Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Livestream Đoán Mệnh: Dám Chọc Chị Đây? Đóng Cửa, Thả Quỷ! - Chương 81

Cập nhật lúc: 2025-06-14 15:18:20
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8ztMU97GTZ

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Tô Nhiên cúi đầu nhìn mớ tóc trong tay, cầm cũng không được mà vứt đi cũng không xong. Xem ra, Bạch Cương lúc còn sống chắc cũng rất yêu quý mái tóc của mình.

Cô ngượng ngùng đặt nó lên một tảng đá, cười gượng hai tiếng: "Xin lỗi nhé, dùng sức hơi mạnh, hay là... tôi dán lại cho anh nhé?"

"Gào~"

Bạch Cương gầm lên một tiếng.

Lần này, ngược lại còn kích động sự hung hãn của nó.

Một ngày tốt lành

Nó như thể bị sỉ nhục nặng nề, điên cuồng vung vẩy tay, gào thét, muốn liều mạng với Tô Nhiên.

Ngô Kim Tùng nôn khan một hồi lâu, cố nén mùi hôi thối nồng nặc, cố gắng mở to đôi mắt cay xè, cẩn thận trốn ở cửa hang, không dám phát ra thêm một tiếng động nào nữa.

Tô Nhiên không né không tránh, giơ tay vẽ bùa trong không trung.

Bạch Cương đang nổi điên sợ đến giật nảy mình, đột ngột dừng bước, sợ hãi quay đầu bỏ chạy.

Tô Nhiên nhanh như chớp chặn ở cửa hang. Bạch Cương không còn đường thoát, chỉ muốn chui tọt vào tường.

Bộ lông dài màu xám trắng sợ đến dựng đứng cả lên, hoảng sợ nhìn lá bùa đang tỏa ánh vàng lơ lửng giữa không trung, kêu la inh ỏi, như thể đang cầu xin tha thứ.

Nếu không phải vì hai chân nó không thể gập lại, chắc nó đã dập đầu cầu xin tha thứ từ lâu rồi.

"Ngươi tên là Từ Thọ Hoa, tổ tiên mấy đời kinh doanh, đến đời ngươi cũng coi như làm rạng danh tổ tông, làm đến chức huyện lệnh. Quan tuy không lớn, nhưng ngươi cũng coi như cần cù tận tụy vì dân, nào ngờ lại bị vợ và quản gia cấu kết hãm hại, còn dùng pháp thuật trấn giữ hồn phách của ngươi, khiến ngươi không thể đầu thai chuyển thế. Thậm chí, hai đứa con trai ngươi yêu thương nhất cũng không phải con ruột của ngươi, mà là con riêng của vợ và quản gia.

Ngươi cũng là một kẻ đáng thương. Nể tình ngươi khi còn sống là một vị quan tốt, sau khi c.h.ế.t cũng chưa làm điều ác, ta sẽ hóa giải hết sát khí trên người ngươi, cho ngươi được vào luân hồi, ngươi có bằng lòng không?"

Lời của Tô Nhiên khiến Từ Thọ Hoa nhớ lại chuyện xưa, lòng hắn đầy oán hận, muốn tìm vợ và quản gia báo thù.

Dường như biết hắn đang nghĩ gì, Tô Nhiên lại nói: "Vợ và quản gia của ngươi mang theo của cải của ngươi định bỏ trốn đến nơi xa, nào ngờ giữa đường bị thổ phỉ g.i.ế.c hại, tiền bạc cũng bị cướp sạch. Sau khi chết, chúng bị đày vào súc sinh đạo, cũng coi như ác giả ác báo. Nhân quả kiếp trước đã hết, ngươi cũng nên buông bỏ rồi. Ta hỏi lại ngươi một lần nữa, ngươi có bằng lòng đi đầu thai không? Nếu không bằng lòng, ta chỉ có thể khiến ngươi hồn siêu phách lạc thôi."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/livestream-doan-menh-dam-choc-chi-day-dong-cua-tha-quy/chuong-81.html.]

Từ Thọ Hoa khóc lóc thảm thiết, có hận, có oán, có không cam lòng lại có cả sự giải thoát, cuối cùng trở về bình lặng. Hắn muốn gật đầu, nhưng cổ không thể gập lại được, đành phải duỗi tay nhảy hai cái tỏ ý bằng lòng.

"Tốt."

Tô Nhiên tay kết ấn, miệng lẩm nhẩm chú ngữ.

Lá bùa vàng óng đánh vào người Từ Thọ Hoa.

Trong ánh sáng của lá bùa, bộ lông trắng dài của hắn dần dần biến mất, răng nanh ngắn lại, dung mạo cũng trở lại như lúc còn sống, chỉ là không có tóc.

Nhìn cái đầu trọc lóc của hắn, Tô Nhiên áy náy vẫy tay một cái, b.í.m tóc dài trên mặt đất bay trở lại đầu Bạch Cương, như thể chưa từng rơi xuống.

Hồn phách của Từ Thọ Hoa bị nhốt trong quan tài mấy trăm năm.

Hắn từng oán, từng hận, nghĩ rằng một ngày nào đó nếu mình thoát ra được, nhất định phải tìm thấy hai kẻ đó, ăn thịt uống m.á.u chúng, cũng phải khiến chúng vĩnh viễn không được siêu sinh.

Không ngờ tất cả lại đột ngột kết thúc, mình lại còn có cơ hội được tái sinh.

Hắn nước mắt lưng tròng quỳ xuống, "cộp cộp cộp" dập đầu lạy Tô Nhiên ba cái.

"Đi đi, phía trước có ánh sáng, đừng ngoảnh lại!"

Theo tiếng niệm chú của Tô Nhiên, bóng dáng Bạch Cương từ từ trở nên trong suốt, theo ánh kim quang tan biến, hắn cũng hóa thành những đốm sao lấp lánh rồi biến mất.

Ngô Kim Tùng trốn ở cửa hang nhìn cảnh tượng trước mắt, trong lòng thầm ngâm một bài thơ:

Đệch mợ đệch mợ đệch đệch mợ, trâu bò trâu bò thật trâu bò!

Tô Nhiên hài lòng nhìn những luồng kim quang công đức rơi xuống người mình, không tệ không tệ, việc phục hồi tu vi trước kia sắp thành hiện thực rồi.

Loading...