Kết Hôn Bốn Năm Không Gặp Mặt, Ông Xã Quan Quân Đã Trở Lại - Chương 394: Đắn Đo

Cập nhật lúc: 2025-07-15 04:07:08
Lượt xem: 303

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8Uw8rOeVOM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Vì quá dùng sức, cánh cửa đập tường, phát tiếng "loảng xoảng" lớn. Chỉ thấy sải bước phòng, giận đùng đùng đến bên cạnh Chu Uyển Như đang bình tĩnh bàn, chuẩn chất vấn cô về chuyện sáng nay.

Không đợi mở miệng, thấy Chu Uyển Như nước mắt lưng tròng đầu về phía , nức nở phun một câu: "Kiến Quốc, chúng ly hôn ."

Mạc Kiến Quốc lập tức sững sờ tại chỗ, những lời chất vấn ban đầu đều nuốt ngược trong. Chỉ thấy khó tin Chu Uyển Như hỏi: "Em cái gì?"

"Bấy nhiêu năm nay, vẫn luôn chăm sóc em, che chở em, cho em một cuộc sống an nhàn. Anh tài năng như , mà vì phận của em mà khắp nơi những kém hơn chèn ép, ô... Em liên lụy nữa." Chu Uyển Như , nước mắt bắt đầu tuôn rơi lã chã, cô thâm tình Mạc Kiến Quốc tiếp tục : "Nếu năm đó em chôn giấu tình yêu dành cho trong lòng, cố chấp ở , kết hôn với , thì bây giờ cũng đến nỗi tình cảnh gian nan như ."

"Đã kết hôn nhiều năm như , những lời để gì? Năm đó là vì mà em ở , cũng cưới em mới phận của em." Mạc Kiến Quốc đến bên cạnh Chu Uyển Như, giơ tay giúp cô lau nước mắt. Trên mặt tuy còn vẻ giận dữ, nhưng rõ ràng còn tức giận như lúc về.

Chu Uyển Như tựa đầu hông Mạc Kiến Quốc, giơ tay ôm lấy , nhẹ giọng : "Kiến Quốc, em vì chuyện hôm nay, sợ trách mắng em, mới đề nghị ly hôn với . Em thật sự cảm thấy là chính cản trở . Những kẻ dụng tâm kín đáo tiến , tìm lầm của , liền cố ý đặt bẫy, lấy vấn đề thành phần của em lớn chuyện."

"Đặt bẫy? Bẫy gì?" Mạc Kiến Quốc nghi hoặc hỏi.

"Đoàn trưởng Mục của Đoàn Văn công vẫn luôn mời em dạy dương cầm trong đoàn ? Trước đây em cố kỵ phận của , sợ xuất đầu lộ diện sẽ mang đến phiền phức cần thiết cho , nên đều từ chối." Chu Uyển Như vẻ mặt ủy khuất, tiếp tục : " gần đây thấy Trăn Trăn ở nhà cũng việc gì , mỗi ngày đều ủ rũ phấn chấn, lòng em sốt ruột, nghĩ nếu Đoàn Văn công giáo viên, cũng thể tiện thể đưa con bé .

________________________________________

Hôm nay em liền Đoàn Văn công, nhưng cái con bé vợ của Lục Kinh Chập , liên kết với Đoàn trưởng Mục giăng bẫy cho em, vây em và Trăn Trăn ở lễ đường, còn động tay động chân với chúng em."

"Cái gì? Bọn chúng dám đánh em?" Mạc Kiến Quốc lập tức nổi giận, cẩn thận xem xét Chu Uyển Như, quan tâm hỏi: "Bị thương ở ?"

Chu Uyển Như nhẹ nhàng lắc đầu, ủy khuất và đau khổ : "Chỉ xô đẩy vài cái thôi, nếu cố kỵ , bây giờ em và Trăn Trăn chắc đều đang ở bệnh viện ."

"Bọn chúng dám! Anh báo cáo lên cấp , những quả thực vô pháp vô thiên!" Mạc Kiến Quốc bây giờ chuyển sự chú ý sang chuyện vợ con khác bắt nạt.

"Kiến Quốc, ngàn vạn đừng xúc động, em chịu chút ủy khuất cả, mấy năm nay em đều quen ." Chu Uyển Như vội vàng an ủi, đó tiếp tục : "Em thấy tất cả những chuyện đều là do con bé vợ của Lục Kinh Chập lên kế hoạch từ . Cô tiên khiến Trăn Trăn mất việc, cố ý tiếp cận Đại Nha, khuyến khích Đại Nha ngỗ nghịch , hôm nay cố ý gài bẫy em, chính là hỏng chuyện thăng chức của ."

"Cô tại ? Chúng với cô thù oán, đây cũng từng đắc tội cô ." Mạc Kiến Quốc xong phân tích của Chu Uyển Như, cau mày khó hiểu hỏi.

Phiêu Vũ Miên Miên

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/ket-hon-bon-nam-khong-gap-mat-ong-xa-quan-quan-da-tro-lai/chuong-394-dan-do.html.]

