Kiếp Trước Khổ Đủ Rồi, Đánh Chết Nàng Cũng Không Gả Nữa - Chương 297: Cầu Thân.

Cập nhật lúc: 2025-07-24 00:09:11
Lượt xem: 3

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LSyKCkOr4

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Trịnh Nguyệt Nhi nuốt nước bọt, gắng gượng định thần sắc, nở nụ đắng chát: "Chàng thấy hết ?"

"Ta vốn là kẻ phụ chẳng thương, mẫu chẳng đoái, cũng chê bai. Nếu thấy đáng, giờ hối hận vẫn còn kịp."

Nàng khẽ nghiêng đầu, năm vết ngón tay hằn đỏ má hiện rõ mồn một. Giọt lệ lăn dài theo gò má, nhưng một tiếng nức nở, cảnh tượng thật khiến thắt lòng.

Nàng bất động sập mềm, tựa kẻ phạm tội chờ án tuyên. Trong đầu vội lục đoạn hội thoại với thị nữ, xác nhận gì khả nghi mới thầm thở phào.

Lý Hoài Ngôn lặng hồi lâu chậm rãi bước từ buồng trong, dừng mặt Trịnh Nguyệt Nhi. Thân hình mảnh khảnh của tiểu cô nương ôm lấy chính , trông thật tội nghiệp.

"Ta điều hỏi."

"Ừ."

Trịnh Nguyệt Nhi ngẩng lên , đôi mắt đỏ hoe nhưng nở nụ : "Chàng cứ ."

Lý Hoài Ngôn liếc bàn tay nàng đang siết chặt vạt áo, bàn tay của kẻ bất an, hoảng sợ, khốn khổ.

Sợ gì? Sợ hối hận bỏ rơi nàng? Sợ tống am ni cô, thoát khỏi cái nơi ă-n th-ịt ngư-ời ?

"Những lời đêm qua, nàng lừa ? Để khỏi am ni cô, thoát khỏi Trịnh gia ?"

Trịnh Nguyệt Nhi im lặng, nước mắt tuôn ngừng nhưng cắn chặt môi, ánh mắt dán Lý Hoài Ngôn. Một hồi lâu , đôi mắt nàng sưng húp khiến cảm giác đang bắt nạt nàng.

"Nói thì , lóc cái gì?" - Giọng bực dọc.

Lời Lăng Thần Dật khiến suy nghĩ suốt đường về, cảnh tượng chứng kiến càng thêm nghi hoặc.

Lời lạnh nhạt của khiến Trịnh Nguyệt Nhi kìm nữa, nàng lao lên giường nức nở. Hành động khiến Lý Hoài Ngôn bối rối.

"Chàng ! Cứ coi như lừa ! Một kẻ như xứng yêu thương, đúng là ngu ngốc mới bỏ danh phận Hoàng Tử phi để rơi cảnh gia đình ép đến ch-ết !"

Nàng bất ngờ phắt dậy, lao đầu cột nhà. Vẻ nghi ngờ sâu sắc mặt Lý Hoài Ngôn tan biến, giật đỡ lấy nàng.

"Buông ! Để ch-ết ! Ta còn đường sống, phụ mẫu ruồng bỏ, yêu tin, chính là kẻ thảm hại nhất đời, sống gì nữa!"

"......"

Lý Hoài Ngôn từng gặp ít cô nương dùng cách t-ự vẫ-n để giữ chân , nhưng đều nhận ngay thủ đoạn vụng về của họ.

... một như cô nương trong vòng tay , dùng hết sức bình sinh giãy giụa đâ-m đầu cột nhà, quả thật là trường hợp đầu tiên.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/kiep-truoc-kho-du-roi-danh-chet-nang-cung-khong-ga-nua/chuong-297-cau-than.html.]

Nếu chút võ công trong , thêm lực đạo nam nữ chênh lệch, e rằng cũng khó lòng ngăn cản nàng.

Mặt mày Trịnh Nguyệt Nhi tuyệt vọng đau thương, ánh mắt chút lưu luyến nhân gian, quyết liệt t-ự vẫ-n bằng cách đâ-m đầ-u cột.

"Thôi , tin nàng, tin nàng là chứ!"

Lý Hoài Ngôn ôm chặt nàng dám buông, chốc lát toát hết cả mồ hôi.

"Ta cần ngài tin! Từ khi sinh là kẻ bạc mệnh, ch-ết thì đều thoát khổ. Chàng cũng miễn cưỡng lấy yêu, buông , để buông tha cho !"

"Không !"

Lý Hoài Ngôn thở hồng hộc: "Là sai, nên nghi ngờ nàng. Cái cột đâ-m sẽ hỏng mặt mày, !"

Trịnh Nguyệt Nhi siết chặt, dần ngừng giãy giụa.

Bỗng Lý Hoài Ngôn phát hiện thể nàng mềm nhũn, mất hết sức lực. Cúi đầu kỹ mới nàng ngất .

Nha đang rình ngoài cửa thấy động tĩnh, cuống cuồng đẩy cửa chạy . Nhìn thấy cô nương bất tỉnh, lập tức nức nở: "Cô nương, ngu ngốc thế! Nếu mệnh hệ gì, còn sống nổi!"

Lý Hoài Ngôn đặt Trịnh Nguyệt Nhi lên giường, bực quát lớn: "Im miệng!"

Nha lập tức cắn chặt môi, dám thốt thêm lời.

"Canh chừng kỹ chủ nhân nhà ngươi ."

Dứt lời, bước những bước dài rời .

"Tứ Hoàng Tử, ngài gì ạ?" - Trịnh đại nhân dụi tai, tưởng nhầm.

Lý Quốc Công cưới nữ nhi ?

Lăng Thần Dật nhắc nữa, chỉ tay sân đầy hộp quà bọc lụa đỏ: "Đây đều là lễ vật cầu hôn của Lý Quốc Công. Trịnh đại nhân xem ý ? Nếu yêu cầu gì thêm, cứ việc đề đạt, chỉ cần trong phạm vi hợp lý, bổn vương sẽ sắp xếp."

Trịnh đại nhân im lặng, đầu óc tê liệt tạm thời.

Lăng Thần Dật cũng sốt ruột, thong thả nhấp , cho đối phương thời gian định thần.

Trong phòng bỗng dưng nổi lên luồng gió lạnh âm khí, khiến Trịnh đại nhân rùng , lông tóc dựng .

Ông bắt đầu suy nghĩ xem gần đây gì khiến Tứ Hoàng Tử vui, vội vàng hãm hại đến thế.

dù vắt óc cũng tìm manh mối, đành run rẩy thưa: "Tứ Hoàng Tử, thần... điều gì mạo phạm xin ngài cứ chỉ , thần nhất định sửa, nhất định sẽ sửa!"

Loading...