắn sẽ những khác gặp tai họa !"
Về mặt tính mạng mà thì chuyện như thế cũng chuyện gì to tát, nhưng đối với những cô gái ở thời đại mà , nếu gặp chuyện như , lẽ họ sẽ thể sống nổi nữa.
Lý Trình Trình giống bọn họ, nội tâm của cô mạnh mẽ, nếu hôm nay chuyện như thật sự xảy , cô cũng sẽ xem đây là chuyện lớn gì, chỉ cảm thấy ghê tởm mà thôi!
Cho dù chuyện gì xảy , cô cũng sẽ bao giờ từ bỏ cơ hội sống, dù cũng chỉ cô , thể sống là cơ hội đáng quý đến cỡ nào.
Sau đó, Bạch Đại Sơn đạp xe ba bánh chở Lý Trình Trình về nhà, Lý Trình Trình tạm thời đặt tất cả món kho xe ba bánh trong động để cất giữ, còn Bạch Đại Sơn thì đến cách vách gọi Bạch Vân Sơn qua, nhờ giúp bọn họ chăm sóc Lý Hiểu Đồng và Bạch Thiều Quang.
Khi đến Cục Công an, Lý Trình Trình kể chi tiết chuyện hôm nay cô gặp cho nhân viên công tác: “Người đó bỏ chạy nhanh mà còn để chút tung tích nào, từ đó thể thấy là một cực kỳ hiểu về thôn An Cư, chỉ thể là dân thôn An Cư, hoặc là sống ở thôn An Cư, thể nào là ngoài , còn một chuyện, đầu đó dùng đá đập mấy phát, đầu nhất định sẽ thương tích.”