Livestream Ẩm Thực Đường Phố Mà Toàn Tinh Tiết Cẩu Huyết - Chương 64
Cập nhật lúc: 2025-04-23 06:10:31
Lượt xem: 18
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/40SymCNlPk
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Hai người lại bắt đầu một trận ẩu đả mới. Mưa nhỏ dần, Lý Minh Hi và Lý Vân vừa bị mưa lớn với dòng người tách ra, giờ đang tìm Ninh Sanh, bỗng thấy Ninh Sanh đang vật lộn với một người đàn ông mặc vest giày da, đẹp trai ngời ngời, có vẻ đang chiếm ưu thế.
Lý Vân: "???"
Khoan đã, chẳng phải học bá giáo thảo thanh lãnh của Kinh Đại đó sao? Bên cạnh cô, một tiếng reo hò vang lên: "Đáng đời! Đá vào hạ bộ hắn đi, đúng đúng đúng!"
Nghe vậy, Ninh Sanh tung một cú đá hiểm hóc, sắc mặt Cố Hành Chu trắng bệch.
"Hay!" Tiếng cổ vũ lại vang lên: "Đẹp! Phải cho hắn một bài học!"
Lý Vân: "..."
Lý Vân quay sang, người vừa nói là một đại mỹ nhân tóc đuôi ngựa cao, ăn mặc đồ thể thao, đang khoanh tay xem náo nhiệt tay còn cầm cả nắm hạt dưa là Minh Nhược Côi á á á!
Đồng tử Lý Vân rung động. Minh Nhược Côi liếc Lý Vân, đưa cho cô một nắm hạt dưa: "Ăn không?"
Từ lần Cố Hành Chu nhờ Minh Nhược Côi hủy bỏ việc làm của Ninh Sanh ở công ty khoa học kỹ thuật, Minh Nhược Côi đã ghét Cố Hành Chu ra mặt, luôn muốn tìm cơ hội dạy cho hắn một bài học.
Hừ, ai ngờ, cô ta còn chưa kịp ra tay thì đã có người giúp nhìn Ninh Sanh ra tay dứt khoát, không chút sơ hở, Minh Nhược Côi càng nhìn càng ưng ý. Anh hùng xuất thiếu niên mà, có người cổ vũ Ninh Sanh, đương nhiên có người bày mưu tính kế cho Cố Hành Chu.
Ví dụ như "đội ngũ chuyên nghiệp" lương cao của Cố Hành Chu, thư ký và mấy người cốt cán đang sốt ruột theo dõi. Chẳng ai muốn xông vào giúp Cố tổng đánh nhau nhưng vì tiền lương, hô hào vài tiếng thì được:
"Cố tổng, phải thể hiện khí thế, đánh vào mặt hắn... Từ từ, đừng, che mặt lại, đừng để bị đánh thảm quá."
"Anh tránh sang trái đi!"
"Không đúng, phải sang phải mới phải, Cố tổng từ từ để chúng tôi lập bảng biểu phân tích số liệu!"
Cố Hành Chu: "..."
Một lũ ăn hại. Không mau nghĩ cách, hắn sắp bị Ninh Sanh đánh c.h.ế.t rồi. Lý Vân ngơ ngác nhận hạt dưa từ Minh Nhược Côi, nhìn cảnh tượng hỗn loạn trước mắt, mờ mịt cắn hạt dưa.
Trước mắt, vì một chén cơm chiên mà chửi bới nhau, có người ra sức can ngăn can đến bực mình cũng xông vào đánh còn có người cắn hạt dưa reo hò, có người mở hội nghị khẩn cấp phân tích chiến lược... thật đúng là địa ngục trần gian.
Lý Vân sống hai mươi năm, chưa từng thấy cảnh này. Cô ta kính cẩn nhìn Giản Vân Lam đang cẩn thận chiên cơm ở đằng xa. Vì khách còn đang đợi, Giản Vân Lam cũng để ý đến sự việc đang ồn ào bên này nhưng không thể bỏ đi được.
Cơm chiên của ông chủ Giản, đâu phải cơm chiên bình thường chỉ cần một chén cơm chiên của Giản Giản thôi, mà có sức mạnh khổng lồ có thể khơi gợi lòng tham và dục vọng của con người.
