Livestream Ẩm Thực Đường Phố Mà Toàn Tinh Tiết Cẩu Huyết - Chương 119

Cập nhật lúc: 2025-05-01 15:23:06
Lượt xem: 3

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/40SymCNlPk

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Trong góc ghế lô, một thiếu niên mặc đồng phục nhân viên phục vụ lặng lẽ đứng. Y đứng thẳng tắp, lưng thẳng như quân nhân, có chút lạc lõng giữa đám nhân viên phục vụ. Ở đây ai cũng biết, mấy cậu ấm cô chiêu này chỉ cần xỉa tay qua một chút thôi cũng đủ cho bọn họ ăn chơi lâu rồi.

 

Cho nên, Giản thiếu gia vừa vào cửa không ít nhân viên phục vụ đã xán lại, cười nịnh, giúp Giản Vân Lam cởi áo, bưng trà rót nước, vây quanh lấy lòng:

 

“Giản thiếu, hút thuốc không?”

 

“Ở đây có rượu ngon, Giản thiếu hay uống loại gì, Lan Lưỡi Rồng muốn thử không?”

 

“Để tôi giúp ngài treo áo khoác nhé, Giản thiếu!”

 

Trong ánh đèn ngũ sắc của KTV, chỉ có thiếu niên kia chắp tay sau lưng đứng ở góc, vẫn im lìm không nhúc nhích cứ như đang bị phạt đứng vậy.

 

Da y ngăm ngăm, nhưng đường nét khuôn mặt tinh xảo, đôi mắt đen láy ánh lên vẻ khó thuần nhìn có vài phần ngạo nghễ.

 

“Chả biết thằng nhãi đó vênh váo cái gì, xùy coi thường Giản đại thiếu gia của chúng ta à?”

 

Trịnh thiếu gia tóc vàng cũng để ý đến cậu sinh viên thực tập lạc lõng kia, trong lòng có chút khó chịu. Hắn ta vừa định vẫy tay gọi quản lý đến đuổi cái thằng nhãi phá đám này đi. Đúng lúc này, Giản Vân Lam, người im lặng từ nãy đến giờ, đột nhiên lên tiếng:

 

“Tôi muốn chọn bài.”

 

Trịnh thiếu gia tóc vàng lập tức dồn sự chú ý về phía Giản Vân Lam, cười nói: “Anh Giản muốn hát gì?”

 

Bọn họ đám phú nhị đại này không ít người từng ra nước ngoài, đến KTV cũng tuyệt đối không chọn mấy cái nhạc nhẽo trên mạng, phải chọn loại có phong cách cao cấp.

 

Kiểu như Punk rock and roll, rap, heavy metal, nhạc ngoại quốc ít người biết, hoặc mấy bài dân ca ít người nghe ấy, càng độc càng tốt.

 

Trịnh thiếu gia gãi đầu, hào hứng nói: “Em nhớ Anh Giản thích nhất cái ban nhạc rock 'n roll ngầu lòi kia mà, hay là em chọn cho Anh Giản bài Black Sabbath nhé——”

 

Giản Vân Lam lạnh mặt, ngồi xuống sofa, nói: “Chọn cho tôi bài “Nhất Huyễn Dân Tộc Phong”.”

 

Đám phú nhị đại: “...”

 

Trong KTV đột nhiên im bặt chỉ còn tiếng nhạc dạo vang lên một cách ngượng ngùng.

 

“Nghe, nghe thọ tinh.” Trịnh thiếu gia khóe miệng giật giật, ngượng ngùng nói với nhân viên phục vụ: “Mau đi chọn đi, ngẩn người ra làm gì!”

 

Mấy nhân viên phục vụ trong ghế lô đều ngây người chỉ có cậu nhân viên phục vụ đứng trong góc là phản ứng nhanh nhất, y sải bước dài, lặng lẽ đi đến trước màn hình giúp Giản Vân Lam chọn bài: “Chọn xong rồi.”

 

Giọng y rất nhẹ là cái loại giọng thiếu niên vừa vỡ giọng còn hơi khàn khàn, từng chữ nói ra đều nghiêm túc. Giản Vân Lam lúc này mới miễn cưỡng gật đầu hài lòng.

 

Tiếng nhạc dạo quen thuộc vang lên. Giản Vân Lam rụt rè cầm lấy micro, tự tin hắng giọng, cất tiếng hát như chim sơn ca: “Biển trời mênh m.ô.n.g là tình yêu của em, dưới chân núi xanh kéo dài hoa đang nở…”

 

Đám nhân viên phục vụ: “...”

 

Đám phú nhị đại: “...”

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://www.monkeydtruyen.com/livestream-am-thuc-duong-pho-ma-toan-tinh-tiet-cau-huyet/chuong-119.html.]

Trong một ghế lô KTV cao cấp như thế, có phong cách trang trí theo hướng Cyber Punk tân thời lại vang lên thứ âm nhạc bình dân như vậy còn có giọng hát ‘hoàn mỹ’, ‘đủ cả năm âm’ của Giản Vân Lam.

