Ánh đèn trong phòng dừng    Nguyễn Dư, xung quanh cô  một hào quang rực rỡ.
Ánh mắt của nam sinh  đầu  cô, chỉ cảm thấy cô bình thường, ăn mặc lẫn tướng mạo đều bình thường, nhưng lúc   gần mới phát hiện cô cũng xinh , ngũ quan tinh xảo dễ , làn da cũng trắng.
Khi cô chuyên chú  bài, ngay cả lông mi cũng  tinh thần.
“Đây!”
Qua năm phút, Nguyễn Dư đẩy tờ giấy về  mặt nam sinh.
Nam sinh thở phì phì mà liếc Nguyễn Dư một cái, mở  một ngăn kéo khác trong tay, từ trong ngăn kéo lấy  một cuốn vở  đáp án. Các bước giải đề của Nguyễn Dư tuy  giống với trong vở , nhưng đáp án thì  sai chút nào.
“Mọi con đường đều đến La Mã.” Ngón trỏ của Nguyễn Dư chỉ về đáp án giống y đúc  vở, ngữ khí nhẹ nhàng, “ thắng!”
“Vì  chị  ?”
“Sao    ?”
“Chị   là đại học năm thứ hai ?” Cậu    lý lịch sơ lược ở  mạng của cô.
“Dùng đề của sách giáo khoa của năm thứ ba để kiểm tra sinh viên năm hai thì chắc thắng ? Bạn học , ánh mắt của  quá thiển cận !” Nguyễn Dư nhướng mày, “Cậu   là,  vài   thói quen chạy phía  ư?”
Cô  sớm tự học xong chương trình học của năm thứ hai và năm thứ ba đại học , đề  cô  từng    ba , ngay lúc  thấy đề cô  cảm thấy giống như gặp  bạn cũ .
Nam sinh thở  một , khuôn mặt đỏ bừng,   vốn là   oai phủ đầu với Nguyễn Dư, nhưng  nghĩ là bản   nàng đánh thắng một nước cờ.
“Chị    gì?”
Nguyễn Dư lấy từ trong túi  một quyển đề tổng hợp lớp mười hai, giở  một trang  đánh dấu.
“Cậu  tất cả đề trong trang sách  !”
“Chỉ thế thôi ư?”
“Chỉ như thế cũng đủ để  phán đoán trình độ của , cũng dễ  bệnh bốc thuốc.” Cô .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/luu-ngu-vo-dang/chuong-9-moi-con-duong-deu-toi-la-ma-5.html.]
Trên mặt nam sinh biểu tình   lắm, nhưng nguyên tắc là  đánh cược thì  chịu thua, ngại chơi . Cậu  cầm lấy bút, cúi đầu bắt đầu  bài, nhưng ngay đề đầu tiên  thấy khó.
Nguyễn Dư lặng im mà   , thỉnh thưởng   chống đầu bút  cằm, màu đỏ  mặt càng ngày càng đậm.
Người dễ thương làm những điều dễ thương, dịch/viết những truyện dễ thương
Đến trang Facebook của mình để tìm hiểu thông tin nhé: I will tell you lovely stories
“Chị cứ   như thế suốt ?” Nam sinh  mặt trợn mắt  cô.
“Ừ!”
“  thích  khác  khi đang  bài!”
Vậy thì    bây giờ?
Cô mới đến,  nồi ở đây thì  thể  ?
“Chị xuống tầng  lấy cho  một cốc nước !” Nam sinh l.i.ế.m liếm môi khô khốc, “ khát nước!”
Khi   chuyện mang theo giọng  vẻ hư trương thanh thế, Nguyễn Dư ,   chỉ là  đuổi   ngoài mà thôi. Tuổi tác bọn họ như , điều  am hiểu nhất chính là che giấu cảm xúc.
“ tới đây là để phụ đạo cho ,   tới hầu hạ !” Nguyễn Dư   biểu cảm gì  mặt, giọng  rõ ràng mạch lạc.
Nam sinh nghẹn họng ,  vẻ như mấy gia sư  đây của    ai dám  chuyện với  kiểu đó. Cũng đúng, với tiền lương phong phú như thế, cũng đủ khiến cho   cam tâm tình nguyện mà cúi đầu xưng thần.
“Chị đúng là…”
“Không   !” Nguyễn Dư  lên.
Nam sinh  theo bóng dáng của cô. Một lúc  thì nhẹ nhàng “xì” một tiếng,   cái loại đắc ý “Còn   vẫn    ”
Nguyễn Dư mắt điếc tai ngơ, lập tức  khỏi phòng ngủ.
Cô cần  tiền,  cần tiền, cho nên mặc dù đưa  lập trường, cũng  thể nào chọc cho tiểu kim chủ quá mức khó chịu, cô  hiểu việc .
____________
(5) Cái  bắt nguồn từ một câu tiếng Anh: “Every road leads to Rome” - Mọi con đường đều tiến về La Mã, ý là tất cả   đều  một cái đích chung.