Bảo là cơm chiên hại nước hại dân cũng không ngoa. Lý Vân hướng về phía Giản Vân Lam, trịnh trọng cúi người, làm một lễ bái.
Minh Nhược Côi: "?"
Xem ra mọi người đều phát điên rồi cũng may, trò hề này không kéo dài lâu rất nhanh, mấy đồng chí cảnh sát cầm dùi cui chạy tới, mạnh mẽ tách Ninh Sanh và Cố Hành Chu ra. Dù cảnh sát đã đến, hai người vẫn chưa hết giận, vẫn chửi nhau:
"Anh không xứng ăn cơm chiên!"
"Nói cái quái gì vậy, dám nói lại với ông xem."
"Anh mới không xứng ăn cơm chiên, cút đi mà nhặt rác ấy!"
Cảnh sát lão Trương: "..."
Ai nhặt rác hả? Là cảnh sát khu vực, anh ta đã giải quyết đủ loại cãi vã kỳ quái, nguyên nhân đủ kiểu nào là chồng ngoại tình, nào là mẹ chồng nàng dâu mâu thuẫn, kỳ quặc nhất là hai sinh viên cãi nhau vì chia chiến lợi phẩm trong game nhưng cãi nhau vì cơm chiên, thì trong tất cả các trường hợp thái quá, cũng phải xếp hàng đầu. Hai người này trông cũng đẹp đẽ, sao lại ấu trĩ vậy chứ?
"Đừng cãi nữa." Lão Trương thở dài, tách hai người ra: "Im hết, ôm đầu! Ngồi xuống!"
Hai người vẫn trừng nhau, miễn cưỡng ôm đầu ngồi xuống.
"Được rồi, áp giải cả hai về đồn."
Lão Trương lắc đầu ngao ngán, người trẻ tuổi bây giờ, thật là hư hỏng. Trong ánh mắt của mọi người, Ninh Sanh và Cố Hành Chu ủ rũ bị áp lên xe cảnh sát, trước khi lên xe còn chửi nhau:
"Đồng chí cảnh sát, bắt hắn đi, hắn là đồ phạm pháp, tra công ty hắn đi chắc chắn có trốn thuế!"
Bên kia cũng không chịu thua: "Bắt hắn mới đúng, tôi là công dân tốt, còn làm từ thiện quyên tiền nữa. Hắn đánh tôi trước, còn tát vào mặt tôi nữa QAQ"
"Cãi cái gì mà cãi, cãi nữa tống cả hai vào trại tạm giam!" Lão Trương vung dùi cui.
Hai người lúc này mới ngượng ngùng im miệng.
Mọi người: "..."
Thư ký của Cố Hành Chu mồ hôi nhễ nhại. Công ty họ không trốn thuế nhưng... Anh ta và mấy người cốt cán nhìn nhau, hai mặt nhìn nhau:
Tổng tài bị bắt rồi, vậy hôm nay... có phải họ được tan làm sớm không? Tuyệt vời!
Vị diện Vạn Giới, phòng phát sóng trực tiếp.
[Điên rồi, điên hết rồi.]
[Thế giới này cuối cùng cũng điên đến mức tôi không tưởng tượng nổi.]
[Haha... mõt vị fan Cố... haha.]
[Không phải, không phải, hả? Cẩu huyết đâu? Tôi muốn xem cẩu huyết kích thích toan sảng đâu, tình tiết sức co giãn kéo căng đâu?]
Vì cốt truyện phòng phát sóng trực tiếp điên đến mức mọi người không thể tưởng tượng nổi, người xem cũng điên theo. Không, họ không điên, thế giới này mới điên!
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://www.monkeydtruyen.com/livestream-am-thuc-duong-pho-ma-toan-tinh-tiet-cau-huyet/chuong-64.html.]
Vì sao mỹ nhân thanh lãnh trong cảm nhận của họ lại nói ra những lời như "tôi đây khắc bia mộ cho anh" chứ? Vì sao y đánh nhau giỏi vậy, tát tai mạnh vậy chứ?
Vì sao tổng tài bá đạo lại bị đánh đến chạy bán sống bán chết? Hơn nữa vì sao vừa bị đánh, vừa che chở nửa chén cơm chiên còn lại chứ khí thế bá tổng của anh đâu?
