Nghe những lời hăm dọa của bà ,  bắt đầu cảm thấy nghi ngờ: “Tại  bà    đuổi   như ? Không lẽ bà  chính là   bày  những âm mưu ,   vì   rời khỏi đây, nên mới giả ma hù dọa ?”
 
Nói đến đây,  cũng  quyết tâm và bảo: “Này, để   cho bà ,    mất 300k đó , dù gì nó cũng là tiền  cực khổ  . Và hôm nay cho dù  chuyện gì  chăng nữa, thì  vẫn quyết định ở trong căn nhà . Thậm chí   bà chính là   giả ma hù dọa  đúng ? Bà đừng nghĩ sự hù dọa đó sẽ khiến  sợ mà rời khỏi căn nhà . Còn bây giờ,  quyết tâm sẽ ở  đây...”
 
Bà    thì  tức giận,  ngờ   lì lợm như thế. Khi những  khác  căn nhà , chỉ cần một ngày họ sẽ rời khỏi ngay lập tức, trong khi   kiên quyết như . Bà  thầm nghĩ trong lòng: “Hừ, con nhỏ  gan to thật. Được , để  xem thử nó chịu  bao lâu. Chắc chắn hai ba ngày nữa nó sẽ bỏ . Mong là  để  còn tìm khách khác. Thậm chí cho nó thuê,  cũng lỗ mấy ngày, thật tức c.h.ế.t  ...”
 
Nghĩ đến đây trong sự tức giận, bà  bảo: “Được, nếu cô  ở  thì cứ ở  ,  cũng  ngăn cản.   xảy  chuyện gì thì cô đừng trách, tất cả hãy tự  gánh chịu, vì cô  ở trong căn nhà ! Còn giờ thì mau biến khỏi đây!”
 
Nghe những gì bà  ,     thể giải quyết  gì khi tranh cãi, thậm chí còn  chịu thiệt. Giờ cũng  trễ học,  cần    mới đúng,  thì hôm nay chẳng tiếp thu  kiến thức,  thậm chí còn mất lương. Thế nên  quyết định   và  với bà : “Được, để xem những trò hù ma của bà sẽ thế nào,  sẽ  sợ . Còn bây giờ,  sẽ ở  trong căn phòng  cho tới khi nào  tiền  bỏ   chi tiêu xứng đáng thì  mới chịu rời ...”
 
Thế là  rời  trong sự tức giận của chính , mà thầm nghĩ: “Không  tối nay khi  đang ngủ, bà  sẽ giở trò gì nữa, nhưng  sẽ  sợ !”
 
 trở về phòng để  đồ,  đó  đến quán . Vì hôm nay  học nên  cần  , để  thể trang trải chi tiêu cho cuộc sống.   phục vụ ở một quán nước, khi bước ,   bỗng  chăm chăm . Điều  khiến  cảm thấy  kỳ lạ,    chuyện gì đang xảy ,  liền hỏi một nhân viên ở đó: “Này, rốt cuộc  chuyện gì mà       chăm chăm như ?”
 
Chưa kịp để   thêm,  phụ nữ đó liền thì thầm: “Này, chúng   thấy một  phụ nữ mặc áo màu đen, với khuôn mặt vô cùng kỳ lạ. Lúc nãy bà  che ô  theo phía  lưng , thậm chí đột nhiên bà  biến mất ...”
 
Nghe đến đây,  hoảng loạn tột cùng, trả lời: “Gì? Những gì    thật ? Hèn chi  thấy   cứ  chăm chăm ,  đó  tự động rời khỏi quán.  mà   giữa ban ngày ban mặt   ma  chứ?”
Tài
 
Cô  trả lời: “Ừ,  cũng   nữa. Lúc nãy dường như   cứ tưởng đó là kỹ xảo gì đó, quán chúng  tổ chức sự kiện để tiếp đãi khách.  khi họ nhận   phụ nữ đó biến mất kỳ lạ, ai ai cũng lật đật chạy về hết. Hãy  , ngoài vài  hiếu kỳ ở , còn    hết . Bọn họ  ngừng bàn tán về , thấy ?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/ke-hoach-cua-quy/chuong-2.html.]
 
Nghe đến đây,  trở nên hoảng loạn tột cùng.    rốt cuộc đang  chuyện gì xảy  nữa. Tại  bọn họ   như thế với ? Không lẽ linh hồn tối qua đang ám theo  ? Hay bạn   cùng với những     bà chủ phòng trọ tung tin đồn thất thiệt, nên họ mới chú ý đến  như ?
 
Nghĩ đến đây,  cũng chẳng  câu trả lời cho những thắc mắc của . Thế là  quyết định mặc kệ, vì giờ  chỉ   bình yên mà thôi.  tiếp tục  công việc, trong khi những  đó  ngừng bàn tán, thậm chí họ cũng  dám  to, cứ như sợ một điều gì đó từ ...
 
  vẫn  rõ  những lời thì thầm của họ: “Này,    thấy chuyện lạ lúc nãy ?”
 
“ ,  phụ nữ  theo cô gái đó rốt cuộc là ai? Tại  cô   biến mất kỳ lạ như thế?”
 
“Không lẽ đó là ma ?   ban ngày ban mặt   ma xuất hiện? Điều  đúng là kỳ lạ!”
 
  những lời bàn tán  mà chẳng bận tâm, tiếp tục  lấy nước cho khách mới. Chốc lát, khi đặt ly cà phê xuống, một đứa trẻ bỗng  oà và : “Ba, ,  , phía  lưng chị   một cô gái vô cùng kỳ lạ!”
 
Nó cứ  oà, khiến cha  nó  thể dỗ. Trong khi những tiếng bàn tán  vang lên: “Này,   cô  biến mất, mà là tàng hình bên cạnh cô ...”
 
“Trời ơi, ghê quá! Rốt cuộc cô  nuôi hồn hả? Hay  g.i.ế.c c.h.ế.t ai mà như  chứ? Cũng may cô  chỉ để cho đứa trẻ  thấy, chứ để chúng  thấy thêm một  nữa chắc c.h.ế.t tại chỗ! Thôi, mau về , chỗ  xui xẻo lắm!”
 
Thế là bọn họ bắt đầu rời , gia đình  cũng . Điều  khiến  hoảng loạn tột cùng, chẳng  xử lý  . Người  bên cạnh  lên tiếng: “Này, hôm nay chắc chắn   đuổi  đó. Chỉ vì  phụ nữ kỳ lạ  cạnh  mà nhiều khách bỏ uống giữa chừng, bà chủ  mất khách . Tớ cũng chẳng giúp  gì, nếu   đuổi khỏi đây..."
 
 vẫn tiếp tục  mà luôn suy nghĩ đến lời của nhân viên đó.    khi   đuổi , bản  sẽ   ở , thậm chí   chuyện   liên quan đến cái  nhân viên đó  ? Có  cô  cùng với  đàn bà trong căn nhà trọ mà  đang ở  bày    chứ?