 

Trịnh thiếu gia cố gắng kìm nén sự suy sụp trong lòng, muốn nói gì đó nhưng vừa mở miệng, khóe môi hắn ta đã trào ra m.á.u tươi.

 

Trịnh thiếu gia: “...”

 

Đây, đây là công kích tinh thần giữa đám người im lặng, có một người lặng lẽ cầm lấy dùi lắc, gõ nhịp theo điệu nhạc vui vẻ. Cái gì, lại có người không bị ảnh hưởng bởi sự công kích tinh thần này. Thật đáng sợ!

 

Mọi người đồng loạt hướng về phía người đó với ánh mắt kính nể thì ra là nhân viên phục vụ đứng trong góc. Sau khi giúp chọn bài xong, y lại trở về đứng ở góc nhưng lúc này, trên tay y cầm hai cái dùi lắc, mặt không cảm xúc mà lắc lư qua lại, nghiêm túc đuổi kịp tiết tấu.

 

Cổ động.jpg

 

Mấy nhân viên phục vụ khác lập tức ngứa răng: Tốt nha thằng nhãi, lúc nãy còn ra vẻ thanh cao, giờ thì không thèm giả bộ nữa, chỉ chờ có cơ hội này thôi đúng không, đồ cơ hội!

 

Có người cổ động, giọng hát được tán thưởng, Giản Vân Lam càng hát càng hăng say: “Tiết tấu như thế nào là tuyệt nhất… nha nhất lắc lư …”

 

Đối với một ông chủ quầy ăn vặt mà nói, bài hát “Nhất Huyễn Dân Tộc Phong” này quá đặc biệt. Bài hát này đã cùng các dì nhảy quảng trường làm bạn Giản Vân Lam, trải qua hết đêm này đến đêm khác bên những quầy lẩu cay, cậu nguyện gọi nó là thần khúc của quầy ăn vặt kinh điển, không bao giờ lỗi thời!

 

Giản Vân Lam hát đến nhập tâm, bắt đầu rung đùi đắc ý chuyển âm thần sầu, lên cao trào, giả thanh thật thanh chuyển đổi mượt mà, một mình cân hai vai... hoàn toàn không quan tâm đến sống ch*t của người nghe.

 

Giản Vân Lam: “Những khúc ca nồng nhiệt… là điều chúng ta chờ mong …”

 

Đám phú nhị đại mặt mày trắng bệch, miệng phun m.á.u tươi, nhân viên phục vụ lặng lẽ múa may dùi lắc không chỉ KTV, ngay cả khán giả ở phòng phát sóng trực tiếp vị diện Vạn Giới cách một bức tường cách âm, cũng phải chịu đợt công kích tinh thần vượt không gian này.

 

[Đây, đây là sức mạnh thần bí đến từ Hoa Hạ sao...]

 

[Ông chủ Giản, anh vẫn nên thích hợp bày quầy thôi, ngàn vạn lần đừng cố chấp đi theo con đường ngôi sao ca nhạc. *hộc máu* *cuồng phun m.á.u tươi* *mất m.á.u quá nhiều bỏ mình*]

 

[Giọng hát mỹ diệu cỡ nào, khiến não ta quay cuồng điên đảo.]

Vị diện Vạn Giới, phòng phát sóng trực tiếp.

 

Mười phút sau khi nhiệm vụ cưỡng chế bắt đầu, đã dần có chủ phòng bị loại có một chủ phòng vừa vào Lưu Kim KTV liền dùng thân phận 'đại thiếu gia bá đạo', ra lệnh cho Úc Minh ngồi lên đùi mình, còn tự tay đút nho.

 

Úc Minh chỉ là thiếu tiền nên mới đi làm thuê chứ không phải bán thân, nên lập tức lạnh mặt từ chối. Ngay sau đó chủ phòng kia cũng bị loại.

 

Một chủ phòng khác thì chuyển trường vào lớp của Úc Minh từ hai ngày trước, đã xây dựng được mối quan hệ bạn bè bước đầu. Lúc này, hắn ta dùng thân phận bạn tốt khẩn cầu Úc Minh đút cho một viên nho ngay khi người xem cho rằng chủ phòng này đã chắc chắn, màn hình đột nhiên tối sầm.

 

Bởi vì yêu cầu nhiệm vụ đã viết rõ ràng: 'Sắm vai ăn chơi trác táng tùy hứng, đại thiếu gia/ tiểu thư nhà giàu số một bá đạo cường thế'.

 

Một đại thiếu gia ăn chơi trác táng tùy hứng, sao lại khẩn cầu nhân viên tạp vụ đút nho cho mình được. Không tuân thủ quy tắc, đương nhiên bị loại!

 

[Nhiệm vụ này nhìn đơn giản vậy thôi, chứ thật ra giấu huyền cơ khắp nơi…]

 

[Trời ạ, Li Nguyệt nhất định phải trụ vững, đừng ngã ở đây!]

 

[May quá may quá, tui để ý chủ phòng cẩn thận lắm, đi từng bước thận trọng, tới giờ vẫn chưa phạm sai lầm nào. *lau mồ hôi*]

Loading...