Người đàn ông Lý Trình Trình, : “Lý Trình Trình, cô nhớ ? là Vương Cảnh Tuấn, cùng cô chủ trì tiệc ở trường, cô nhớ ? Cô đúng là một quên, mới qua vài năm thôi mà quên mất bạn học từng hợp tác.”
Lý Trình Trình hổ mỉm : “Quả thực là chuyện như , nhưng thật sự nhớ rõ cụ thể, dù bình thường cũng bận, nhưng nếu là bạn học của , hoan nghênh đến thôn An Cư chúng khách, chúng sẽ chiêu đãi thật , để ấn tượng sâu sắc cho .”
Nếu là bạn học đại học của cô, đương nhiên thể đối đãi với như đối đãi với xa lạ, vì Lý Trình Trình mời cửa, đến nhà, Lý Trình Trình mang rau dại phòng bếp, bảo Vương Cảnh Tuấn xuống, đó rót cho , cùng Bạch Đại Sơn đối diện Vương Cảnh Tuấn.
“Bạn học Vương Cảnh Tuấn , đang yên đang lành đến chỗ chúng ?” Lý Trình Trình tò mò hỏi, cô cảm thấy Vương Cảnh Tuấn tới đây là vì công tác.
Ở quê bọn họ xí nghiệp lớn nào, nếu thì nhà máy thực phẩm của Lý Trình Trình thể xếp hạng cao chứ?
“ thôn An Cư là thôn giàu nhất, nhớ tới hình như cô sống ở thôn , cho nên tới xem một chút.” Vương Cảnh Tuấn uống .
vẫn mục đích của , Lý Trình Trình và Bạch Đại Sơn cũng mục đích của , nhưng cái quan trọng, dù thì bọn họ chẳng quan hệ gì với .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-ve-thap-nien-80-cung-chong-luu-manh-lam-giau/chuong-930-ban-hoc-den-2.html.]
Điều bọn họ thể với tư cách là chủ nhà, đó là chiêu đãi thật , những thứ khác cần quan tâm.
Lý Trình Trình đến phòng bếp với dì giúp việc, bảo bà buổi trưa một bữa cơm phong phú, vì trong nhà khách tới, bữa cơm như bình thường chắc chắn là .
Trong nhà luôn hai dì giúp việc việc, như thế Lý Trình Trình và Bạch Đại Sơn thể rảnh tay, đó những chuyện quan trọng hơn.
Tiền lương ở chỗ Lý Trình Trình cao, cho nên dì giúp việc việc nhiều năm cũng ý định từ chức, đương nhiên, tất cả đều ăn ý, Lý Trình Trình cũng bọn họ từ chức, nếu cô sẽ tìm dì giúp việc mới, đến lúc đó còn mất một thời gian để quen, điều sẽ lãng phí thời gian ?
“Lý Trình Trình, các cô phòng nào trống ? thể ở nhà các cô mấy ngày ?” Vương Cảnh Tuấn ngượng ngùng lên tiếng, Lý Trình Trình thật sự ngờ, Vương Cảnh Tuấn thật sự coi là ngoài.
Lý Trình Trình do dự một chút gật đầu: “Nhà chúng cái gì nhiều, duy chỉ phòng khách là nhiều thôi, nếu chỗ ở, thể ở nhà chúng vài ngày.”
Mặc dù cô nhớ rõ , nhưng nếu là bạn học, cũng thể quá thờ ơ, nếu lúc họp lớp, mà thêm mắm dặm muối ngoài, cô còn nữa đây?
Hơn nữa, điều cũng thể ảnh hưởng đến danh tiếng và thanh danh của một thương nhân như cô, dù trong nhà cũng chỗ, còn hai dì giúp việc, chuyện bố trí cô chỉ cần báo cho dì giúp việc là , cần Lý Trình Trình nhúng tay .
Nhà trẻ của Bạch Thiều Quang và Bạch Thiều Hoa cung cấp cơm trưa, cho nên buổi trưa cần đón về ăn cơm, buổi trưa chỉ ba Lý Trình Trình, Bạch Đại Sơn và Vương Cảnh Tuấn ăn cơm. Về phần hai dì giúp việc, ngay từ đầu Lý Trình Trình bảo họ lên bàn dùng cơm với luôn, đó tại bọn họ lên, thể là bởi vì cô ở nhà!