Livestream Ẩm Thực Đường Phố Mà Toàn Tinh Tiết Cẩu Huyết - Chương 87
Cập nhật lúc: 2025-04-26 09:33:43
Lượt xem: 12
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Bởi vậy, các streamer hoàn toàn không biết gì về những gì đã xảy ra trong phòng phát sóng trực tiếp của Giản Vân Lam. Nếu Trương Cẩm Lí biết rằng Ninh Sanh "mỹ nhân thanh lãnh" trong phòng phát sóng trực tiếp của anh ta, vì đuổi theo một bát cơm chiên mà thiết lập hình tượng sụp đổ, thậm chí còn vung tay đánh nhau với vai chính công trong phòng phát sóng trực tiếp của người ta… thì không biết anh ta sẽ cảm thấy thế nào. Các streamer trao đổi với nhau, phát hiện trải nghiệm của mọi người đều không khác nhau là mấy.
"Độ phá giải cốt truyện của tôi mới đẩy đến 30%."
"Tôi cũng vậy, trước khi bị đá ra khỏi vị diện, tôi còn đang họp với Cố Hành Chu. Trời ạ, uy áp trên người anh ta thật sự đáng sợ, hoàn toàn đoán không ra bước tiếp theo anh ta muốn làm gì, chỉ nói chuyện với anh ta thôi mà tôi đã khó thở rồi… Điên phê bá tổng danh bất hư truyền."
"Nói đến, thử thách của mọi người hẳn là đều kết thúc rồi, sao không thấy cái người thông quan kia, cái người mới tên là Giản Vân Lam đâu nhỉ?"
"Chẳng lẽ anh ta trực tiếp đi vị diện tiếp theo tiếp tục thử thách rồi á?!"
"Cho nên, tôi thật sự rất tò mò, rốt cuộc cái streamer mới kia đã thông quan như thế nào vậy? Đây chính là lần đầu tiên thông quan trong hơn ba mươi năm qua đó!"
"Tò mò thì tự đi hỏi nhân vật trong truyện đi."
Một giọng nữ lanh lợi, trầm ổn vang lên. Cung Tư Viễn mặc trang phục công sở, đeo kính gọng đỏ, mỉm cười bước vào: "Chào mọi người, tôi là Cung Tư Viễn, chủ quản khu xuyên thư của công ty phát sóng trực tiếp vị diện Vạn Giới, hãy gọi tôi là giám đốc Cung, hoan nghênh mọi người đến với vị diện Vạn Giới."
Rất nhiều người thử thách giống như Giản Vân Lam, đều là những streamer mới bị chọn ngẫu nhiên từ các tiểu vị diện để tham gia thử thách, bởi vậy, đây cũng là lần đầu tiên họ đến vị diện Vạn Giới đi theo Cung Tư Viễn vào thang máy lơ lửng, các streamer mới ghé vào tường kính tò mò nhìn ra bên ngoài, phát ra những tiếng kinh hô liên tục:
"Trời ạ, trình độ khoa học kỹ thuật ở đây cao quá!"
"Có cảm giác Cyberpunk ghê."
"Cảm giác như là đến tương lai vậy!"
Nhưng trong số đó có một streamer mới, lại đang cân nhắc câu nói cuối cùng của Cung Tư Viễn, tò mò hỏi:
"Giám đốc Cung, 'tự mình đi hỏi nhân vật trong truyện' là ý gì vậy? Thử thách đã kết thúc rồi sao? Chẳng lẽ... chẳng lẽ chúng ta còn có thể đối thoại với nhân vật trong truyện nữa?"
Bọn họ vừa mới bị đá ra khỏi vị diện “Cố Chấp Độc Chiếm” không lâu, vì sự kiện xuyên không bất ngờ này mà không ít người hiện tại vẫn còn đầu óc choáng váng, chân đi không vững. Chẳng lẽ còn muốn bọn họ xuyên lại vào truyện, đi hỏi nhân vật trong đó thật sao?
Nghe vậy, khóe môi Cung Tư Viễn nở một nụ cười thần bí.
