Kiếp Trước Khổ Đủ Rồi, Đánh Chết Nàng Cũng Không Gả Nữa - Chương 301: Điều Dưỡng.

Cập nhật lúc: 2025-07-26 08:10:28
Lượt xem: 7

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

"Cô nương nhà nào mà nghĩ thông, đến mức gả cho kẻ như chứ?"

Nàng bĩu môi, tức giận bỏ .

"Lý Hoài Ngôn sắp lấy thê tử ?"

Nghe thấy câu hỏi của Tiêu Thiên, gia đinh khẽ nhíu mày, cung kính trả lời: "Dạo tiểu nhân ngoài phủ, nên tin ."

Tiêu Thiên gì, chỉ nhàn nhạt liếc qua một cái. Gia đinh lập tức khom , cung kính : "Tiểu nhân sẽ lập tức dò hỏi."

__

Đến chiều tối, tin tức kết quả.

"Trịnh cô nương?"

" ."

Gia đinh cẩn thận quan sát sắc mặt Tiêu Thiên, trong lòng thầm mắng Trịnh cô nương đúng là mù . Bỏ vị trí hoàng phi , 44, để gả cho một tên phong lưu trăng hoa, đúng là đầu óc lừa đá mà!

"Nghe hai gặp tại yến tiệc phủ Quốc Công, gặp nhất kiến chung tình, quyết định thành ."

Tiêu Thiên siết chặt hai tay, lâu vẫn gì.

Bất cứ nam nhân nào tin cũng sẽ cảm thấy khó chịu và phẫn nộ. Gia đinh cúi thấp đầu, sợ cơn giận của chủ tử sẽ giáng xuống .

"Ngươi lui xuống ."

Gia đinh như đại xá, lập tức lui ngoài.

"Trịnh... gia."

Tiêu Thiên chậm rãi thốt lên hai chữ đó, khóe môi nhếch lên thành một nụ lạnh lẽo.

Một kẻ thần tử mà dám tính toán lên đầu , thật đúng là to gan lớn mật!

Nếu Hoàng Thượng ý ban hôn, lẽ yến tiệc đó. Nếu yến tiệc đó, thì đại ca ... thể ch-ết ?

__

Trăng lên cao, cửa thư phòng đẩy .

Tiêu Thiên nhàn nhạt ngẩng đầu bầu trời tối đen như mực, ánh mắt u ám, lạnh lẽo đến thấu xương.

"Người ."

Thẩm phu nhân mời một nữ y đến khám cho Mặc Hương, đó đưa về phủ.

Thẩm An An hồi hộp chờ nữ y bắt mạch xong liền vội hỏi: "Thân thể thế nào? Có gì đáng lo ngại ?"

Nữ y kính cẩn đáp: "Bẩm Hoàng Tử phi, mạch tượng của ngài định, khỏe mạnh, bệnh tật gì."

Lời chẩn đoán khác gì Thái y đây , Thẩm An An nên thở phào nhẹ nhõm cảm thấy bất lực.

Mặc Hương nàng hỏi vấn đề mấu chốt: "Nếu vấn đề gì, tại Hoàng Tử phi mãi mang thai?"

Đại công tử và thiếu phu nhân thành muộn hơn mà tiểu chủ tử .

Nữ y ngập ngừng một lát mới : "Chuyện mang thai thể nóng vội, dễ thụ thai, cần thời gian. Có lẽ duyên con cái của Hoàng Tử phi còn tới."

Lời uyển chuyển.

Thẩm An An cau mày, trầm giọng hỏi: "Ngươi cách nào hỗ trợ ?"

Nàng rõ bản đang tâm lý gì, chỉ lúc nàng vô cùng sốt ruột, mong mỏi thể mang thai để chứng minh rằng cơ thể thực sự vấn đề gì.

Nữ y gật đầu: "Có thể. Nô tỳ sẽ kê mấy thang thuốc, khi động phòng Hoàng Tử phi uống . Chỉ là thai, quan trọng nhất là suy nghĩ quá nhiều. Sắc mặt Hoàng Tử phi tiều tụy, lẽ đang khúc mắc trong lòng, như sẽ cho việc hoài thai."

"Được, hiểu ."

Thẩm An An dặn Mặc Hương theo nữ y sắc thuốc.

Dạo gần đây, vì những ký ức và tình trạng cơ thể, nàng thực sự giấc ngủ định, mang nặng tâm sự. Nàng như , nhưng thể khống chế .

Nàng dần dần cảm thấy sợ hãi.

Cuốn sổ ghi chép còn đủ để lấp đầy bộ não trống rỗng và trái tim bất an của nàng nữa .

__

Tiêu Uyên trở về thì bữa tối qua lâu.

Hắn đẩy cửa bước , nhưng thấy bóng dáng Thẩm An An , liền khẽ nhíu mày. Đang định hỏi Mặc Hương Hoàng Tử phi ở , thì bỗng thấy tiếng nước chảy róc rách từ tấm bình phong.

Hắn đổi hướng bước về phía bình phong.

Bóng dáng thon thả, yểu điệu của nữ tử hắt lên tấm bình phong, khẽ lay động theo tiếng nước chảy, lúc ẩn lúc hiện.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/kiep-truoc-kho-du-roi-danh-chet-nang-cung-khong-ga-nua/chuong-301-dieu-duong.html.]

