Kiếp Trước Khổ Đủ Rồi, Đánh Chết Nàng Cũng Không Gả Nữa - Chương 298: Mười Ngày Sau Sẽ Thành Thân.

Cập nhật lúc: 2025-07-24 00:09:14
Lượt xem: 8

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LSyKCkOr4

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Làm ông thể tin cái tên ăn chơi Lý Hoài Ngôn thực lòng cưới nữ nhi nhà ?

Trịnh đại nhân nghĩ thầm, mấy ngày nay ở trong phủ, giao du với Ngũ Hoàng Tử, cũng chẳng kết bè kéo cánh, an phận .

"Trịnh đại nhân hiểu lầm ."

Lăng Thần Dật bên cạnh khẽ lên tiếng, giọng điềm đạm: "Ông đừng suy nghĩ nhiều, hôm nay chúng đến ý gì khác, thực sự chỉ là Lý Quốc Công đến cầu mà thôi. Lý Quốc Công để ý cô nương nhà ông, đặc biệt nhờ và Tứ Hoàng Tử đến thuyết khách."

"..." - Trịnh đại nhân ngơ ngác.

Một tiếng trong lòng cảnh báo: Tuyệt đối mưu đồ!

lúc , một bóng đen từ cửa đổ , che khuất ánh sáng giữa phòng. Khuôn mặt Lý Hoài Ngôn tối sầm như bão tố.

Trái tim Trịnh đại nhân chợt lỡ nhịp, nhưng nghĩ : Dù mục đích gì, cũng là đến cầu nữ nhi , liền ngay ngắn thẳng lưng.

Ánh mắt Lý Hoài Ngôn găm chặt Trịnh đại nhân, từng bước tiến .

Hai nắm tay siết chặt bên hông, bốc lên khí thế hung dữ.

Trịnh đại nhân thấy tim đập thình thịch.

Tình hình vẻ ...

"Lý Hoài Ngôn."

Lăng Thần Dật nhận dị thường, nhíu mày dậy kéo về phía : "Ngươi ?"

Trong mắt Lý Hoài Ngôn lóe lên tia lửa giận dữ.

Tiêu Uyên cũng nhíu mày.

Thấy như xông lên "đàm phán" bằng nắm đ.ấ.m với Trịnh đại nhân, Lăng Thần Dật vội kéo xuống, hạ giọng: "Đừng quên mục đích hôm nay của ngươi. Vị cũng là nhạc phụ tương lai, đánh nhạc phụ khi cầu thì đời đừng mong lấy thê tử nữa!"

Lý Hoài Ngôn nhắm mắt, hít một sâu như gắng kìm nén.

Trịnh đại nhân phía cũng sốt ruột yên.

"Trịnh đại nhân hẳn rõ mục đích hôm nay của chúng chứ?!" - Lý Hoài Ngôn lạnh lùng lên tiếng.

Trịnh đại nhân còn đang sợ hãi, gật gù đờ đẫn.

"Vậy ý của Trịnh đại nhân thế nào?" - Hắn nhấp ngụm bàn.

Ý của ? Đương nhiên là !

Bản vốn thuộc phe Hoàng Thượng, để nữ nhi thắ-t c-ổ phản đối hôn sự với Ngũ Hoàng Tử, giờ gả cho Lý Hoài Ngôn thuộc phe Tứ Hoàng Tử, Hoàng Thượng ắt cho rằng dối lừa .

Hậu quả ông dám nhận!

ánh mắt lạnh băng Tiêu Uyên liếc sang khiến ông dám cự tuyệt.

"À... tiểu nữ danh tiếng , Lý Quốc Công hẳn qua, thực dám hoen ố gia tộc ngài."

"Ông nhỏ nhẹ còn vòng vo ý tứ."

Lý Hoài Ngôn tròng mắt tối sầm, sang Tiêu Uyên : "Ông bảo, ông ."

Trịnh đại nhân: "......"

Tiêu Uyên cúi đầu nhấp , trong phòng tĩnh lặng đến mức tiếng thở, tiếng uống đều rõ mồn một.

"Bộ Binh vị Thị lang cũng họ Trịnh, là thuộc của Trịnh đại nhân ?" - Tiêu Uyên chậm rãi hỏi.

Trịnh đại nhân tim đập thót, do dự gật đầu: " là một đứa cháu xa gì của hạ quan."

"Mua chức?" - Hắn khẽ ngẩng mắt lạnh lùng.

Trịnh đại nhân hai chân mềm nhũn.

Tiêu Uyên giả vờ thấy: "Bán giá bao nhiêu bạc?"

"Hạ quan hiểu ý Tứ Hoàng Tử... cháu thần là từ phủ huyện đề bạt lên, từng phá mấy vụ án, thần thấy nó chút tài nên..."

Cạch!

