Bước chân của Nguyễn Dư dừng .
Đằng Hạo phía  đột nhiên  kịp phòng  mà đụng , cằm của  đụng   gáy của cô, hai  cùng đau.
“Gì thế?” Đằng Hạo xoa cằm, vẻ mặt tức giận   hiểu nổi.
Kết quả thi đấu khiến cho cả đám  đều nóng ruột, tâm trạng của bọn họ đều  tệ.
Nguyễn Dư   gì, tiếp tục  về phía .
Đằng Dực  chạy tới cửa, dường như cả  Phương Uyển đều dán ở  lưng , cô   kéo cánh tay của ,  vỗ vai , nhỏ nhẹ ôn nhu mà  gì đó.
Có lẽ là cô  đang an ủi .
Cảm xúc của Nguyễn Dư trong nháy mắt trở nên phức tạp. Tức giận   thì vẫn tức giận, nhưng loại cảm xúc  chậm rãi chìm xuống đáy, ngay  đó nổi lên là cảm giác chua xót, là khổ sở.
Cô chán ghét bản   ở trong thời khắc quan trọng  còn tranh giành tình cảm, nhưng cô  nhịn nổi.
Người dễ thương làm những điều dễ thương, dịch/viết những truyện dễ thương
Đến trang Facebook của mình để tìm hiểu thông tin nhé: I will tell you lovely stories
Đám  xô đẩy cô  bên ngoài, bên ngoài sớm  tối .
Ánh đèn vàng của thành phố, gió thu hiu quạnh, còn  mây che màn đêm, tối nay   trăng  gì.
Xe của Đằng Dực ngừng ở cửa sân vận động. Lúc ,  đang dựa bên cạnh xe, một tay tựa  đầu xe, đoá hoa tử kinh  cổ tay áo đè nặng lên  xe màu xanh ngọc, bỗng nhiên trở nên  vô cùng.
Mọi  vây quanh , ngoài Tiêu Khanh còn  vài tiền bối trong vòng Street Dance.
Nguyễn Dư  loại  ngoài,  chen  bên ngoài cùng.
Phía   nào cũng cao to, cô căn bản  cả thấy bóng dáng của Đằng Dực.
Cô trầm lặng, đơn giản lui về phía ,  xuống bậc thang. Dù  cô cũng    gì để an ủi . Dù ,  cũng  cần một câu an ủi của cô. 
Sân vận động vẫn     ngoài,    qua  cô,  hai mắt của cô, cô cũng bất động.
Chỉ  Phương Uyển ở phía xa.
Phương Uyển  hổ là bạn gái chính thức của Đằng Dực, cô   bên cạnh Đằng Dực, dáng vẻ như cùng với Đằng Dực nhận lấy những lời an ủi của  , tự nhiên và hào phóng như thế.
“Nguyễn Dư  ?”
Bên tai bỗng nhiên truyền đến một tiếng con trai.
Nguyễn Dư cảm thấy quen thuộc,   thể nhớ là  từng  thấy ở . Cô  đầu,  thấy một nam sinh  ở dau lưng.
Nam sinh  cao, mặc một bộ đồ thể thao màu xám, trong đám  mặc đồ rực rỡ,   vẻ  sạch sẽ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/luu-ngu-vo-dang/chuong-69-vung-lay-i.html.]
“Không nhớ  hả?” Hắn hỏi.
“Hàn Tá.” Nguyễn Dư  chính xác tên của .
Nam sinh thở phào nhẹ nhõm,  đùa: “May mà còn nhớ rõ,  thì    hổ,    ,   sĩ diện.”
Nguyễn Dư phì .
“Sao   ở đây?” Cô  dậy,  đối mặt với .
“Tới đây xem đại thần nhảy, tiện thể học tập một chút.”
Lại    từ phía trong , để phòng ngừa cô   khác đụng , Hàn Tá chắn một chút ở bả vai của cô, ý bảo cô  bên cạnh. 
Hai   xuống bậc thang,  đến bên cạnh bồn hoa.
“Cậu cũng nhảy Street Dance hả?”
“Có nhảy, nhưng  giỏi bằng bọn họ.” Vẻ mặt của  khiêm tốn. “Cậu thì ?”
“ tới đây xem bạn thi đấu.”
Hàn Tá gật gật đầu, thuận tiện hỏi: “Bạn của  ?”
Nguyễn Dư  đầu  về phía Đằng Dực. 
Người bên cạnh Đằng Dực  tản ,   ai cho  một điếu thuốc,  đang phun khói khỏi miệng, từ xa  về phía cô.
Bóng đêm khiến cho ánh mắt của   vẻ nguy hiểm.
“Nguyễn Dư! Đi thôI!” Tiêu Khanh vẫy tay về phía cô.
Nguyễn Dư đồng ý,  đó  đầu  Hàn Tá, “   đây!”
“Chờ chút.” Hàn Tá vội vàng ngăn cô , “Chúng  thêm WeChat ,   lúc ở phòng y tế  quên thêm.”
…
Đằng Dực thổi  một vòng khói.
Từ hồi học cấp ba   hút thuốc, điếu thuốc đầu tiên là Sam cho , một loại thuốc nước ngoài,   quên mùi vị của thuốc đó , nhưng nhớ rõ là hộp thuốc đó màu vàng nhạt,  mặt  một chuỗi tiếng Anh cùng với một con cá voi nhỏ đang hất đuôi.
Khi đó,  luyện nhảy  học  ép   thở nổi, Sam  hút thuốc  thể giải lao nâng cao tinh thần,  cũng hút theo. Vì để giấu  Thẩm Băng, mỗi   hút thuốc sẽ cởi áo khoác, hút xong thì  đánh răng súc miệng,  để bất cứ mùi thuộc gì lưu   . Mẹ  từng phát hiện, nhưng   hút bao lâu thì bỏ, bởi vì  phát hiện mất bao nhiêu công sức để giấu giếm  thì còn  sức hơn.
Sau đó,   còn hút thuốc nữa.