Lý Trình Trình nghĩ tới, trong sơn động của nhiều đồ nhưng mấy thứ như thịt dê, thịt bò, cô quyết định, qua hai mùa đông nữa, cô sẽ tự lái xe tới thảo nguyên mua một ít, mua thêm cả sách dê, sách bò về bán lẩu sách dê, lẩu sách bò.
Trình Tuyết Dương và hai giúp việc cùng nấu một bàn cơm thịnh soạn, thịt bò với thịt dê đều thái lát mỏng, nhúng canh nóng vài giây là ăn , loại thịt tươi mới như thế ăn là ngon nhất.
Làm một bàn ăn phong phú xong, đương nhiên thể ăn một , thế là cô gọi cả Bạch lão nhị và Hoàng Tú Lan ở bên cạnh sang, vây chật bàn, còn may là bàn vuông như lúc , nếu thể nhiều thế .
Bàn ăn nhà Lý Trình Trình đổi thành bàn tròn lớn như của nhà họ Quý, đủ để mười mấy, hai mươi .
Bây giờ Bạch Thiều Quang hơn một tuổi, thể ăn cơm, giúp việc đặt bé lên ghế ăn cho trẻ em, đút cho Bạch Thiều Quang ăn no bà mới ăn, hai giúp việc nhà Lý Trình Trình giống như trong nhà, đều bàn cùng ăn, đồ ăn cũng như họ.
Thức ăn của hai , Lý Trình Trình vẫn nuôi .
Phúc lợi lẫn đãi ngộ của nhà cô , đương nhiên giúp việc sẽ đổi chủ nhà, dù chẳng gia đình nào cung cấp phúc lợi và đãi ngộ như thế.
“Trình Trình, chúc mừng chị vượt qua kỳ thi thử, thi đại học, chị nhất định thể gặt hái thành công, trở về trong vinh quang.” Hoàng Tú Lan .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-ve-thap-nien-80-cung-chong-luu-manh-lam-giau/chuong-855-xa-hoa-1.html.]
Bạch lão nhị bảo: “Chị dâu, chị cứ yên tâm thi cử, yên tâm học đại học , chuyện trong nhà giao cho bọn em, bọn em đảm bảo sẽ chị nhọc lòng.”
Lý Trình Trình : “Cảm ơn em.”
Nếu cô học, mỗi đều rời ba, bốn tháng, nhà giúp đỡ trong coi, cô cũng cần lo lắng, lúc ở nhà, thêm rau dưa hoa trái, cô thể về thu hoạch kịp cũng chẳng , đến lúc đó, chuyển đến chỗ cô học đại học để mở một cửa hàng thực phẩm tươi sống cũng .
Một nửa thu trong sơn động, một nửa bày ở cửa hàng thực phẩm để bán.
Cô học đại học ở vùng khác mà sẽ học ở trường nhất tỉnh Dương Kim của họ là , ở tỉnh học, nghỉ hè về cũng tiện hơn, chỉ cần nghỉ ba ngày là thể về, vì thế cô cần ba, bốn tháng mới về một , nếu ít bài vở, cộng thêm ngày nghỉ cuối tuần nữa, cô thể xin phép về nhà.
Tháng năm, Bạch San San cũng hết ở cữ, ở cữ xong, cô , bởi vì cô ở nhà giặt quần áo, nấu cơm nên mời một giúp việc tới chăm con.
Còn Ôn Hoằng Dương, đương nhiên nên gì thì nấy, một đàn ông thể ở nhà chăm sóc họ mãi, như thế thỏa đáng.
Có điều Bạch lão tam còn về, Ôn Hoằng Dương công việc cụ thể, ở mãi cũng , lãng phí thời gian, chậm trễ công việc, Ôn Hoằng Dương liên lạc với Khang Cảnh Huy, Khang Cảnh Huy công việc định ở chỗ chị dâu của Bạch lão tam, động lòng, qua đó.
Khang Cảnh Huy hỏi Lý Trình Trình, Lý Trình Trình Ôn Hoằng Dương chăm sóc Bạch San San và Chu Bạch Ưu hơn một tháng thì từ chối, bởi vì cô qua mật thiết với Bạch San San, kẻo chuyện của Bạch San San .