Tiêu Uyên đặt chén xuống bàn với âm thanh chát chúa. Trịnh đại nhân giật nuốt lời, mắt trợn tròn vị Hoàng Tử với vẻ kinh hãi.

"Trịnh đại nhân cũng là lão thần triều đình, nhưng hỏi thì tất đủ chứng cứ. Đại nhân đừng mang những lời nguỵ biện giảo hoạt mặt ."

Mặt Trịnh đại nhân dần tái , lưng ướt đẫm mồ hôi lạnh. Làm quan trong triều, ai chẳng vài việc mờ ám, nhận hối lộ nhỏ nhặt vốn chẳng đáng kể, nhưng nếu lôi ánh sáng thì vẫn chịu tội. Nhất là khi rơi tay Tứ Hoàng Tử.

Điều khiến ông lo hơn, là lẽ Tiêu Uyên còn nắm thêm chứng cứ khác.

Tiêu Uyên im lặng chờ ông cân nhắc thiệt hơn.

"Lý Quốc Công tuấn tú phi phàm, chê tiểu nữ danh tiếng , đúng là phúc đức mấy đời... Thần dám ý kiến. Chỉ là... Điện hạ cũng , mấy hôm tiểu nữ đắc tội với Ngũ Hoàng Tử, nếu giờ gả ngay, thần thực sự lo lắng..."

Ông liếc mắt dò xét thái độ ba mặt.

Lăng Thần Dật khẽ khinh bỉ: "Trịnh đại nhân tính toán thế , sợ sắp bật cả bàn tính mặt ."

"......"

Lăng Thần Dật nhướng mày: "Hay ngươi một cổ hai tròng, chiếm hết lợi lộc? Vừa sợ mất lòng Tứ Hoàng Tử, lo Ngũ Hoàng Tử trả thù? Ý ngươi là chúng giải quyết hậu hoạ cho ngươi?"

"Không... , thần dám dám!" - Trịnh đại nhân vội vã khoát tay, nở nụ gượng gạo.

Chốn quan trường vốn khéo léo "trong ngoài mềm mỏng", nào ngờ kẻ thẳng thừng phang mặt thế .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/kiep-truoc-kho-du-roi-danh-chet-nang-cung-khong-ga-nua/chuong-298-muoi-ngay-sau-se-thanh-than.html.]

kẻ tay là trưởng tử của Trưởng Công Chúa, cháu ngoại hoàng đế, là Thế Tử Vĩnh Ninh hầu nên đành nuốt giận.

Ông khẽ nhắm mắt, nở nụ chua chát.

"Ý thần , thành thông gia thì từ nay chúng một nhà. Người một nhà giúp đỡ , cần gì tính toán chi li, Lý Quốc Công nghĩ ?"

Dù mục đích là gì, giữ vững chiếc mũ quan đầu, ông thể từ chối hôn sự .

cũng là quân cờ ch-ết , đem gửi am ni cô cũng phí, chi bằng gả . Còn bản ông sẽ nghiêng theo chiều gió nào, thì xem bên nào thế lực mạnh hơn.

Lý Hoài Ngôn nở nửa nụ lạnh lùng khiến Trịnh đại nhân rợn gáy.

"Lễ vật hỷ , tiểu nữ nhận. Đa tạ Lý Quốc Công chê, ngày lành tháng ... ngài quyết định ?"

Xem ông nữ nhi ở nhà thêm ngày nào, càng tống sớm thì càng .

"Mười ngày chính là cát nhật."

Lý Hoài Ngôn thản nhiên đáp: " điều , yêu chuộng mỹ nhân, cầu . Nếu ngày thành hôn mà Trịnh cô nương vết thương sẹo nào, sẽ tìm Trịnh đại nhân tính sổ."

......

Giờ ông còn dạy nữ nhi nữa ?

mặt Tiêu Uyên, đành nhẫn nhịn: "Lý Quốc Công quá lời , Nguyệt Nhi là con đẻ của , thương còn kịp, đánh?"

"Tốt nhất là , chúng kết gia đều cần thể diện và yên . Ta vui thì đại nhân cũng vui, ?"

Khóe miệng Trịnh đại nhân giật giật.

Nhận lễ hỷ mà chẳng tiếng "nhạc phụ" nào, đe dọa. Nhà nào gả nữ nhi mà chịu nhục nhã thế chứ?!

nghĩ tình cảnh của nữ nhi, ông cũng dám đòi hỏi gì, chỉ mong tống ba vị thần ách càng sớm càng .

Cuộc thương lượng đó diễn suôn sẻ.

Trịnh đại nhân chỉ lo lắng về chứng cứ Tiêu Uyên nắm giữ ảnh hưởng quan lộ , còn đều qua loa cho xong.