"Em suy nghĩ kỹ , cô hẳn là chuyện giữa Hiểu Hiểu nhà và Lục Kinh Chập đây, ghi hận trong lòng, nên mới cố ý nhằm gia đình chúng ." Chu Uyển Như giải thích, xong nghĩ nghĩ : "Vừa em gọi điện cho Hiểu Hiểu, bảo con bé nhanh chóng về nước. Thanh danh của Trăn Trăn hiện tại... e rằng khó tìm gia đình phù hợp nữa . Hy vọng của chúng đều đặt Hiểu Hiểu. Hiểu Hiểu thông minh, giỏi giang xinh , nếu con bé thể tìm cho chúng một con rể , chúng cũng sẽ chỗ dựa, sẽ bao giờ ai dám coi thường chúng nữa, chừng còn thể giúp thăng tiến nữa đó."

Vẽ xong bánh nướng cho Mạc Kiến Quốc, thấy cảm xúc hơn nhiều, Chu Uyển Như từ từ thở phào một , tiếp tục : "Anh xem, cái Đoàn trưởng Mục đây đối với gia đình chúng khách khí bao nhiêu, bây giờ chỉ vì thấy Hạ Thanh Nịnh hậu thuẫn, để lấy lòng cô , còn tố cáo em. Em đoán cấp sẽ xử phạt em, Kiến Quốc , đến lúc đó ngàn vạn đừng cho em, cũng đừng nhúng tay . Em nguyện ý chịu phạt, chỉ là liên lụy đến , thăng chức e rằng hy vọng . Kiến Quốc, thật sự xin ."

"Chuyện cũng trách em, khác hại chúng , thế nào cũng thể tìm cách. Cùng lắm thì thăng chức, bảy tám năm đều trôi qua như , đợi thêm hai năm nữa cũng cả." Mạc Kiến Quốc Chu Uyển Như yếu đuối đáng thương, nguyện ý tự chịu phạt, còn nỡ trách mắng cô nữa.

"Kiến Quốc, điều may mắn nhất đời em chính là gả cho !" Chu Uyển Như thâm tình Mạc Kiến Quốc .

________________________________________

Sau khi Chu Uyển Như giả bộ yếu đuối đáng thương, chuyển hướng thù hận, tâng bốc, vẽ viễn cảnh , cuối cùng là một lời tỏ tình thâm tình, một loạt thao tác khiến Mạc Kiến Quốc còn chút giận dỗi nào, thậm chí còn đau lòng cho cô .

________________________________________

Buổi trưa ăn cơm xong, Hạ Thanh Nịnh trở Đoàn Văn công báo tin Hiệu trưởng Đổng của trường học đến tìm cô . Cô đến phòng khách, Hiệu trưởng Đổng thấy cô , vì quá vui mà nếp nhăn mặt tăng lên ít, giọng điệu kích động :

"Đồng chí Hạ, báo cho em một tin động trời, bảng tin mà em vẽ cho trường chúng đoạt giải ở thành phố, haha, giải nhất đó!"

Tin tức khiến Hạ Thanh Nịnh chút bất ngờ, cô nghĩ sẽ đoạt giải, nhưng đoạt giải nhất thì thực sự ngờ tới. Thấy Hiệu trưởng vui mừng như , cô cũng chúc mừng: "Chúc mừng Hiệu trưởng, cũng chúc mừng trường Trung học cơ quan."

"Tất cả đều là công lao của em! Lần em thật sự cho trường chúng nở mày nở mặt." Hiệu trưởng vui mặt với Hạ Thanh Nịnh: "Thành phố trao giải, còn đăng báo nữa đó, em xem thể sắp xếp thời gian thứ Hai tuần , cùng đến thành phố tham dự lễ khen thưởng."

Hạ Thanh Nịnh suy nghĩ một chút, tuần thể vẽ xong bản thiết kế cho Bộ Tuyên truyền, đến lúc đó xin nghỉ ở Đoàn Văn công là . Vì thế cô gật đầu, với Hiệu trưởng Đổng: "Được, thứ Hai mấy giờ chúng xe thì tiện ạ?"

"Đến lúc đó sẽ xe chuyên dụng đến đón, em 8 giờ đến trường là ." Hiệu trưởng Đổng vui vẻ hớn hở trả lời, đó Hạ Thanh Nịnh khích lệ: "Thật là hậu sinh khả úy nha, ngờ cô giáo Hạ em những vẽ tranh giỏi, mà văn chương cũng xuất sắc. Bài văn 'Trong tiếng kèn' bảng tin của em nhận lời khen ngợi nhất trí từ lãnh đạo cấp , đề cử lên 'Báo Thanh niên' đó."

"Ồ." Hạ Thanh Nịnh đùa một câu: "Vậy tiền nhuận bút ạ?"

Nghe xong lời cô , Hiệu trưởng Đổng đầu tiên là sững sờ một chút, đó liền phá lên: "Có, , , còn ít nữa chứ."

Tiễn Hiệu trưởng Đổng , Hạ Thanh Nịnh trở văn phòng, đang chuẩn nghỉ ngơi một lát thì lúc bên ngoài cửa bỗng nhiên vang lên tiếng gõ cửa.

Loading...