Tô Nhiên vẻ mặt phức tạp nhìn anh ta: "Mục đích anh đi mua dâm khác với người khác, anh là để tìm người."
Không đợi Nhân Gian Phán Quan lên tiếng, Tô Nhiên đã nói tiếp: "Trong thời gian anh làm công nhân ở nhà máy, anh có quen một cô bạn gái, hai người đã có ba năm ngọt ngào bên nhau.
Nào ngờ một ngày, bạn gái anh đột nhiên mất tích. Sau nhiều lần dò hỏi, anh biết được cô ấy có thể đã bị một tổ chức buôn người bắt giữ, vì vậy anh mới đến những nơi đó để tìm cô ấy."
Sắc mặt Nhân Gian Phán Quan hơi thay đổi, xiên thịt trên tay cũng ngừng xoay.
Dù chuyện đã qua rất lâu, nhưng mỗi khi nhớ lại, anh vẫn không kìm được mà đỏ hoe vành mắt, giọng nói nghẹn ngào.
"Tôi đã tìm suốt hai năm ròng, cuối cùng cũng tìm thấy. Cô ấy bị một băng nhóm khống chế, ép buộc bán thân. Cùng bị bắt với cô ấy còn có hơn chục cô gái khác. Lũ người đó đúng là cầm thú, chúng lợi dụng những cô gái bị bắt cóc để trục lợi cho bản thân, đối xử với họ thì không đánh cũng mắng, quần áo không đủ che thân, cơm không đủ no bụng.
Rốt cuộc tôi vẫn chậm một bước.
Khi tôi đưa cảnh sát đến nơi, cô ấy đã tắt thở rồi.
Cô không biết đâu, cô ấy đã bị hành hạ đến mức nào đâu.
Số phận cô ấy vốn đã đủ khổ rồi, tại sao còn phải chịu sự giày vò như vậy? Tôi hận lắm, tôi hận ông trời tại sao cứ nhằm vào kẻ yếu để bắt nạt."
Tô Nhiên thở dài, nhìn anh bằng ánh mắt đầy ẩn ý: "Lần này, anh đã cứu được hơn mười cô gái."
Nhân Gian Phán Quan đau đớn nhắm mắt lại: "Nhưng người tôi muốn cứu nhất lại c.h.ế.t rồi."
Tô Nhiên không nói gì, cô chỉ cảm thấy lòng mình nghẹn lại, chua xót.
Phòng livestream cũng im lặng một lúc lâu, sau đó, bình luận bắt đầu trôi qua như thác lũ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/livestream-doan-menh-dam-choc-chi-day-dong-cua-tha-quy/chuong-88.html.]
[Vì mẹ báo thù mà g.i.ế.c cha dượng, chơi gái chỉ để cứu bạn gái? Cũng thú vị đấy, streamer nói tiếp đi.]
[Hu hu, sao tôi lại thấy anh ấy đáng thương thế nhỉ?]
[Trời ơi, tôi lại thấy anh ấy thật si tình, thời buổi này còn ai chịu làm nhiều điều như vậy vì bạn gái chứ?]
[Dù anh ta có thật sự g.i.ế.c người, tôi vẫn thấy anh ta không phải là kẻ cùng hung cực ác.]
[Một đứa trẻ lớn lên trong bể khổ, giây phút này tôi ước gì bạn đang bịa chuyện.]
[Cuộc sống của người trưởng thành, muôn vàn cay đắng, chỉ có tự mình vượt qua. Sống là phải gặp núi mở đường, gặp sông bắc cầu. Thực ra, người luôn đồng hành cùng bạn chính là bản thân phi thường của bạn đó.]
...
Tô Nhiên không để ý đến dòng bình luận, tiếp tục nói: "Không lâu sau, anh phát hiện mình bị ung thư giai đoạn cuối. Tuyệt vọng, anh từ bỏ điều trị. Nhưng đúng lúc chuẩn bị tự vẫn, anh lại gặp một cô gái đang ngồi khóc trên đường vì bị cấp trên quấy rối.
Điều đó đã tác động đến anh, và kể từ đó, anh bắt đầu hành trình trừng phạt kẻ ác, đồng thời tự đặt ra mục tiêu: những kẻ mà pháp luật không trừng trị được, anh sẽ ra tay."
Nhân Gian Phán Quan xúc động nói: "Đúng vậy! Tôi căm hận sự bất công của thế gian này, tôi căm hận ông trời không có mắt! Tại sao? Trên đời này có quá nhiều kẻ lợi dụng quyền thế, địa vị, tiền bạc để áp bức, lăng nhục người khác mà vẫn có thể thoát tội, tiếp tục sống nhởn nhơ sung sướng.
Trong khi đó, có những người làm lụng vất vả, cuộc sống vốn đã rất cực khổ rồi mà vẫn phải chịu đựng sự khinh miệt và dày vò.
Nếu pháp luật không trị được chúng, vậy thì để tôi! Tôi muốn chúng phải chịu sự trừng phạt thích đáng!"
"Kể từ đó, anh đã vạch trần những lãnh đạo bắt nạt cấp dưới; cho kẻ sàm sỡ phụ nữ vào bao tải đánh một trận nhừ tử; với kẻ lừa đảo tiền của người già, anh chặt đứt hai ngón tay hắn rồi ném trước cổng đồn cảnh sát; tên buôn người đã bắt cóc mười tám đứa trẻ thì bị anh đ.â.m mười tám nhát dao; còn gã nhà giàu gây tai nạn rồi bỏ chạy, anh cũng dùng chính cách đó để kết liễu mạng sống của hắn..."
Một ngày tốt lành
"Anh đã cứu rất nhiều người, giúp đỡ rất nhiều người, nhưng cũng đã g.i.ế.c rất nhiều người. Hành vi của anh đã vi phạm pháp luật, vì vậy, cuối cùng anh cũng sẽ phải chịu sự trừng phạt của pháp luật."