Sau nửa giờ, hai bên đạt thỏa thuận như một phi vụ mua bán. Khi tiễn khách cổng, họ gặp Trịnh phu nhân đang dắt nhi tử vội vã tới.

Ông nhíu mày: "Bà đến gì?"

Trịnh phu nhân thi lễ thưa: "Ta Tứ Hoàng Tử đích mối cho Nguyệt Nhi, nên vội đến bái kiến."

"Nghiệp Nhi, mau cảm tạ điện hạ."

Bà đẩy Trịnh Nghiệp về phía . Đứa trẻ cũng khôn ngoan, mặt Tiêu Uyên dám hỗn xược, cung kính hành lễ.

Ánh mắt Tiêu Uyên lạnh lùng, liếc Lý Hoài Ngôn một cái miễn cưỡng cho dậy, dù cũng là mẫu ruột và ruột của Trịnh Nguyệt Nhi.

"Vị hẳn là Lý Quốc Công? là tuấn tú phi phàm, nữ nhi nhà thật phúc."

Trịnh phu nhân trừng mắt Lý Hoài Ngôn như moi thứ gì từ : "Nghiệp nhi, ngây đó gì? Đây là tỷ phu tương lai của con, mau chào !"

"Vâng, bái kiến tỷ phu!" - Trịnh Nghiệp lanh lảnh đáp.

Trịnh đại nhân hiểu rõ tính cách thê tử , vội kéo bà gần: "Tứ điện hạ bận việc triều chính, đừng phiền nữa. Bà dẫn Nghiệp nhi về ."

Trịnh phu nhân nhíu mày, phẩy tay gạt phắt cánh tay phu quân : "Tứ Hoàng Tử với hiền tế tương lai thiết lắm, chắc chắn để bụng ."

Trịnh đại nhân nhắm mắt, cảm thấy nhục nhã vô cùng. Từ khi sinh tiểu tử , phu nhân như mất trí, chẳng còn chút đoan trang thuở , chỉ mưu lợi cho nhi tử.

Quả nhiên, Trịnh phu nhân chậm rãi cất lời: "Nghiệp Nhi thiết với Nguyệt Nhi nhất. Sau đều là nhà, việc học hành của nó xin gửi gắm cho hiền tế."

Lý Hoài Ngôn nhíu mày đến mức gần thành nếp, thái dương giật giật.

Lăng Thần Dật hôm nay thật sự mở mang tầm mắt, liếc Trịnh đại nhân ánh mắt lạnh lùng khiến ông vội : "Xin bỏ quá cho, để tiễn ba vị cổng."

Tiêu Uyên lướt qua Trịnh Nghiệp bước , Trịnh phu nhân bĩu môi: "Ba vị gì chứ? Sau chẳng cũng là hiền tế nhà ? Cần gì khúm núm như thế?"

"Mẫu !"

Trịnh Nghiệp ngẩng đầu vẻ bất mãn: "Vị tỷ phu đó thật sự thể xin cho con hoàng cung học ?"

"Đương nhiên! Hắn với Tứ Hoàng Tử, chỉ cần gật đầu là xong."

"Tuyệt quá!"

Ánh mắt Trịnh Nghiệp lóe lên vẻ lạnh lùng: "Để xem cái lũ thấp hèn ở trường còn dám nhạo con nữa !"

Trịnh đại nhân trọn câu chuyện, mặt mày tái mét: "Hai cái gì ? Điên ?"

Trịnh phu nhân liếc phu quân kéo con , dặn: "Chiều con đến xin tỷ tỷ, cố lành với tỷ tỷ. Mười ngày tới ngoan, trêu chọc tỷ tỷ con nữa, hiểu ?"

Đầu óc Trịnh đại nhân ù . Vào hoàng cung học? Đó là đặc quyền của hoàng tộc! Ông cưới cái gì về đây?!

... ông chau mày, cũng lẽo đẽo theo hai mẫu tử đến phòng Trịnh Nguyệt Nhi.

Lúc , tỳ nữ đang đắp mặt nạ cho Trịnh Nguyệt Nhi.

Trịnh Nguyệt Nhi thần sắc ba liền hiểu , nhẹ nhàng dậy thi lễ: "Phụ , mẫu ."

"Tỷ tỷ!"

Trịnh Nghiệp đẩy tới, chạy vội níu áo nàng: "Đệ sai , tỷ tỷ đừng giận nữa nhé?"

Trịnh Nguyệt Nhi ngập ngừng, nghĩ còn ở phủ vài ngày nên nhẹ nhàng gỡ tay : "Tỷ ruột thịt, gì mà giận."

Trịnh phu nhân toe toét: "Phải đấy! Mẫu bảo mà, tỷ tỷ nào để bụng. Người nhà gì mà giận dỗi chứ? Chỉ tại thằng bé áy náy quá, cứ đòi đến thăm tỷ tỷ nó."

Loading...