Livestream Ẩm Thực Đường Phố Mà Toàn Tinh Tiết Cẩu Huyết - Chương 109

Cập nhật lúc: 2025-04-30 15:06:03
Lượt xem: 6

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/40SymCNlPk

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Bốn giờ chiều. Giản Vân Lam, người luôn tận tâm với công việc và kín tiếng, sau khi mua sắm đầy đủ nguyên liệu liền trở về biệt thự và bắt đầu chuẩn bị cho buổi tối bán hàng. Cậu chẳng hề khoe khoang về việc tốt mình đã làm… Suy cho cùng, trong mắt cậu, cậu chỉ đơn giản là đang giải cứu những hạt vừng quý giá mà thôi.

 

Hôm nay, cậu vẫn ninh một nồi canh xương hầm. Hôm qua khách đông, nguyên liệu chuẩn bị không đủ đến cuối buổi tối thì những món được ưa chuộng nhất đều đã hết. Vì vậy, hôm nay Giản Vân Lam mua nhiều nguyên liệu hơn, công việc cũng tăng lên gấp bội.

 

May mắn thay, Hồ Đương Quy xung phong nhận việc giúp đỡ, Thao Thiết cũng không chịu thua kém cùng với quản gia và các dì trong biệt thự cũng tham gia giúp Giản Vân Lam giảm bớt gánh nặng đáng kể.

 

Thời gian thấm thoắt trôi, đến sáu giờ rưỡi chiều. Giản Vân Lam lái chiếc xe ba gác, chở theo Thao Thiết treo thêm đèn hoa sen của Hồ Đương Quy xuất phát bán hàng!

 

Ở phía bên kia. Cổng khu Hà Đường. Bảy giờ tối, Từ Lệ Quân và Tống Lan Trân đã đứng ở cổng, nhón chân mong ngóng.

 

Đương nhiên, cùng chờ đợi còn có Phùng Đan Thanh. Hôm qua, vì do dự mà cô ta phải xếp hàng rất lâu. Hôm nay, rút kinh nghiệm xương máu, vừa tan làm là cô ta chạy thẳng đến quầy hàng của ông chủ Giản.

 

Cô ta thề, hôm nay nhất định phải là người đầu tiên được ăn lẩu cay. Ngoài ra còn có hai ba khách hàng khác cũng giống như họ, đến sớm để chờ Giản Vân Lam. Hương vị lẩu cay hôm qua vẫn còn vương vấn trong miệng họ, thôi thúc họ phải đến ăn tiếp ăn bao nhiêu cũng không đủ.

 

Các chủ quán ăn vặt khác thì vô cùng ngưỡng mộ. Quầy lẩu cay này mới bán có một ngày thôi mà đã có năm sáu khách quen đến chờ sẵn rồi. Đây là đãi ngộ mà họ bày quán bao năm cũng không có được.

 

Đúng như giờ hẹn, đúng bảy giờ, xe ba gác của ông chủ Giản xuất hiện ở cổng khu. Cậu dừng xe, mở rộng bàn bắt đầu bày biện các loại nguyên liệu. Dưới ánh đèn ấm áp, thịt bò ba chỉ, lòng lò, nấm kim châm, rau chân vịt… trông tươi ngon vô cùng. Đặc biệt là lòng bò, thịt bò ba chỉ và khoai tây, vì hôm qua quá được ưa chuộng, hết rất nhanh nên hôm nay Giản Vân Lam chuẩn bị gấp đôi.

 

Sau đó, cậu mở nồi lẩu ra vẫn là canh xương bò hầm, nhưng hôm nay Giản Vân Lam hầm tận hai nồi một nồi nước dùng màu trắng sữa tinh tế, một nồi đầy ắp hoa tiêu, ớt khô, ớt hiểm cay xè mấy vị khách nhìn mà mắt sáng rực.

 

"Hôm nay vẫn là một trăm tệ một phần, nguyên liệu tùy chọn." Giản Vân Lam mỉm cười nói: "Hôm qua có khách muốn thử loại không cay, nên hôm nay có hai loại cay và không cay, mọi người có thể tự do lựa chọn."

 

A, cậu ấy tốt quá, cậu ấy vẫn nhớ lời đề nghị của mình. Một thực khách đến sớm vô cùng kích động. Hôm qua, chính anh ta đã đề nghị với ông chủ Giản về việc muốn thử lẩu không cay có vị gì, không ngờ ông chủ lại đáp ứng ngay. (Edit: Hoa Thuỷ Tinh)

 

"Ông chủ, cho tôi một phần siêu cay." Phùng Đan Thanh lập tức lên tiếng gọi món.

 

"Chúng tôi cũng vậy." Tống Lan Trân và Từ Lệ Quân hôm nay còn chưa ăn tối, bỏ cả nhảy quảng trường, đói bụng đến chờ: "Một phần cay vừa, một phần siêu cay, cảm ơn ông chủ Giản!"

