Không khí lắm, Nguyễn Dư nhận , nam sinh giống như hoan nghênh cô lắm.
“Hôm nay hai quen một chút , thể tâm sự về phương pháp học tập, hoặc là kinh nghiệm thi đại học.” Thẩm Băng nâng cổ tay đồng hồ một chút, về phía con trai của bà, “Mẹ sân bay, việc gì thì gọi điện thoại cho .”
Nam sinh nhún vai, trả lời.
Nguyễn Dư tại chỗ, theo Thẩm Băng rời , khi đầu, nam sinh trồng cây chuối . Đôi tay của chống xuống đất, dán vách tường. “Soạt” một tiếng lộn đây, uyển chuyển nhẹ nhàng.
Cái là loại vận động gì?
Người dễ thương làm những điều dễ thương, dịch/viết những truyện dễ thương
Đến trang Facebook của mình để tìm hiểu thông tin nhé: I will tell you lovely stories
“Muốn chuyện ?” Nguyễn Dư hỏi.
“Tuỳ!” Nam sinh trả lời qua loa.
“Cậu giữ tư thế để chuyện với ư?”
Nam sinh gì, kiên trì một lúc lâu, cho đến khi chịu đựng nổi, lúc mới buông tay xuống đất, lẽ là do nóng, cởi đồng phục, tiện tay ném lên giường.
Lúc Nguyễn Dư mới chú ý đây là phòng ngủ của nam sinh.
Phòng ngủ rộng rãi, ở bên đầu giường, một bàn học, phía bàn hai tấm ghế dựa, một cái ghế rõ ràng là cùng bộ với cái bàn, vẻ là mới dọn tới đây.
Xem , đây chính là nơi nàng việc.
Trước Nguyễn Dư dạy học sinh cũng là ở phòng ngủ, bàn học phụ đạo, nhưng đó là học sinh tiểu học, mới bảy tuổi. Mà vị mắt cao to, cởi đồng phục thấy kém tuổi so với cô, lên thì cao hơn cô nửa cái đầu, trai đơn gái chiếc như ở trong cùng một phòng ngủ thích hợp ?
“Chị cũng là sinh viên của Đại học Ngưỡng Sơn ?” Nam sinh bỗng nhiên mở miệng .
Nguyễn Dư thu những suy nghĩ linh tinh, ý thức dùng một chữ “cũng.”
Ai cũng là sinh viên của Đại học Ngưỡng Sơn nhỉ?
Nguyễn Dư còn mở miệng, nam sinh hỏi tiếp: “Nghe năm ngoái chị thủ khoa kỳ thi đại học ?”
“Uhm.” Cô nhẹ nhàng trả lời, huênh hoang.
“Chị thật trâu bò.” Nam sinh dựng một ngón tay cái với cô, “Cô nàng thủ khoa , để em hỏi chị một chút nhé?”
Đây là oai phủ đầu.
Nhìn nụ và vẻ mặt đắc ý của , nghĩa là chuẩn .
“ là thứ mấy đến đây dạy ?” Nguyễn Dư hỏi.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/luu-ngu-vo-dang/chuong-8-thu-khoa-ky-thi-dai-hoc.html.]
“Ý chị là gì?”
“Ý mặt chữ”
Năm ngón tay của nam sinh xoè , giơ tay quơ quơ về phía Nguyễn Dư.
Người thứ năm.
Cậu thật năng lực.
Xem , tiền dễ kiếm .
Nam sinh thấy Nguyễn Dư xuất thần, bỗng nhiên .
Nhìn thấy nụ rực rỡ của , Nguyễn Dư nhớ tới một .
“Sao? Sợ ?”
“Không sợ!”
“Vậy chị ngơ ngác nghĩ gì thế?”
“ nghĩ, nếu vượt qua bài kiểm tra của , cũng bài kiểm tra của .”
Nam sinh hứng thú, từ đất nhảy dựng lên, xắn tay áo sơ mi một chút, vẻ mặt thích thú.
Hai đến cạnh bàn, Nguyễn Dư xuống chiếc ghế màu sắc đậm.
“Cậu kiểm tra cái gì?”
Nam sinh lấy từ trong ngăn kéo một tờ giấy, giấy một đề toán.
“Nếu chị giải , coi như chị thắng.” Cậu để tờ giấy đặt mặt Nguyễn Dư, một vẻ tự tin ngây ngô.
“Chỉ thế thôi ư?”
“Xì, chị thật to mồm, chờ đến khi chị giải thì khoác lác cũng…”
Nam sinh còn dứt lời, thấy Nguyễn Dư rút một chiếc bút màu đen từ ống đựng bút, đẩy nắp bút , đó xoạt xoạt từng bước giải của đề toán lên giấy.
Cô thậm chí còn nghiêm túc đề, giống như chỉ cần liếc mắt đề bài thể hiểu rõ đáp án thế nào .
Nam sinh ngây .