Lại liếc thấy Ngô Kim Tùng đang ngồi bệt dưới đất, mắt tròn mắt dẹt nhìn mình, cô chán ghét nhích sang một bên: "Xem đủ chưa? Đi thôi."
"Vâng vâng, nhanh vậy đã giải quyết xong rồi, đại sư cô lợi hại thật!" Ngô Kim Tùng vội vàng bò dậy, toe toét cười giơ ngón tay cái về phía Tô Nhiên.
"Chuyện nhỏ."
Một ngày tốt lành
Giọng nói đắc ý của Tô Nhiên vừa dứt, người đã đi ra ngoài.
"Đại sư, tiếp theo chúng ta làm gì ạ?" Ngô Kim Tùng lon ton chạy theo.
"Về đốt quan tài."
Quay trở lại nơi chôn cất cỗ quan tài, Tô Nhiên b.ắ.n ra một lá bùa.
Lá bùa rơi xuống quan tài, lập tức bùng lên ngọn lửa lớn, trong chốc lát đã thiêu rụi cỗ quan tài sạch sẽ.
Nhìn cỗ quan tài đang cháy đùng đùng, Ngô Kim Tùng không khỏi thổn thức: "Ôi chao, đây là đồ cổ, chắc cũng đáng giá không ít tiền đâu, tiếc quá tiếc quá."
Tô Nhiên liếc anh ta một cái: "Anh thích thế à, tôi đi đào cho anh một cỗ nhé?"
"Đừng đừng đừng, đại sư đừng đùa, tôi không có cái số đó để hưởng đâu."
Ngô Kim Tùng vội vàng xua tay từ chối, sau đó chào hỏi khán giả trong phòng livestream rồi ngắt kết nối, hỏi Tô Nhiên: "Đại sư, phí công tác ngoại tỉnh này của ngài là bao nhiêu, tôi chuyển khoản cho ngài."
Tô Nhiên đưa ngón trỏ ra ra hiệu.
Ngô Kim Tùng trong lòng thầm tính toán: Một ngón tay này là bao nhiêu?
Một nghìn?
Hay một vạn?
Chắc không rẻ đến thế, thường thì những cao nhân như thế này thu phí rất cao, vậy thì là một triệu rồi.
Chỉ là, một triệu đâu phải là con số nhỏ, cũng hơi xót ruột.
Thôi kệ, tiền của đại sư không thể thiếu được, nếu không sau này gặp xui xẻo thì sao.
Sau một hồi suy nghĩ, Ngô Kim Tùng cắn răng chuyển cho Tô Nhiên một triệu.
Tô Nhiên nhìn thông tin chuyển khoản đến thì ngẩn người, sau đó nở một nụ cười thật tươi, tâm trạng vui vẻ vỗ vỗ vai Ngô Kim Tùng, khen ngợi: "Thằng nhóc này cũng biết điều đấy!"
"Đại sư khách sáo rồi, hay là vào nhà ngồi chơi, tay nghề của vợ tôi cũng không tệ, ăn cơm xong ngài hãy đi cũng không muộn."
"Ôi chao, ông chủ Ngô sau này ắt thành đại nghiệp!" Tô Nhiên cười tít cả mắt.
Sau bữa cơm, Tô Nhiên đưa cho Ngô Kim Tùng mười mấy lá bùa bình an, còn để lại số điện thoại, bảo anh ta có chuyện gì cứ tìm cô, lúc nào cũng được, rồi vui vẻ rời đi.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/livestream-doan-menh-dam-choc-chi-day-dong-cua-tha-quy/chuong-82.html.]
Tiền xem quẻ và các loại quà tặng những ngày này, tổng cộng lại cũng khá đáng kể, công đức cũng tăng lên không ít.
Tô Nhiên rất hài lòng, có cảm giác đại nghiệp sắp thành.
Bây giờ là hơn một giờ chiều, Tô Nhiên rảnh rỗi không có việc gì làm, liền đến công viên gần nhà nhất đi dạo, tìm một bóng râm ngồi xuống, bắt đầu livestream.
Vừa mở phòng livestream đã có mấy vạn người tràn vào.
[Thu Thủy Bất Hứa Trường Thiên Sắc] tặng bạn Chứng Nhận Đại Thần ×5
[Nữu Hỗ Lộc. Tú Nhi] tặng bạn Tên Lửa Xuyên Mây ×1
[Tên Càng Dài Càng Dễ Gây Chú Ý] tặng bạn Hoa Tươi ×10
...
Hiệu ứng quà tặng rực rỡ phủ kín màn hình, số người xem cũng tăng lên chóng mặt.
Trên bình luận có người hỏi cô đang ở đâu, cũng có vài người muốn xem bói.
[Khung cảnh này tôi quen, công viên mà! Còn công viên nào thì để tôi xác nhận lại đã.]
[Streamer, xem ra cô hình như đang ở trong rừng cây nhỏ à, định làm gì thế?]
[Streamer định bắt ma trong rừng cây à?]
[Bạn tầng trên nói gì thế, rừng cây thì bắt được ma gì? Ma dê chứ gì!]
[Streamer mau nói ở công viên nào đi, chúng ta có một cuộc gặp gỡ lãng mạn nào.]
Thấy không ít người hỏi han, Tô Nhiên suy nghĩ một chút rồi nói: "Rảnh rỗi không có việc gì làm nên đi dạo một chút, đây là công viên gần khu dân cư Dương Quang."
[Streamer, cô đi dạo một mình à, sao không rủ bạn bè đi chơi?]
Tô Nhiên: "Ừm, tôi chỉ muốn đi một mình thôi."
[Ồ, cô không có bạn bè.]
Tô Nhiên: "..."
"Tôi đúng là không có bạn bè. Tuổi thọ của các người phàm trần quá ngắn ngủi, sinh ly tử biệt đều quá đau buồn, tôi không thích, nên tôi rất ít khi kết bạn."
[Streamer, cô nói cứ như cô là một con yêu quái ngàn năm tuổi vậy.]
[Không có bạn bè thì đã sao, tôi cũng không có bạn bè, streamer đừng khóc, tôi ôm cô một cái.]
[Ai nói streamer không có bạn bè, chúng tôi đều là bạn thân điện tử của cô mà!]