Bạch San San quá rõ thế nào để khơi gợi khát khao bảo vệ khác của đàn ông, hơn nữa đây còn là hai ruột thịt của cô , chắc chắn sẽ bênh vực cô , sẽ yêu chiều cô .
“Giữ nhỏ gì chứ? Là đều cần giữ lớn, lớn thì mới nhỏ.” Bạch lão nhị phẫn nộ .
“ cũng chồng với đàn ông lựa chọn giữ nhỏ mà cần lớn, điều may mà em bình an vượt qua ải , thể sống để gặp hai thật đấy.” Bạch San San ngẩng đầu qua, đôi mắt ngập nước Bạch lão nhị.
Cô tin thế mà hai còn đau lòng.
“Đó là khác, Chu Hữu Tường dám thế với em , nếu em mệnh hệ gì, chắc chắn bọn sẽ bỏ qua.” Bạch lão nhị vỗ vai Bạch San San: “San San, bây giờ em đang ở cữ, thể , cho mắt, mau về phòng nghỉ .”
“Anh hai, phòng chuyện với em , ngày nào em cũng ở nhà nhàm chán lắm.” Bạch San San kéo tay Bạch lão nhị phòng: “Bé con đang ngủ , ngủ say.”
Nghe thấy bé con, Bạch lão nhị cũng nhớ tới đứa bé sắp chào đời của , mềm lòng: “Bé con giống ai? Đã đặt tên ?”
“Anh hai, là ngay mà.” Bạch San San nũng : “Tên đứa bé là Chu Bạch Ưu, chính là hy vọng bé con thể kế thừa ưu điểm của bọn em, bọn em còn ghi tên đứa bé hộ khẩu, nếu hai cảm thấy cái tên , bọn em đổi một cái tên khác.”
Bạch lão nhị gật đầu: “Cái tên đặt , cần đổi, bọn em cũng đặt tên đấy!”
Cậu cũng gọi con là “Ưu” , nhưng bây giờ con của Bạch San San dùng chữ , dùng nữa, để con cái tên độc nhất vô nhị.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-ve-thap-nien-80-cung-chong-luu-manh-lam-giau/chuong-845-pha-hoai-1.html.]
Về phòng, Bạch lão nhị đặt đồ xuống tới bên giường thăm cháu ngoại, nhịn : “Cháu ngoại xinh xắn thật.”
“Đương nhiên , lúc em mang thai ăn ngon mà.” Bạch San San kiêu ngạo thôi, bao nhiêu phụ nữ sống cuộc sống như cô , bao nhiêu phụ nữ thể dễ dàng trở thành gia đình vạn tệ như cô !
Lý Trình Trình với Hoàng Tú Lan đều vì gả nhà họ Bạch mới cuộc sống như thế.
Bạch lão nhị : “San San, mang tới cho em ít đồ ăn bồi bổ, em nhớ ăn uống đúng giờ, đừng để lỡ thời gian.”
“Anh hai, xa xôi như thế, mang thực phẩm bồi bổ đến cho em gì? Bên cũng thực phẩm bồi bổ, đưa em tiền để em mua chẳng !” Bạch San San dựa đầu giường, đau lòng .
những lời Bạch lão nhị sững .
Cô coi thường đồ mua nên trực tiếp đưa tiền ?
Cậu cho cô còn ít ? Trước đó trả hộ cô cả chục nghìn đồng, lẽ nào đó tiền ?
“San San, năm ngoài hai thương, mấy tháng thể việc, kiếm tiền, tiền mua thực phẩm bồi bổ cho em đều là vay , về còn nhanh chóng kiếm tiền trả nợ.” Năm ngoái Bạch Vân Sơn gặp vụ nổ, cánh tay thương nhưng cho Bạch San San nên Bạch San San .
Nếu như , Bạch San San cũng sẽ chẳng đau lòng .
Bạch lão nhị Bạch San San tin nên chìa cánh qua: “San San, em kỹ xem nhiều sẹo ? Đấy đều là vết sẹo do thương để đó, tiền năm nay kiếm đều dùng để trả nợ.”
“Rốt cuộc phụ nữ trò gì thế? Sao khiến hai thương nặng thế ? Xem chị thích hợp vợ hai, hai, đợi em hết ở cữ, em sẽ tìm cho một đối tượng mới hơn, ? Sau hai ở đây việc nhé? Căn nhà bên cạnh em sẽ để cho hai ?” Nhìn thấy vết sẹo xí cánh tay Bạch lão nhị, Bạch San San giận dữ thôi.