Nghe đến đây  cảm thấy thật sự  cam tâm, ngay lập tức lên tiếng để đòi  quyền lợi của chính :
 
“Này, hãy mau trả   tiền đó cho  ! Các    lấy tiền của  như . Thậm chí đó chính là tiền mồ hôi, xương m.á.u của   . Với ,   các   thông đồng với  để lừa tiền nhân viên đúng ?”
 
Nói ,  bắt đầu gọi   đến:
 
“Này,   hãy mau  đây! Hãy  cho rõ bộ mặt thật của bà . Chính vì  quỵt tiền nhân viên nên bà  mới bày  một kế hoạch ma quỷ, thậm chí còn thuê  để khiến  mất hết  tiền đó. Mọi  hãy coi chừng, nếu  sớm muộn gì các  cũng sẽ mất tiền như . Hãy  dậy mà đòi  tiền từ bà  !”
 
Giờ đây,   trở nên hoang mang,    nên  lời   . Bởi vì nếu dám chống  bà chủ, chắc chắn họ sẽ  đuổi việc. Nhìn thấy  ai  về phía ,  liền lên tiếng chỉ trích:
 
“Này, rốt cuộc đầu óc các   vấn đề gì  ? Tại  một kẻ quỵt tiền, ăn chặn như bà  khi  dám lấy  công sức của , thì trong tương lai chắc chắn cũng sẽ lấy  công sức của mấy  thôi! Vậy nên, đừng mắc mưu bà  nữa, hãy mau nghỉ việc !”
 
Thế nhưng, những lời   cũng chỉ là vô ích. Bà   nham hiểm  đáp :
 
“Này, lời  của một kẻ tâm thần thì ai tin  chứ? Còn bây giờ, cô  thể rời khỏi đây   đó. Nơi   chứa chấp bệnh nhân tâm thần.  sẽ hẹn cô ở tòa. Nào, bảo vệ , mau đuổi cô   khỏi đây cho !”
 
Ngay lập tức, những tên bảo vệ  xông tới. Chúng giữ chặt lấy  trong sự vùng vẫy tuyệt vọng của .  hét lên:
 
“Này, các  hãy mau thả  ! Hãy trả  tiền cho ! Đừng hòng lấy  đồng nào của  hết!”
 
Trong sự bất lực của bản , chốc lát,    lôi  ngoài. Giờ đây,  hoang mang đến tột cùng,     gì để lấy   tiền của . Chẳng lẽ  sẽ  mất nó thật ?
 
Chốc lát,  trở về nhà trong nỗi buồn bã, nhưng  quyết định sẽ  tìm bà chủ trọ để chất vấn về những gì  xảy .
 
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/ke-hoach-cua-quy/chuong-4.html.]
Khi gặp bà , cơn giận trong   bùng lên.  nắm lấy áo bà  một cách thô bạo  gằn giọng:
 
“Này! Mau  sự thật cho   . Rốt cuộc bà   gì? Tại    mất công việc? Có  bà cùng với bọn họ  âm mưu để chiếm lấy  tiền của  đúng ? Tại  các   độc ác đến như  chứ?   chỉ   già ở nhà, mà còn  cả em gái nữa. Thế mà các   nhẫn tâm, chỉ để chiếm lấy mười mấy triệu của  thôi ? Các   , ngoài việc      học,   bỏ   bao nhiêu công sức, bao nhiêu thời gian. Bây giờ coi như mất trắng ! Gia đình  bây giờ  còn gì để chi tiêu nữa, thì sẽ sống như thế nào đây? Tại  các   độc ác đến như ?”
 
Tài
Không kiềm chế nổi bản ,  lập tức tát  mặt bà  một cái. Bà  nổi giận, xô mạnh khiến  ngã xuống đất,  dùng chân giẫm liên tiếp   . Bà  gằn giọng:
 
“Này, con ch.ó cái! Căn nhà  quả thật  ma, nhưng  tao lừa mày, cùng với cái  phụ nữ nào đó để lấy tiền thì  ! Mày đừng  mà vu oan giá họa cho tao. Tao   chuyện gì  xảy  với mày, mà mày cũng chẳng  bằng chứng nào để buộc tội tao cả. Mày đúng là một con điếm, một kẻ tâm thần. Tao nghĩ mày nên  bệnh viện  thì hơn!
 
Còn giờ, tao cho mày đúng năm ngày. Sau đó tao sẽ trả  300k cho mày.  mày  mau rời khỏi đây ngay lập tức. Nếu , tao sẽ tự tống cổ mày  khỏi nhà ! Số tiền đó coi như tao trả cho mày, thậm chí còn cho mày ở thêm ba ngày nữa, xem như phước đức của mày  đó! Tao còn một chút lòng nhân từ, chứ gặp  khác thì mày chẳng  cơ hội như  ,  ?”
 
Nói , bà   , đóng sập cửa .  cảm thấy vô cùng tức giận, trong đầu dấy lên suy nghĩ:
 
“Tại  bà   trả cho  đúng 300k,  còn cho ở thêm ba ngày? Chắc chắn bà   âm mưu gì đó! Thậm chí, suy nghĩ của  là đúng, chính bà   tiếp tay cho bọn họ, để lấy   tiền của . Mình nhất định sẽ  bỏ qua chuyện ! Nhất định sẽ tìm cách lấy   tiền đó, bởi vì đó là công sức của , cũng là tiền để  trang trải cuộc sống. Nếu   nó, thì , em gái và cả bản   sẽ sống như thế nào đây?”
 
Trong sự bất lực,   trở về phòng. Hôm nay   nhịn đói, bởi   để dành  tiền ít ỏi còn  cho gia đình.  leo lên giường ngủ, cố quên  cái đói và tự nhủ:
 
“Ngày mai,   tìm  cách để lấy   tiền đó,  thể để nó mất !”
 
Trong sự mệt mỏi,  khi suy nghĩ  nhiều về  tiền , cơn buồn ngủ cũng ập đến.  ngủ lúc nào cũng chẳng .
 
Còn ở trong phòng của  đàn bà , bà  lẩm bẩm:
 
“Ừ, công nhận con bé đó cũng thật là tội nghiệp.  đây là nơi tao  ăn, kinh doanh, nên tao chỉ cho nó ở thêm ba ngày vì thương hại mà thôi. Chứ tao  thể chứa chấp mãi , vì như  sẽ mất khách của tao. Những gì nó đang chịu đều là do tự nó gây , tao  liên quan gì hết. Thế nên, đừng  trách tao,  rõ ?”
 
Sau khi   ngủ một  nữa, thì giờ đây    tiếng gọi đó. Lúc   mơ hồ thức giấc,  cũng  bước xuống giường một  nữa, với ý định  tìm hiểu xem rốt cuộc chuyện gì đang diễn  trong căn nhà . Nhìn đồng hồ, lúc   là 12 giờ đêm,   chút sợ hãi, nhưng cũng  thể nào ngăn cản  cái lý trí kiên cường của , khi trong đầu luôn thôi thúc  tìm  sự thật. Có  là ma  gây  những chuyện kỳ bí đối với ,  tất cả chỉ là một âm mưu của một nhóm  nào đó, bởi vì họ  chiếm đoạt  tiền mười mấy triệu của  chứ?