Tiêu Uyên nuốt khan một cái, lẽ là do bản nghĩ nhiều, càng cảm thấy dáng hình yêu kiều khác thường, trong lòng dấy lên một sự thôi thúc đẩy đổ tấm bình phong.

Hắn kìm nén nữa, thuận theo ý mà bước .

Thẩm An An đang nửa trong thùng nước ấm, thấy động tĩnh liền mở mắt . Đôi mắt hạnh trong veo như phủ một tầng sương mỏng, ánh lên vẻ m.ô.n.g lung quyến rũ.

“Chàng về ?”

Tiêu Uyên cởi bỏ ngoại bào, tiện tay ném lên bình phong, đó cùng nàng chìm làn nước.

"Phu nhân đang câu dẫn đấy ?"

Thẩm An An chớp mắt, vươn tay ôm lấy cổ , thì thầm: "Ta lên giường."

"Ở đây cũng thôi."

"Không." - Nàng kiên quyết.

Tiêu Uyên bất đắc dĩ, đành tắm rửa sạch sẽ cho cả hai, đó khoác áo trong, bế nàng trở giường.

Thẩm An An vẫn quấn lấy cổ chịu buông. Tiêu Uyên cúi hôn lên đôi môi mềm lạnh của nàng, thở hòa quyện, ánh mắt trầm xuống, động tác khựng trong chốc lát.

"Sao ?"

Hắn ngước mắt, lướt chiếc bát thuốc kịp thu dọn bàn, khẽ lắc đầu: "Không gì."

Thuốc dù đến cũng ba phần độc, uống nhiều tất sẽ tổn hại đến cơ thể. dám , sợ nàng sẽ vui.

Hắn điều chỉnh tâm tình, cúi xuống gần nàng hơn.

"An An, đừng sợ, luôn ở bên nàng."

"Ừm."

__

Ngày Lý Hoài Ngôn thành , sáng sớm Thẩm An An Mặc Hương đánh thức, hầu hạ chải tóc, trang điểm.

Nàng bàn trang điểm, mắt khép hờ, thi thoảng gật gù vì buồn ngủ.

Mặc Hương che miệng trêu: "Hoàng Tử phi mệt như , tối qua nghỉ ngơi ?"

Thẩm An An khẽ nâng mí mắt, liếc Mặc Hương một cái, chậm rãi : "Lá gan lớn nhỉ, dám trêu chọc cả ? Vậy thì ngày mai gả ngươi luôn cho , đỡ cho ai đó ngày ngày mong ngóng đến mòn con mắt."

"Ai cơ? Nô tỳ hiểu đang gì cả."

Mặc Hương mặt đỏ bừng, khiến Mặc Nhiễm, đang trải chăn gấp gối bên cạnh, nhịn bật .

Mặc Hương đầu lườm nàng một cái, vui : "Ngươi cũng theo Hoàng Tử phi bắt nạt ?"

Mặc Nhiễm bày vẻ mặt vô tội: "Chẳng chính ngươi là trêu chọc Hoàng Tử phi ?"

"…"

" mà, Hoàng Tử phi cũng lý đấy. Dạo gần đây, Khánh An ngày nào cũng chạy tới Ngô Đồng Viện sót buổi nào, chuyện bé xíu cũng kiếm cớ đến. Theo thấy, ngươi nên sớm cho một câu trả lời , kẻo khổ đến sinh bệnh mất."

"Toàn linh tinh!"

Mặc Hương giậm chân, giọng chút hổ: "Chuyện còn , ngươi cứ thích phóng đại!"

Thấy nàng sắp thật sự nổi giận, Mặc Nhiễm mới ngừng .

Thẩm An An từ trong gương đồng liếc Mặc Hương một cái, cảm thấy quả thật nên sớm sắp xếp chuyện của hai bọn họ.

Đột nhiên, một con bướm từ ngoài cửa sổ bay , như thể lạc đường, liên tục bay loạn xạ quanh bàn trang điểm.

Thẩm An An chằm chằm con bướm, bỗng nhiên bật dậy lao tới bắt lấy nó, khiến Mặc Hương hoảng sợ.

"Hoàng Tử phi!"

Thẩm An An ôm chặt con bướm trong lòng, siết chặt bản như thể sợ nó sẽ bất chợt bay .

Nàng đầu, chớp mắt Mặc Hương.

Bỗng nhiên, hốc mắt Mặc Hương cay xè, nàng cẩn thận tiến lên, định tìm con bướm trong lòng Thẩm An An.

Nàng nới lỏng tay một chút, con bướm liền vỗ cánh, vụt bay ngoài với tốc độ cực nhanh.

Sự thất vọng thoáng qua trong đáy mắt Thẩm An An.

"Hoàng Tử phi, cô gia đến đón ." - Mặc Hương vội .

Thẩm An An xoay , liền thấy Tiêu Uyên trong sân.

Nụ nở rộ khuôn mặt nàng, nàng chạy về phía .

"Sắp ?"

Tiêu Uyên gật đầu, nắm lấy tay nàng, cùng nàng bước ngoài phủ.

Loading...