Livestream Ẩm Thực Đường Phố Mà Toàn Tinh Tiết Cẩu Huyết - Chương 90

Cập nhật lúc: 2025-04-28 05:23:59
Lượt xem: 7

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/LZgPqoVWv

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Giản Vân Lam lễ phép gõ cửa. Hồ Đương Quy hít hít mũi: "Ông chủ Giản, cậu không cần an ủi tôi, tôi đi tìm cái ch*t đây."

 

Giản Vân Lam: "..."

 

"Có muốn ăn xong cơm trưa rồi đi c.h.ế.t không?" Giản Vân Lam nói: "Buổi trưa tôi làm mao huyết vượng."

 

Tiếng nức nở trong nhà vệ sinh biến mất ngay khi Giản Vân Lam nghi ngờ có thể cô không nghe thấy, thì cửa lặng lẽ mở ra. Cô bé mặc đạo bào bước ra khỏi cửa, đôi mắt to ngập nước đầy hy vọng nhìn cậu: "Phần của tôi có thể cho nhiều tỏi hơn không?"

 

Giản Vân Lam gật đầu: "Được."

 

"Tuyệt vời." Cô bé hoan hô, ôm lấy đùi Giản Vân Lam: "Cậu là chủ nhân tốt nhất trên đời."

 

Giản Vân Lam lại nhớ tới Thao Thiết vừa mới bị thu phục không lâu trước đây, vừa hùng hùng hổ hổ vừa cuồng ăn hoành thánh... yêu quái Sơn Hải các ngươi thật dễ lừa gạt.

 

Trong phòng bếp.

 

"Nếu cô chín ngàn tuổi, thuê cô cũng được." Giản Vân Lam nhắc lại: "Nhưng mà, cô phải chứng minh giá trị của mình không thể ăn không ngồi rồi, biết không?"

 

"Đương nhiên!" Hồ Đương Quy ngồi trên ghế, hai chân trắng nõn lắc lư giữa không trung, gật đầu đáp lời.

 

Mao huyết vượng, mao huyết vượng, hưng phấn quá đi. Tuy nhiên, cô muốn chứng minh giá trị của bản thân. Hồ Đương Quy ngẫm nghĩ, bèn lấy pháp bảo bản mệnh của mình ra đó là một chiếc đèn lưu ly hoa sen, được làm thủ công vô cùng tinh xảo, mỗi một cánh hoa đều mỏng như cánh ve, điêu khắc hoa văn phức tạp. Bấc đèn lập lòe ánh sáng màu nhạt.

 

"Chủ nhân, đây là pháp khí bản mệnh của tôi, ngài có thể tùy thời sử dụng... Khi ngài ra khỏi quầy, tôi cũng có thể trốn ở trong đèn."

 

Cùng lúc đó, điện thoại của Giản Vân Lam rung lên một tiếng là app [Hệ thống Trù Thần] gửi tin nhắn đến:

 

[Đã nhận được [Thanh Tâm Như Ý Đăng] x1]

Ghi chú: Thanh Tâm Như Ý Đăng, pháp khí bản mệnh của Cửu Vĩ Hồ. Dốc lòng tu hành gần vạn năm, cuối cùng ngộ đạo Hồ Đương Quy, ý thức được tình tình ái ái đều là mây khói thoảng qua, chỉ có làm sự nghiệp mới là chính đạo! Ở khắp nơi đều có lũ "não yêu đương" ABO, bảo bối này có hiệu quả thần kỳ đấy nha, mau đi thử thử đi…

 

[Ngài có nhân viên mới, mời xem xét trong [Danh sách nhân viên]!]

 

Giản Vân Lam tiện tay mở danh sách nhân viên, quả nhiên có thêm một mục:

 

[Nhân viên số 2]

 

Tên thật: Hồ Đương Quy

 

Chủng tộc: Cửu Vĩ Hồ (vị diện Sơn Hải)

 

Tuổi tác: 9981 tuổi

 

Chức trách: Ủy viên tác phong (bắt hết những kẻ trộm yêu đương!)

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://www.monkeydtruyen.com/livestream-am-thuc-duong-pho-ma-toan-tinh-tiet-cau-huyet/chuong-90.html.]

 

Kỹ năng: Mị hoặc chi thuật (lv.999), đọc tâm (lv.999), đoán mệnh xem tướng (lv.99), làm PPT (lv.9), biên dịch tiếng Anh (lv.9), quy hoạch du học (lv.9), huấn luyện IELTS TOEFL (lv.9), ???, ??? (chờ mở khóa)

 

Pháp bảo bản mệnh: Thanh Tâm Như Ý Đăng

 

Giản Vân Lam: "..."