Tại vị diện “Cố Chấp Độc Chiếm”. Giản Vân Lam vừa thông quan, Đàm Đình Đình đang bưng cơm chiên, cùng các bạn nhỏ trong fan club tụ tập lại với nhau, mọi người vui vẻ ăn cơm chiên.
Đột nhiên, không khí ngưng trệ, tất cả cảnh tượng trước mắt dừng lại. Lá cây đang bay lơ lửng giữa không trung cũng khựng lại, nụ cười, sự kinh ngạc và phấn khích trên mặt mọi người cũng bị đóng băng trong khoảnh khắc và cũng chính trong khoảnh khắc đó, giống như mọi người trong vị diện “Cố Chấp Độc Chiếm”, trong đầu Đàm Đình Đình vang lên một giọng máy móc rõ ràng:
[Keng! Chủ phòng [Giản Vân Lam] đã thành công thông quan vị diện của bạn, tuyến thế giới của phòng phát sóng trực tiếp này sẽ trở thành 'tuyến thế giới chân thật' của vị diện của bạn, đang tiến hành thay đổi...]
Hiện tượng siêu nhiên này khiến não bộ Đàm Đình Đình quá tải ngay lập tức. Chuyện này còn chưa xong, sau giọng máy móc đó, vô số ký ức ùa về trong đầu cô ta... hóa ra, thế giới cô ta đang sống chỉ là một quyển sách.
Thời gian tuyến của quyển sách này chỉ kéo dài một năm, vì vậy, cô ta và mọi người bị mắc kẹt trong một năm ngắn ngủi này, lặp đi lặp lại không biết bao nhiêu lần. Trước khi ông chủ Giản xuất hiện, cả năm cô ta đều dây dưa với gã bạn trai cũ tra nam, cả thể xác lẫn tinh thần đều mệt mỏi.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://www.monkeydtruyen.com/livestream-am-thuc-duong-pho-ma-toan-tinh-tiet-cau-huyet/chuong-87.html.]
Và ngay vào cuối năm, khi cô ta vất vả lắm mới dứt được gã bạn trai cũ, sắp bắt đầu cuộc sống mới thì... vai chính công thụ, Ninh Sanh và Cố Hành Chu lại BE.
Cho nên, thời gian tuyến khởi động lại, cô ta lại bị đưa về điểm khởi đầu, mất đi ký ức, mở mắt ra, thấy khuôn mặt đáng ghét của gã tra nam, vênh váo sai khiến cô ta: "Em học nghiên cứu sinh làm gì cho tốn công, còn không mau bỏ học, theo anh về quê kết hôn. Ngoài anh ra, ai thèm lấy em!"
Đàm Đình Đình: "..."
Cứ như vậy, thế mà cô ta lặp lại suốt hơn ba mươi lần. Đàm Đình Đình day ấn nhân trung, cần được hồi sức tim phổi ngay lập tức. Tương tự, Đồng Linh cũng đang phát điên khi ngồi trong lớp học cấp ba nghe giảng toán... cái gì mà cô bé phải lặp lại một năm này hơn ba mươi lần?! Edit: Hoa Thuỷ Tinh
Cô bé còn là học sinh lớp 12 đấy bắt học lại lớp 12 hơn ba mươi lần, nghiêm túc đấy à, đây quả thực là địa ngục trần gian. Ký ức về những dòng thời gian trước kia ùa về, Đồng Linh suýt ngất xỉu thảm hơn Đàm Đình Đình, cả năm nay cô bé phải cần cù chăm chỉ giúp gia đình bày quán, đồng thời lo việc học, thức khuya dậy sớm ôn bài, chuẩn bị cho kỳ thi đại học, bận đến không kịp thở. Và ngay khi cô bé vất vả lắm mới thi xong đại học, đậu vào Kinh Đại lý tưởng, sắp mở ra cuộc sống đại học hằng mơ ước thì... vai chính công thụ BE, thời gian tuyến thiết lập lại.
Cô bé trở về... ngày khai giảng lớp 12. Vừa mở mắt ra đã thấy thầy giáo đang phát một loạt tài liệu ôn tập: "Các em cố gắng lên, khổ cũng chỉ khổ năm nay thôi, cắn răng chịu đựng, nỗ lực một năm, thời gian sẽ không phụ lòng các em!"
