Suốt một đường ,      phát hiện  xe ngựa  thêm một ?
Đáy mắt Bách Lý Hồng Trang lộ  ý   giấu , Đế Bắc Thần thì bất đắc dĩ : “Hắc Mộc.”
Nghe giọng  quen thuộc , Hắc Mộc  thể tin nổi  Đế Bắc Thần: “Ngươi là Vương gia?”
“ , thuật dịch dung của bổn vương phi  tệ chứ!” Bách Lý Hồng Trang  đắc ý.
Thấy Bách Lý Hồng Trang khẳng định suy đoán của , khóe miệng Hắc Mộc  nhịn  giật giật.
Thiếu chủ nhà  luôn tuấn mỹ vô song, bây giờ  biến thành một đại hán nhà quê, thật sự quá buồn !
Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Nghe truyện ở youtube Thẩm Ấu Sơ
“Muốn  thì cứ  , nhịn đến sinh bệnh thì   .” Đế Bắc Thần nhàn nhạt .
“Phụt ha ha…” Hắc Mộc   mặt Đế Bắc Thần   to, “Ha ha, thật sự quá buồn ! Vương gia, Vương gia thật sự  đến cực điểm, ha ha… Xấu!”
Thấy Hắc Mộc  đến sắp chảy cả nước mắt, ánh mắt Đế Bắc Thần trầm xuống, lạnh lùng mở miệng: “Nương tử, Hắc Mộc quanh năm  theo , để che giấu tung tích,  cũng  dịch dung. Còn về bộ dạng dịch dung,  thế nào cũng   hơn  mới !”
Hắc Mộc ngây , nghĩ đến bộ dạng ,  thật sự  thể chấp nhận .
“Vương gia,  sai , ngài đại nhân  chấp kẻ tiểu nhân, tha cho    .”
“Vương gia,     dám  ngài nữa .”
“Vương phi, xin hãy nương tay.”
…
Cuối cùng, Bách Lý Hồng Trang và Đế Bắc Thần đều  để ý đến lời cầu xin của Hắc Mộc, trực tiếp dịch dung cho Hắc Mộc thành một đại hán càng  càng quê mùa hơn.
Đế Bắc Thần vốn  thảm  nỡ , nay  Hắc Mộc  hơn  đối比,   vẻ  trai hơn  nhiều.
Hắc Mộc uất ức  Đế Bắc Thần và Bách Lý Hồng Trang, hai tên  quả thực là cấu kết với   việc !
Chỉ  bắt nạt  thật thà như , thật sự quá thảm!
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/mi-vuong-sung-the-quy-y-hoan-kho-phi/chuong-113-bi-kich-cua-hac-moc.html.]
Hiện   mắt Bách Lý Hồng Trang là một thung lũng khổng lồ, cây xanh thành rừng, phong cảnh tuyệt .
Ầm ầm ầm!
Tiếng thác nước đổ xuống ầm ầm và rõ ràng. Chỉ cần  tiếng vang, Bách Lý Hồng Trang   quy mô của thác nước   nhỏ.
Hơi nước phả  mặt, trong tiết trời trong xanh  một gợn mây  thật là một sự hưởng thụ, ngay cả tâm trạng vốn đang áp lực cũng dần  giải tỏa.
“Nương tử, nàng thấy nơi  thế nào?” Đế Bắc Thần  hỏi.
Bách Lý Hồng Trang hài lòng gật đầu: “Rất , còn  hơn  tưởng tượng.”
“Nương tử hài lòng là  .”
Bách Lý Hồng Trang  đầu liếc  hai gã đại hán bên cạnh, : “Vậy   xuống thác nước tu luyện đây, các ngươi cứ tự nhiên.”
Dứt lời, Bách Lý Hồng Trang  thèm để ý đến Đế Bắc Thần và Hắc Mộc nữa. Vốn dĩ nàng định tự  đến đây tu luyện, còn hai tên  đến đây   gì đều  liên quan đến nàng.
Nhìn bóng lưng Bách Lý Hồng Trang ngày càng xa, Hắc Mộc nghi hoặc  Đế Bắc Thần: “Thiếu chủ, cứ để vương phi một   tu luyện như  ?”
“Nàng tu luyện của nàng,   thể  gì ?”
“Vậy chúng  đến đây  gì?”
“Đưa ngươi  giải sầu.”
Hắc Mộc trợn mắt: “Thiếu chủ…”
“Phong cảnh nơi đây  như , chúng  chi bằng cũng cùng tu luyện .”
“Được thôi.”
Hắc Mộc bất đắc dĩ,  xem như  hiểu, thiếu chủ đến đây chỉ là để đảm bảo an  cho vương phi. Không ngờ  một ngày thiếu chủ cũng giống như , trở thành một hộ vệ.
Bách Lý Hồng Trang  đến  chân thác nước,  ngọn thác cao hơn mười trượng, trong mắt lóe lên ánh sáng phức tạp.
Thể chất của cơ thể  hiện tại thật sự quá yếu, chỉ  thông qua huấn luyện mới  thể nâng cao . Chỉ là một ngọn thác khổng lồ như , nếu   đó tu luyện, quá trình chắc chắn sẽ vô cùng thảm khốc.