Livestream Ẩm Thực Đường Phố Mà Toàn Tinh Tiết Cẩu Huyết - Chương 78
Cập nhật lúc: 2025-04-25 14:28:05
Lượt xem: 5
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Đáng giận, thật là mất mặt trả thù đương nhiên quan trọng nhưng, nhưng cơm chiên kia, thật sự quá thơm.
"Của cô đây." Giản Vân Lam khẽ mỉm cười, đưa cơm chiên cho cô bé: "Cẩn thận nhé cô bé, đừng để bị nghẹn."
Chết tiệt, tại sao cậu ấy lại dịu dàng như vậy là một con Cửu Vĩ Hồ chín ngàn tuổi, Hồ Đương Quy tức khắc cảm giác mình được vuốt ve. Tuy rằng muốn báo thù, nhưng là... nhưng là cậu ấy gọi mình là bé con!
Khuôn mặt trắng nõn của cô bé đỏ bừng ôm lấy hộp cơm chiên. Hai mắt to lấp lánh khát vọng mỹ thực, cô bé không ngừng nuốt nước miếng.
Trước mắt là đĩa cơm chiên Dương Châu bốc khói nghi ngút, từng hạt cơm trong veo như ngọc, hương thơm ngào ngạt xộc thẳng vào mũi! Trong cái khí nóng nồng nàn đặc trưng của món cơm chiên, quyện lẫn hương thơm tươi ngon của trứng gà, vị ngọt của tôm bóc vỏ, lòng đỏ trứng bám đều trên từng hạt cơm. (Edit: Hoa Thuỷ Tinh)
Khi xào, người ta còn cho thêm nước cốt Kim Hoa, tạo nên một hương vị đậm đà khó cưỡng, khiến ai nấy đều thèm thuồng. Hồ Đương Quy dán mắt vào đĩa cơm chiên, nước miếng ứa ra, bụng réo lên những tiếng "ọc ọc".
Cuối cùng, cô bé không thể nhịn được nữa, bèn xúc một muỗng cơm thật lớn đưa vào miệng. Vừa chạm đầu lưỡi, một hương vị thơm ngon khó tả đã lan tỏa khắp khoang miệng. Cơm được xào trên lửa lớn, thơm lừng mùi cháy cạnh, tuy không thấy trứng gà nhưng vẫn cảm nhận được vị béo ngậy của nó. Từng hạt cơm thấm đẫm nước sốt, tơi xốp mà đậm đà, không hề nhạt nhẽo mà lại rất thơm ngon. Nước sốt và mỡ lợn hòa quyện, tan chảy nơi đầu lưỡi.
"Ngon quá!" Hồ Đương Quy xuýt xoa hà hơi. Trong món cơm chiên đậm đà hương vị, cô bé còn cảm nhận được vị giòn sần sật của tôm bóc vỏ. Khi nhai, vị ngọt của tôm lan tỏa, hòa quyện với vị thơm của chân giò hun khói, vị ngọt thanh của đậu Hà Lan, vị tươi ngon của măng đông và nấm hương... quả thực là ngon không cưỡng nổi.
"Ôi trời ơi..."
Hồ Đương Quy lẩm bẩm là một con hồ yêu ngàn năm, cô bé thường được ăn những món linh thực, linh quả tràn đầy linh khí ở vị diện Sơn Hải. Cô bé từng cho rằng, không có món ăn nào ở nhân gian có thể khiến cô kinh ngạc đến thế nhưng đĩa cơm chiên này đã làm được.
Hồ Đương Quy đắm chìm trong mỹ vị, quên hết mọi sự, không còn biết hôm nay là ngày nào tháng nào. Cô bé ăn ngấu nghiến, cho đến khi vét sạch đĩa mới sực nhớ ra...
"...Báo thù!"
Hồ Đương Quy ngẩng phắt đầu lên, vừa định rút kiếm gỗ đào ra thì thấy trước mắt lơ lửng một cái đầu Thao Thiết khổng lồ. Đây là bản tướng của Thao Thiết mà chỉ những người có linh lực mới thấy được, còn những người khác vẫn đang mải miết đuổi theo xe ba gác, chạy vội về phía trước.
Hồ Đương Quy hơi run chân. Nếu xét về võ lực, cô bé không địch nổi một ngón út của Thao Thiết nhưng khác với những gì cô bé tưởng tượng, Thao Thiết không lao tới nuốt chửng cô bé thay vào đó, một giọng nói đầy vẻ quý phái, pha chút chán ghét và kiêu ngạo vang lên trong đầu Hồ Đương Quy:
"Bổn tọa nuốt của ngươi cái gì?"
Hồ Đương Quy: "..."
Sao cô bé có cảm giác câu hỏi này của đại nhân Thao Thiết thuần thục quá vậy. Vì sao anh lại thuần thục đến thế ư?