 

"Biên dịch tiếng Anh, quy hoạch du học, huấn luyện IELTS TOEFL?" Giản Vân Lam nhìn Hồ Đương Quy đây đều là những kỹ năng kỳ quái gì vậy.

 

Hồ Đương Quy ngượng ngùng gãi đầu: "Hì hì, chút nghề phụ kiếm thêm thôi."

 

Cô còn nghĩ nếu Giản Vân Lam không cần cô ở quầy ăn vặt giúp đỡ, cô có thể ra ngoài vỉa hè bán mấy dịch vụ đoán mệnh với biên dịch tiếng Anh này, ít nhiều gì cũng kiếm được chút đỉnh, muỗi nhỏ cũng là thịt mà.

 

Cửu Vĩ Hồ tuổi còn trẻ đã lăn lộn trong xã hội loài người, có được một bộ kỹ năng sinh tồn riêng. Trong lúc nói chuyện, món mao huyết vượng của Giản Vân Lam đã gần xong, dầu đỏ nổi trên bề mặt, nồi nóng hổi sủi bọt ùng ục, phủ kín ớt và hoa tiêu, bên trong là huyết vượng, mao bụng, giá đỗ...

 

"Ùng ục, ùng ục." Hồ Đương Quy nuốt vài ngụm nước miếng, mắt nhìn chằm chằm và ngay khi cô định duỗi đũa, một lực lượng vô hình lại ngăn cản cô.

 

"Yêu quái nào dám cướp đồ ăn của bổn tọa?" Một giọng nói cao ngạo tự phụ vang lên. Thao Thiết mặc một bộ đồ ở nhà, tóc bạc búi cao, mắt híp lại toát ra một khí thế bức người.

 

Trong tay anh còn cầm điện thoại, là tự anh mang từ thế giới trước đến. Vừa nãy, Thao Thiết đang dùng điện thoại tìm kiếm thông tin liên quan đến thế giới này.

 

"Thao Thiết, anh đi đâu đấy?" Nhìn thấy Thao Thiết, Giản Vân Lam mới phát hiện vừa nãy anh không ở phòng khách mà ở trên lầu.

 

Vừa xuống lầu, đã thấy Giản Vân Lam làm món ngon cho một con nhóc hoàng mao không biết từ đâu chui ra, Thao Thiết tức đến nghẹn một cục m.á.u trong n.g.ự.c dựa vào cái gì! Một con yêu quái không biết từ đâu tới, Giản Vân Lam đã phải làm mao huyết vượng cho nó.

 

Anh đường đường là đại nhân Thao Thiết, muốn ăn vài món Giản Vân Lam làm, còn phải thức đêm viết báo cáo hẹn trước đấy. Thao Thiết cảm thấy chua lét. (Edit: Hoa Thuỷ Tinh)

 

Bởi vậy, lời nói ra cũng mang theo ý châm chọc mỉa mai. Thao Thiết hừ lạnh một tiếng: "Bổn tọa, đương nhiên là đang cần cù chăm chỉ làm việc, thu thập thông tin, không giống ai kia..."

 

Anh liếc nhìn Giản Vân Lam và Cửu Vĩ Hồ, ý tứ trong đó không cần nói cũng biết.

 

"Anh đang tìm kiếm xem thế giới này có món ngon đặc sắc gì đúng không?" Giản Vân Lam không chút lưu tình vạch trần.

 

Thao Thiết: "..."

 

Thấy Giản Vân Lam nấu mao huyết vượng sắp xong, Thao Thiết vội vàng đi xuống, bưng luôn cả nồi lên, ôm vào lòng: "Của tôi."

 

Thấy món mao huyết vượng sắp đến miệng lại bay mất, Hồ Đương Quy lập tức cảnh giác, mao huyết vượng của cô. Hồ Đương Quy có chút nóng nảy, nghĩ rằng, mị hoặc đối với Giản Vân Lam vô dụng, biết đâu lại hữu dụng với Đại nhân Thao Thiết thì sao?

 

Nghĩ là làm, Hồ Đương Quy không biến thân, nhưng đôi mắt cô ánh lên màu tím nhạt giọng nói cũng trở nên mềm mại, cô nhìn Thao Thiết, nhả khí như lan: "Đại nhân Thao Thiết, đó là mao huyết vượng của nô gia mà…"

 

Thao Thiết: "..."

Loading...