Quan trọng nhất là. Vì sao vai chính công thụ của đam mỹ cẩu huyết văn lại đánh nhau vì một chén cơm chiên chứ. Đương nhiên, nguyên nhân họ đánh nhau, cũng có các loại thù mới hận cũ chồng chất nhưng nguyên nhân chính dẫn đến, chính là Ninh Sanh ăn xong cơm chiên, nhìn thấy Cố Hành Chu còn thừa nửa chén cơm chiên càng nhìn càng khó chịu, vì mình ăn xong rồi nên ghen tị vặn vẹo, dẫn đến tình thế trực tiếp leo thang.
Không biết lần thứ mấy, khán giả phát ra nghi vấn từ tận đáy lòng. Cái chén cơm chiên đó, rốt cuộc ngon đến mức nào vậy hả?! (Edit: Hoa Thuỷ Tinh)
[Thứ tốt như vậy, đương nhiên phải chia sẻ cho bạn thân, cùng nhau thưởng thức, hắc hắc. Hắc hắc hắc ~~]
Một dòng chữ mờ ám lướt qua. Khán giả đều bừng tỉnh. Không thể chỉ có mình bọn họ bị hành hạ, chuyện tốt thế này, đương nhiên phải gọi bạn bè thân thích cùng nhau xem chứ!
Thế là, đêm đó, vô số cư dân Vị diện Vạn Giới ngây thơ, được bạn bè thân thích nhiệt tình giới thiệu, hết lời ca ngợi liền bấm vào phòng phát sóng trực tiếp 6666 này.
Ngoài ra, cái vị làm video lần trước cũng giở lại trò cũ, cắt ghép biên tập một đoạn lục bá ngắn, còn đặt tiêu đề giật gân: [Vai chính công thụ kịch liệt triền đấu, thanh lãnh mỹ nhân cường thế chủ đạo, bá đạo tổng tài bị cưỡng bức đáp lại, cao thanh không che, thở dốc, va chạm, dirty talk.]
Chiêu này lần nào cũng linh nghiệm. Đám khán giả sợ hãi nhân tâm liền nhanh chóng bấm vào xem.
Sau khi xem xong thì: […]
Mấy người bảo kịch liệt triền đấu, thở dốc va chạm, là chỉ loại đánh lộn vật lý từng quyền đến thịt này hả? Mấy người bảo thanh lãnh mỹ nhân chủ đạo, là chỉ thanh lãnh mỹ nhân tát thẳng mặt công ba cái tát hả còn có cao thanh không che, mẹ ơi cao thanh không che, thứ này có gì hay mà phải che?!
Kỳ quái nhất là cái nhãn dirty talk. Đây không phải cái loại dirty talk mà họ tưởng tượng! Cái gì mặc áo tang nhảy Disco ở mộ phần cũng có, chửi bậy quá thể đáng…
[Ha ha, lại bị lừa, đốt điếu thuốc.]
[Tôi hận đôi tay này, sao cứ mãi không khôn ra, biết rõ là âm mưu còn đ.â.m đầu vào!]
[Phòng phát sóng trực tiếp hay thế này, tôi không chỉ muốn tự mình xem, tôi còn muốn giới thiệu cho đám bạn thân yêu nhất của tôi, mọi người cùng nhau thưởng thức. (cười tà mị)]
Thế là, tối hôm đó, dưới sự chia sẻ "thân thiện" của ngày càng nhiều người. Độ hot phòng phát sóng trực tiếp của Giản Vân Lam một đường tăng vọt như chẻ tre, liên tục vượt mặt mấy đại chủ bá có lượng fan khổng lồ.
Ba giờ sáng, năm vạn người cùng lúc xem online, leo lên top 10 bảng tổng nhiệt độ khu xuyên thư ngày hôm đó, đồng thời đứng đầu bảng nhiệt độ phân khu “Cố Chấp Độc Chiếm”!
"Ông chủ Giản, bên kia có người đánh nhau rồi!"
Ngay khi Ninh Sanh và Cố Hành Chu đánh nhau, liền có thực khách hóng hớt chạy tới báo cáo với Giản Vân Lam. Giản Vân Lam có chút kinh ngạc, lại có chút lo lắng, liếc nhìn về phía đánh nhau nhưng tay vẫn không ngừng, vẫn thuần thục đảo cơm.
