“Anh Tuyết Chí, khi nào chúng mới đưa Tuyết Dương về nhà?” Lá rụng cũng cách trở về cội nguồn, huống chi là con ? Dù Tuyết Dương c.h.ế.t thì cũng mang xương cốt của bà trở về.
Trình Tuyết Chí suy tính : "Đừng nóng vội, chờ khi chúng thu xếp công việc và việc trong nhà xong hết thì sẽ cùng Trình Trình trở về. Chúng những đưa Tuyết Dương về nhà mà còn khiến cho Lý Minh Sơn và Hà Uyển Xuân nhận lấy hình phạt mà bọn chúng đáng nhận lấy, cho bọn họ , bọn họ thể tránh mùng một nhưng tránh khỏi mười lăm.”
Đằng còn nhiều chuyện rắc rối, ngày một ngày hai là thể giải quyết .
Sau khi Quý Hạc Minh xong di thư của Trình Tuyết Dương và tín vật mà Trình Tuyết Dương để cho ông , nháy mắt ông trở nên tiều tụy hơn nhiều, trông ông như già năm tuổi , Lý Trình Trình còn sợ ông sẽ thể đợi đến lúc đưa Trình Tuyết Dương về nhà.
Trình Tuyết Chí sắp xếp đưa Quý Hạc Minh về, nhưng Quý Hạc Minh xua tay từ chối.
Sau khi Quý Hạc Minh rời , Trình Tuyết Chí với Lý Trình Trình: "Trình Trình, thôi. Ông dẫn cháu thăm bà cố và ông cố của cháu, cũng chính là cha của bọn ông."
Bọn họ coi Lý Trình Trình là ngoại thích(*) cho nên bối phận của Lý Trình Trình cũng ngang bằng với Trình Nhã, trực tiếp gọi bà cố và ông cố là .
(*): Ngoại thích là cụm từ dùng để chỉ những lực lượng chính trị trong triều đình phong kiến nguồn gốc là của họ ngoại nhà vua như họ hàng của hoàng hậu, hoàng thái hậu hoặc thái phi.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-ve-thap-nien-80-cung-chong-luu-manh-lam-giau/chuong-95-chau-khong-the-nhan-duoc-2.html.]
Ngày hôm qua khi Lý Trình Trình tới đây mới Trình Tuyết Chí bảy mươi tuổi, thật cô cũng đoán là cha của bà nội qua đời, con trai cả cũng bảy mươi , cha ông thể còn sống ? Vì đến bây giờ cô cũng dám mở miệng nhắc đến cha của bà nội, cô sợ nhắc đến nỗi buồn của , ngờ ông cả dẫn cô thăm ông bà cố.
Bọn họ để ai cùng, nên chỉ Trình Tuyết Chí, Lý Trình Trình và Trình Nhã cùng đến đó, bọn họ bảo tài xế lái xe đến hợp tác xã cung ứng , để mua một đồ cúng, mới cùng đến nghĩa trang của nhà họ Trình.
Đó là nghĩa trang riêng của nhà họ Trình, tất cả những trong nhà họ Trình đều chôn cất ở đó.
Đến lăng mộ của gia chủ và gia chủ phu nhân của nhà họ Trình, ba mới đặt đồ vật trong tay xuống từng một quỳ xuống bái lạy, Trình Tuyết Chí với giọng run rẩy: “Cha , chúng con tìm tin tức của em ba . Rất nhanh thôi chúng con sẽ đưa em ba về nhà, đến lúc đó gia đình chúng sẽ đoàn tụ.
Trình Tuyết Chí kéo Lý Trình Trình gần : "Cha , hai xem, đây là cháu gái của em ba và là chắt gái của hai , Lý Trình Trình. Cha xem, con bé trông đến mức nào , xinh giống y hệt như em ba hồi , bây giờ em ba còn nữa, chúng con sẽ coi Trình Trình như cháu gái ruột của , sẽ bao giờ đối xử tệ với con bé..."
"Bà cố, ông cố, xin chào hai , cháu là Lý Trình Trình. Xin ông bà hãy tha thứ cho cháu vì đến thăm ông muộn như ." Lý Trình Trình cúi đầu thật sâu mộ tổ tiên của .
Sau khi bày tỏ lòng tôn kính với ông bà cố của , Trình Tuyết Chí đưa Lý Trình Trình đến một cái sân.
Sau khi cửa, ông mới giải thích: “Đây là nhà bố trí cho em ba, bọn ông cứ nghĩ đợi khi nào em ba trở về thì thể sống ở đây. Ở đây cách chỗ bọn ông gần cũng dễ di chuyển, bây giờ em ba còn nữa, ngôi nhà để cháu thừa kế.”
“Ông cả, đây là của bà nội, cháu thể nhận .” Lý Trình Trình vội vàng xua tay từ chối, nhà thì cô sẽ tự mua.
Cô là đột nhiên xuất hiện, nếu cô thừa kế nhà của nhà họ Trình, những đứa nhỏ khác trong nhà họ Trình sẽ cô thế nào? Trong lòng bọn họ thể chấp nhận ?