 

"Muốn thử nước dùng, tôi một phần không cay."

 

Giản Vân Lam đưa giỏ tre cho mọi người, Thao Thiết tiến lên phát số, tiểu hồ ly cũng bắt đầu phát ra ánh sáng dịu nhẹ từ chiếc đèn. Quầy lẩu cay lại náo nhiệt lên.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://www.monkeydtruyen.com/livestream-am-thuc-duong-pho-ma-toan-tinh-tiet-cau-huyet/chuong-109.html.]

 

Cách đó không xa, bên trong khu dân cư. Đôi mắt to của Tống Thời Hạ đỏ hoe, cô bé ấm ức nói: "Cha ơi, con chỉ muốn ăn lẩu cay thôi mà…"

 

Người đàn ông được gọi là cha, trông rất trẻ và tuấn tú, mặc một bộ âu phục, đeo kính gọng vàng, trên người toát lên vẻ "luật sư tinh anh". Lục Lăng quả thật xứng với danh hiệu này.

 

Trong khi những người cùng trang lứa còn đang chen chúc vào các văn phòng luật nổi tiếng, thì Lục Lăng đã là đối tác ở cái tuổi còn trẻ… nhưng sự nghiệp thành công đến mấy, về nhà vẫn phải dỗ dành con gái ăn cơm. bị con gái làm cho đau đầu, Lục Lăng đành bất lực ôm cô bé, nói:

 

"Lẩu cay ven đường không vệ sinh đâu. Về nhà cha làm salad cho con ăn, được không?"

 

Nghe đến từ "salad", Tống Thời Hạ lộ vẻ kinh hoàng. Salad Lục Lăng làm, tuyệt đối không có một chút thức ăn mặn nào chỉ toàn xà lách, cải xoăn, rau chân vịt, dưa chuột.

 

Trước kia lúc ba đi công tác, Tống Thời Hạ đã ăn mấy ngày salad Lục Lăng làm. Tuổi còn nhỏ, đó là lần đầu tiên cô bé cảm nhận được "sống không còn gì luyến tiếc" là cảm giác gì. Tống Thời Hạ mếu máo, bật ra tiếng khóc kinh thiên động địa, khiến người đi đường phải ngoái nhìn:

 

"Con muốn ăn lẩu cay không muốn ăn salad."

Người đi đường lại lần nữa ngoái nhìn. Một bé gái ba tuổi, lại có thể khóc lớn đến như vậy cái món salad này… chắc phải khó ăn lắm đây.

 

Mọi người đều dùng ánh mắt đồng cảm nhìn Tống Thời Hạ, đồng thời cũng dùng ánh mắt khó hiểu nhìn Lục Lăng còn Lục Lăng bị mọi người nhìn, không khỏi hai má hơi ửng đỏ, có chút ngượng ngùng nhưng càng tức giận hơn.

 

Salad anh ta làm, đều là chọn những nguyên liệu tươi ngon và đắt tiền nhất, toàn bộ là rau hữu cơ thủy canh từ nông trại, đảm bảo không phun thuốc trừ sâu, các loại nguyên tố dinh dưỡng đều đầy đủ, sạch sẽ và vệ sinh sao có thể so sánh với quán ven đường không biết dùng nguyên liệu gì chứ nhìn Hạ Hạ khóc đến đỏ bừng cả mặt, Lục Lăng luống cuống dỗ dành:

 

"Hạ Hạ, đừng khóc đừng khóc… Con nghĩ xem, anh Minh Minh ở trên lầu nhà mình thích ăn salad nhất, nên mới cao lớn và đẹp trai như vậy đó."

 

Úc Minh là hàng xóm trên lầu, người rất thông minh và đẹp trai, Hạ Hạ thích y nhất, thường nói sau này muốn lấy anh Minh làm gương. Lục Lăng đã từng gặp Úc Minh vài lần ở hành lang, thấy hộp cơm y mang đến trường toàn rau xanh, cà chua các loại.

 

Lục Lăng đương nhiên cho rằng, Úc Minh cũng giống như mình, là một người có gu ăn chay. Không tệ, rất có tiền đồ vì thỉnh thoảng Úc Minh đến hỏi Lục Lăng về bài tập, thường xuyên qua lại nên quan hệ hai người cũng tốt lên.

 

Lục Lăng tính đem salad hôm nay làm cho Úc Minh một ít. Lục Lăng: "Con cũng phải giống anh Minh Minh, ăn uống lành mạnh, ăn nhiều rau xanh, được không?"

 

Nhưng nghe thấy những lời này, Hạ Hạ lại khóc to hơn: "Anh Minh gầy như que củi. Cha muốn con thành que củi để đi đo quần áo sao."

 

Lục Lăng: "…"

Loading...