"Bọn họ đánh nhau vì cơm chiên hả?" Giản Vân Lam ngập ngừng nói: "Hay là tôi làm thêm cho bọn họ một phần... Mấy người ra bảo họ đừng đánh nhau được không?"
Mọi người lập tức cảnh giác. Thảo nào, đám đánh nhau này nhất định là có ý đồ, muốn giở trò xấu cướp cơm chiên đây mà!
Hơn nữa ông chủ Giản lại thiện lương như vậy, quả nhiên là d.a.o động rồi. Họ sẽ không để đám người có ý đồ kia thực hiện được. Các thực khách lập tức nhao nhao lên tiếng:
"Ông chủ ngàn vạn lần đừng cho bọn họ cơm chiên, bằng không lần này cổ vũ cái thói hư tật xấu, về sau ai cũng vì ăn cơm chiên mà đánh nhau thì sao?"
Edit: Hoa Thuỷ Tinh
"Không có gì to tát đâu, đánh nhau nhỏ thôi mà, ha ha."
"Chúng tôi đảm bảo sẽ khuyên can họ, cơm chiên ngon đến mấy, cũng không thể đánh nhau được!"
"Ông chủ Giản cứ chuyên tâm xào cơm, chuyện khác giao cho chúng tôi!"
Ai nấy ngoài miệng đều nói muốn đi khuyên can, nhưng mọi người nhìn nhau, chẳng ai nhúc nhích... đùa à, giờ mà qua đó, chẳng phải công toi bao lâu nay xếp hàng sao?!
Đằng sau còn bao nhiêu người mắt xanh như sói rình mồi nhìn kìa không thể đi, giờ dù trời sập xuống cũng không thể đi.
Giản Vân Lam: "..."
Có hơi quá đáng rồi đó nhưng mà, mọi người yêu thích cơm chiên của cậu như vậy, cậu cảm động quá đi, hạnh phúc, chỉ đơn giản vậy thôi.
Giản Vân Lam mắt ngấn lệ cảm động, nghiêm túc múa may xẻng, điêu luyện đảo cơm. Mọi người mong chờ cơm chiên như vậy, cậu nhất định phải xào thật nghiêm túc, dốc hết sức mình!
Rất nhanh, một phần cơm chiên nóng hổi mới ra lò, sa tế đỏ au, cơm tơi, khoai tây thơm lừng... Người may mắn Lâm Thiên Thu, trong ánh mắt ghen tị của mọi người, nhận lấy cơm chiên.
Người không có tội, giữ ngọc có tội. Lâm Thiên Thu cảnh giác nhìn trước ngó sau, tìm một góc ngồi xổm xuống lặng lẽ ăn.
"Đây là phần cuối cùng." Giản Vân Lam quyến luyến nói: "Hôm nay một trăm phần đã bán hết, cảm ơn mọi người ủng hộ!"
Trong đám đông vang lên tiếng gào thét long trời lở đất, nhào tới lay:
"Ông chủ Giản, đừng mà, đừng đối xử với tôi như vậy, tôi xin anh..."
"Ô ô, sao anh nỡ bỏ rơi đám cô nhi quả phụ chúng tôi mà đi luôn!"
"Anh thật tàn nhẫn, ô ô ô..."
Nhưng trong đám đông, vẫn có mấy đứa lanh lợi, liếc nhau, nghĩ ra chủ ý:
"Tổ đội không?"
Bọn họ không tiếng động gật đầu thế là, Ngô Thu Hà, đám chủ quán ăn vặt, Trương Mặc và Bối Thi, Lý Minh Hi và các bạn học... Mọi người vô cùng ăn ý vung tay vung chân, diễn sâu làm bộ đánh nhau:
"Ông chủ Giản, bà xã của tôi cũng dám đánh tôi, ô ô ô, tôi bị thương!"
"Đau quá, tê, đầu gối tôi trầy da rồi!"
"Mau cho tôi một phần cơm chiên an ủi trái tim bị thương này."
"Ông chủ Giản, anh cũng không muốn chuyện đám người kéo bè kéo lũ đánh nhau trước quán cơm chiên của anh bị thành quản biết đâu nhỉ???"