Nhưng thời gian rõ ràng đã phụ lòng cô bé rồi ô ô ô. Trời xanh ơi là trời xanh. Đồng Linh thống khổ ngửa mặt lên trời gào thét.
Tương tự, Bối Thi cũng kh*ếp sợ khi phải kết hôn hơn ba mươi lần với Trương Mặc, Lâm Thiên Thu đi làm thuê hơn ba mươi lần, Lý Minh Hi viết bài tập lớn cùng một cái máy tính hơn ba mươi lần... Đương nhiên, còn có Ninh Sanh và Cố Hành Chu dây dưa lằng nhằng, đi đến kết cục BE bằng vô số cách khác nhau.
Có thế giới, bọn họ đều rơi vào cảnh thê thảm, chí lớn bị người chà đạp dưới chân.
Có thế giới, bọn họ cùng nhau ch*t, vì không thể xóa bỏ thù hận mà đồng quy vu tận.
Có thế giới, bọn họ vừa ch*t thì một người mất trí nhớ, người rời đi thì không sao, người ở lại thì sống dở ch*t dở, điên điên khùng khùng, chỉ còn là cái xác không hồn... Ninh Sanh và Cố Hành Chu nhìn nhau, cả hai đều thấy sự kh*ếp sợ và hỗn loạn trong mắt đối phương nhưng rất nhanh, giọng máy móc lại vang lên lần nữa:
[Tuyến thế giới khi chủ phòng [Giản Vân Lam] thông quan đã trở thành tuyến thế giới chân thật của vị diện “Cố Chấp Độc Chiếm” thay đổi thành công! Chúc bạn sinh hoạt vui vẻ.]
[Vị diện của bạn đã được mở khóa, bạn đã có quyền đăng nhập vào phòng phát sóng trực tiếp vị diện Vạn Giới…]
[Với tư cách là cư dân gốc của vị diện “Cố Chấp Độc Chiếm”, hiện tại bạn có quyền xem xét toàn bộ thông tin của nguyên tác, bạn có thể triệu hồi điểm sáng lơ lửng của phòng phát sóng trực tiếp vị diện Vạn Giới bất cứ lúc nào, nhấp vào nút 'tình hình cụ thể và tỉ mỉ của vị diện hiện tại' để xem…]
[Hoan nghênh bạn đến với phòng phát sóng trực tiếp vị diện Vạn Giới!]
Cùng với câu nói 'tuyến thế giới thay đổi thành công', tất cả những ký ức hỗn loạn đó đều phai nhạt dần trong đầu mọi người, cho đến khi biến mất, phảng phất như chưa từng xảy ra.
Trong lớp học cấp ba, Đồng Linh tỉnh táo lại từ cơn hoảng hốt. Ủa, vừa có chuyện gì xảy ra sao? Vì sao cô bé cảm thấy có chút bi phẫn, lại có chút suy sụp. Đồng Linh lắc đầu, ném những cảm xúc kỳ lạ đó ra sau đầu, nghiêm túc bắt đầu nhìn bảng đen ghi chép.
Bên quầy cơm chiên, trong mắt Đàm Đình Đình hiện lên một tia mê mang, cô ta nhắm mắt lại, khi mở ra lần nữa, Diệp Mính bên cạnh hỏi cô ta: "Về dự án mới lần này, cô có ý tưởng gì không?"
Đàm Đình Đình không biết vừa rồi mình thất thần vì cái gì, cô ta xoa xoa huyệt Thái Dương, nói: "Tôi cảm thấy nên thêm yếu tố cơm chiên Dương Châu vào!"
Dưới gốc cây lớn, Ninh Sanh và Cố Hành Chu đối diện nhau cảm xúc hỗn loạn trong mắt hai người tan đi, thay vào đó là sự hoang mang. Giây tiếp theo, Cố Hành Chu kinh hãi, hét lên một tiếng rồi đứng bật dậy: "Cậu dựa sát vào tôi như vậy làm gì? Cậu yêu tôi à? Tôi khuyên cậu đừng, chúng ta vẫn nên bắt đầu từ kẻ thù, nỗ lực hướng tới liên minh cơm chiên, được không?"
Ninh Sanh: "..."