Cố Diên Chu nhận lấy món đồ trong tay cô, treo lên ghi-đông xe đạp, đó bế thẳng lên xe.
Anh gì thêm, chỉ im lặng chở cô rời .
Trì Ngọc Nhan tấm lưng rộng của đàn ông, chỉ thấy trong lòng an tâm vô cùng.
Lúc , im lặng còn hơn ngàn vạn lời .
“Anh Diên Chu, xem, hai họ liệu chuyện gì ?”
“Hạ Hạ chạy thoát bọn họ ? Có bắt ?”
“Anh Diên Chu, mấy đó là ai, đuổi theo họ thế?”
“Anh Diên Chu…”
Trì Ngọc Nhan lải nhải ngừng, nhưng câu nào cũng là lo lắng thật lòng.
Trong mắt Cố Diên Chu chợt loé lên một tia sáng khác lạ.
Nếu đây chỉ mơ hồ cảm thấy gì đó đúng, thì giờ thật sự bắt đầu hoài nghi.
Rõ ràng vợ và vợ của Chu Bình An vốn nên như nước với lửa mới .
Thế nhưng từ khi thành , mỗi cãi vã giống như đang đùa giỡn.
Hôm nay ở nhà đẻ cũng thế, nếu đổi là khác thì chắc chỉ ngoài xem trò, nhưng Hứa Bán Hạ trực tiếp bảo nhận Trì Ngọc Nhan con gái nuôi.
Nếu bảo giữa hai họ mối liên hệ gì, Cố Diên Chu thật sự chẳng tin nổi.
Giờ đến chuyện … Nếu thiết đến mức đặc biệt, thì vợ thể lo lắng đến thế ?
“Vợ , em lo cho cô lắm ?”
Trì Ngọc Nhan chút nghĩ ngợi liền gật đầu, “Đương nhiên , đó là…”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/khi-toi-va-ban-than-cung-xuyen-vao-kich-ban-phim-cau-huyet/chuong-64.html.]
Nói đến nửa chừng, cô sực tỉnh, nhận suýt nữa thì lỡ miệng, vội vàng dừng .
Cố Diên Chu rõ ràng nhận điều bất thường, nhưng vạch trần, chỉ im lặng chờ xem cô sẽ giải thích thế nào.
“Đó là chị Hạ cứu mạng em đó. Nếu Hạ Hạ, hôm nay chắc em đánh cho tơi bời, ba chị gái em chắc cũng chẳng sống yên .
Còn cả nữa, đầu tiên tới cửa mà chứng kiến cảnh , em nào nỡ lòng nào? Cho nên em ơn Hạ Hạ, thật sự là một .”
Trì Ngọc Nhan vỗ vỗ ngực, suýt nữa thì sợ c.h.ế.t khiếp.
Khẽ liếc trộm phản ứng của Cố Diên Chu, thấy biểu hiện gì, cô đoán chắc lời biện hộ thành công lừa qua , lập tức thở phào một .
Vừa thật sự dọa c.h.ế.t cô, suýt chút nữa thì buột miệng .
Cô khẽ tự gõ miệng , thầm cảnh cáo bản tuyệt đối lỡ lời nữa, quá nguy hiểm!
Sắc mặt Cố Diên Chu gì đổi, nhưng trong lòng, bắt đầu cân nhắc chuyện .
Hai nhanh chóng tới cửa nhà ăn quốc doanh, nhưng đợi mãi vẫn thấy ai.
“Trời ạ, họ còn tới nữa?”
Trì Ngọc Nhan nhíu chặt mày, trong lòng lo lắng thêm mấy phần.
lúc , từ xa vang lên tiếng bước chân. Hai đồng thời , liền thấy bóng dáng Hứa Bán Hạ và Chu Bình An.
Họ trở với dáng vẻ bình thường, hẳn là thành công thoát khỏi sự truy đuổi.
Trì Ngọc Nhan mừng rỡ vô cùng.
“Cuối cùng hai cũng về , nãy dọa tớ c.h.ế.t khiếp!”
Hứa Bán Hạ vỗ vai cô, :
“Ôi dào, yên tâm , chị Hạ lợi hại lắm, đúng , Tiểu Chu?”
Chu Bình An ngây ngô gật đầu, “ , vợ giỏi lắm, chẳng ai trong bọn họ đuổi kịp .”