Chuyện này cũng dễ hiểu thôi. Trong cuộc đời của Thao Thiết, lâu lâu lại có những người như Hồ Đương Quy đến trả thù, nói anh nuốt của họ cái này cái kia.
"Ngài, không, ngươi, ngươi nuốt của ta... Thanh Tâm Như Ý Đăng!"
Hồ Đương Quy run rẩy đáp, pháp bảo bản mệnh, chín ngàn năm tu vi của cô bé, tất cả đều tan thành mây khói chỉ sau một lần nuốt của Thao Thiết.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://www.monkeydtruyen.com/livestream-am-thuc-duong-pho-ma-toan-tinh-tiet-cau-huyet/chuong-78.html.]
Cô bé mặc kệ, bây giờ cô phải liều mạng với Thao Thiết. Ai ngờ, ngay giây tiếp theo.
"Trả cho ngươi là được chứ gì." Thao Thiết tặc lưỡi.
Sau đó, cái miệng rộng như chậu m.á.u há ra, nhổ ra... một chiếc đèn. Một chiếc đèn chạm khắc hoa sen, phát ra ánh sáng mờ ảo, pháp bảo bản mệnh của cô bé!
Hồ Đương Quy vừa định lao tới thì thấy chiếc đèn dính đầy máu, thịt thối và những chất lỏng không rõ khác, trông như một bức tranh mosaic dày cộp.
Hồ Đương Quy: "..."
Không biết nên vui hay nên buồn. Vui vì pháp bảo bản mệnh và tu vi của cô bé vẫn còn lo là vì... dơ quá đi!
Tuy rằng rất dơ, nhưng cô bé vẫn nhận ra, vì bị hung thú tu luyện vạn năm nuốt vào, Thanh Tâm Như Ý Đăng của cô đã trở nên sắc bén và mạnh mẽ hơn. Cái đèn này còn dùng được không đây?
Cô bé vừa bi thương vừa vui sướng ngồi xổm trên đất, nhìn chiếc đèn mà khóc cười lẫn lộn, vẻ mặt thay đổi liên tục nhưng...
Cô hướng về phía Thao Thiết vái lạy: "Cảm tạ đại nhân Thao Thiết!"
Thao Thiết lười dây dưa, gật đầu, ngáp một cái rồi nằm trở lại xe ba gác. Vật anh nuốt quá nhiều, đôi khi chỉ là nuốt cho vui chứ không nhai nuốt tiêu hóa gì cả. Có người đến đòi thì trả lại cho họ thôi.
Một khúc nhạc đệm nhỏ, không đáng nhắc đến. Thậm chí Giản Vân Lam còn không để ý đến chuyện vừa xảy ra, vì trong lòng cậu chỉ có cơm chiên!
Vừa chạy vừa chiên cơm, quả là một thử thách lớn đối với thể lực và tay nghề. Cậu phải chú ý lửa, lại phải chú ý tốc độ chạy, không thể vì chạy bộ mà sai sót trong chi tiết... Cuối cùng, cuộc chạy marathon này cũng đi đến hồi kết.
Thầy Vương, Thầy Mộ Dung và Cố đổng quả không hổ là đại lão, lộ trình họ vạch ra vô cùng tuyệt diệu, bằng đường tắt, đi đến khu tập trung các quầy ăn vặt nổi tiếng của Vân Xuyên khu.
"Cách trốn tránh tốt nhất, là hòa một giọt nước vào biển cả."
Ba vị đại lão nở nụ cười tự tin không có địa điểm nào hoàn hảo hơn nơi này để trốn tránh thành quản!
Giản Vân Lam nhớ rõ nơi này, lần trước huấn luyện Cố Hành Chu bán hàng, cậu đã bán cơm chiên ở đây. Lúc này là chợ sớm, không náo nhiệt bằng chợ đêm, nhưng cũng có không ít chủ quầy bán đồ ăn sáng.
Thế là, các chủ quầy chợ sớm ngẩng đầu lên, thấy từ xa một chiếc xe ba gác đang tiến đến, và phía sau xe là một đám thực khách đông nghịt chạy theo...
"???"
Các chủ quầy trợn tròn mắt:
"Ngọa tào, quầy ăn vặt gì mà còn tự mang khách hàng đến thế này??!!!"
Giữa đám đông vội vã, các thành viên fan club của ông chủ Giản hoành thánh tạo nên một khung cảnh đẹp đẽ. Trong đội ngũ ấy, không ít thực khách lớn tuổi đã có một ấn tượng ăn sâu vào tiềm thức rằng những người trẻ tuổi mê mẩn "đu idol" như họ chỉ suốt ngày ở nhà xem TV, máy tính, mua đủ loại "card" đắt tiền, thức đêm chơi game... thì thân thể chắc chắn chẳng ra gì nhưng sự thật lại hoàn toàn trái ngược.