[Cái này còn thú vị hơn xem nhảy múa ca hát nhiều.]
[Đã nghiền, loại tra nam này đánh c.h.ế.t cũng đáng đời!]
[Xem còn chưa đã mà, sao lại kết thúc rồi?]
[Không tệ, bù đắp cho sự tiếc nuối của tôi vì chưa xem đủ cảnh bắt ma.]
[Drama này hóng thật đã.]
[Đây có phải là kịch bản không vậy? Không thể nào có loại đàn ông như thế này được chứ?]
[Tự làm tự chịu thôi!]
[Các chị em tầng trên ơi, đây hình như là đánh thật đấy. Dù có thuê diễn viên thì những cảnh đánh nhau như thế này cũng chỉ là diễn giả vờ, không thể nào ra tay thật được. Nhìn mặt thằng cha kia bị đánh sưng như đầu heo kìa, tôi nghĩ chắc là thật, khả năng cao không phải kịch bản đâu.]
[Giờ này rồi mà bạn vẫn còn nghi ngờ có phải kịch bản không, đầu óc bạn cũng đáng lo ngại đấy.]
[Độc nhất là lòng dạ đàn bà!]
...
Trước khi ngắt kết nối, Tô Nhiên nói: "Tôi xin đính chính một chút, câu 'độc nhất là lòng dạ đàn bà', nguyên văn không phải là 'độc nhất phụ nhân tâm', mà là 'độc nhất phụ nhân tâm' (最毒负人心 - kẻ phụ bạc mới là độc ác nhất), ý nói từ xưa đến nay, kẻ phụ bạc mới là người độc ác nhất."
[Streamer đúng là quá chu đáo, kiến thức hồi đi học tôi không nhớ nổi, vậy mà xem livestream tâm linh lại nhớ được.]
[Streamer biết nhiều thật đấy, tôi cứ tưởng cô chỉ biết bắt ma thôi.]
[Bạn quá coi thường streamer rồi, bắt ma cũng phải có văn hóa, nếu không gặp phải con ma mấy trăm năm tuổi, nói chuyện còn không giao tiếp được ấy chứ.]
...
Lưu Chí Bằng từ đồn cảnh sát ra, định theo Trần Lam về nhà, nhưng lại bị Trần Lam thẳng thừng đuổi đi.
Hết cách, anh ta đành phải đến chỗ Trịnh Hiểu Yến.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/livestream-doan-menh-dam-choc-chi-day-dong-cua-tha-quy/chuong-75.html.]
Kết quả là m.ô.n.g còn chưa kịp ấm chỗ thì đã có người đến đòi nhà.
Luật sư nói với Trịnh Hiểu Yến rằng Trần Lam đã yêu cầu bảo toàn tài sản, yêu cầu cô ta lập tức dọn ra khỏi căn biệt thự này.
Một ngày tốt lành
Trịnh Hiểu Yến sững sờ: "Các người dựa vào đâu mà đòi nhà của tôi, căn biệt thự này là Lưu Chí Bằng tặng cho tôi, đứng tên tôi mà."
Luật sư phụ trách việc thu hồi nhà cười đầy ẩn ý: "Vậy ông Lưu có nói cho cô biết tiền mua biệt thự của ông ấy là quẹt thẻ của ai không?"
Quê của Lưu Chí Bằng ở nông thôn, gia cảnh nghèo khó, ngay cả học phí đại học cũng không lo nổi, lấy đâu ra tiền mua biệt thự cho ả?
Năm đó, học phí đại học của Lưu Chí Bằng là do cha của Trần Lam chu cấp, Trần Lam cũng vì lý do này mà quen biết Lưu Chí Bằng.
Lúc đó, Lưu Chí Bằng tuy ngoại hình bình thường nhưng lại chăm chỉ làm việc, khiêm tốn lễ phép, khí chất hoàn toàn khác biệt so với đám công tử nhà giàu chỉ biết ăn chơi hưởng lạc xung quanh Trần Lam.
Chỉ là giàu sang dễ làm mờ mắt người.
Sau khi hai người kết hôn, Lưu Chí Bằng quen với cuộc sống xa hoa bắt đầu ham mê hưởng lạc, thậm chí còn dan díu với Trịnh Hiểu Yến, kẻ cố tình tiếp cận anh ta.
Anh ta mua cho Trịnh Hiểu Yến mỹ phẩm cao cấp, đủ loại quần áo túi xách hàng hiệu, đưa ả ra vào nhà hàng sang trọng.
Trịnh Hiểu Yến tưởng mình cặp được đại gia, càng ra sức chiều chuộng anh ta, đủ các loại đồng phục quyến rũ, cosplay đủ kiểu để anh ta hoàn toàn mê đắm mình.
Sau đó, Lưu Chí Bằng còn lấy cớ mua nhà cho cha mẹ ở quê dưỡng già, dùng tiền của Trần Lam mua biệt thự, mua xe sang cho Trịnh Hiểu Yến, mỗi tháng cho ả 5 vạn tiền sinh hoạt phí.
Cho đến khi biệt thự bị niêm phong, Trịnh Hiểu Yến mới phát hiện ra Lưu Chí Bằng thực chất chỉ là một kẻ ăn bám, ở rể.
Trịnh Hiểu Yến suy sụp cầm tờ giấy của luật sư.
Không chỉ biệt thự, luật sư còn yêu cầu ả phải trả lại tiền ngay lập tức.
Những năm qua, tiền sinh hoạt phí Lưu Chí Bằng cho ả, trang sức, túi xách hàng hiệu, quần áo giày dép đắt tiền, thậm chí cả tiền hai người đi Pháp hẹn hò, đi Thụy Sĩ trượt tuyết, Trần Lam đều đã thông qua ngân hàng sao kê hóa đơn.
Tất cả những thứ đó đều thuộc tài sản chung của hai vợ chồng trong thời kỳ hôn nhân, Lưu Chí Bằng hoàn toàn không có tư cách cho nhân tình.
Ngay sau đó, những người họ hàng của Lưu Chí Bằng đang làm việc tại công ty của Trần Lam cũng đều bị sa thải, cả nhà họ Lưu như ong vỡ tổ.