“Giai Hân,  đừng rời bỏ , chúng  thành   ?”
Trong mắt Đái Vân Dương tràn ngập tia hy vọng cuối cùng, theo tu vi  hủy, tất cả của  đều   còn.
Thứ duy nhất còn  chỉ  Lăng Giai Hân, chỉ cần nàng còn nguyện ý ở bên cạnh ,  vẫn còn khả năng bình an trở về Phong Bác quốc.
Nếu , e rằng  còn  về đến Phong Bác quốc, mạng   còn.
Nghe Đái Vân Dương , trong mắt Lăng Giai Hân hiện lên một tia châm chọc, nàng  khỏi nhớ    Bách Lý Hồng Trang hỏi nàng tại  Đái Vân Dương  từng đưa nàng về nhà.
“Đái Vân Dương,  từng   cùng  về nhà, là  trăm phương ngàn kế cản trở, bây giờ   nông nỗi  mới  đưa  về nhà,  khỏi nghĩ quá   !”
Sau khi Đái Vân Dương   những lời , tất cả tình nghĩa  đây giữa Lăng Giai Hân và  đều tan thành mây khói trong khoảnh khắc.
Nàng vốn tưởng rằng là vì gia đình   , cho nên Đái Vân Dương mới一直chưa từng quang minh chính đại cưới nàng về nhà.
Bây giờ xem , sự việc   như nàng tưởng tượng, mà là Đái Vân Dương vốn   cưới nàng.
Nếu   , thì chính là Đái Vân Dương hiện tại đang lợi dụng nàng!
Bất kể là loại nào trong hai loại , nàng đều sẽ  tha thứ cho Đái Vân Dương!
Dứt lời, Lăng Giai Hân  thèm  Đái Vân Dương một cái, trực tiếp sập cửa rời khỏi nhà.
Bàn tay vươn  của Đái Vân Dương nặng nề rũ xuống,     thể nghĩ rằng một  luôn khí phách hiên ngang như    thể rơi  tình cảnh chúng bạn xa lánh như bây giờ…
Khi Ngụy Mỹ Đại đến tìm Bách Lý Hồng Trang bồi thường phí tổn thất danh dự, Bách Lý Hồng Trang một bên nhận lấy phí, một bên hỏi: “Còn phần bồi thường gấp đôi của sư phụ ngươi ?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/mi-vuong-sung-the-quy-y-hoan-kho-phi/chuong-413-ngam-bo-hon-lam-ngot-nguy-my-dai.html.]
Ngụy Mỹ Đại ngẩn : “Sư phụ   c.h.ế.t , ngươi hỏi  đòi phần bồi thường gấp đôi  gì?”
“Mọi  đều , sư phụ ngươi là tự sát mà chết, mà ông     con cái,  thì di vật của ông  tự nhiên đều rơi  tay ngươi, ngươi  nhận nhiều di sản như  của ông , chẳng lẽ chút bồi thường  cũng  giúp ông  trả ?”
Bách Lý Hồng Trang khẽ nhướng mày, khóe miệng nở một nụ  tà khí, những lời  tưởng chừng thản nhiên  tràn ngập ý vị hùng hổ doạ , khiến Ngụy Mỹ Đại  thể nào phản bác.
“Ngụy Mỹ Đại, ngươi    khỏi quá vong ân bội nghĩa ? Dù  sư phụ ngươi cũng là vì ngươi mới danh tiếng  hủy hoại.”
Hạ Chỉ Tình lắc đầu tặc lưỡi, một đôi mắt  tràn ngập vẻ khinh thường và cảm thán: “Ngươi  lẽ  sư phụ ngươi c.h.ế.t  còn  mang tiếng trốn nợ chứ?”
Nhìn Bách Lý Hồng Trang và Hạ Chỉ Tình kẻ tung  hứng, sắc mặt Ngụy Mỹ Đại trở nên xanh mét, hai tên  rõ ràng là hợp sức đối phó nàng, thật đáng giận!
Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Nghe truyện ở youtube Thẩm Ấu Sơ
Người khác  , nàng    , nàng vốn  tin sư phụ sẽ tự sát!
Hôm qua sư phụ răn dạy nàng một trận xong còn  sẽ nghĩ cách xử lý việc ,   thể đột nhiên tự sát?
Huống chi, hôm nay khi nàng đến nơi ở của sư phụ, phát hiện túi Càn Khôn của lão  biến mất  thấy.
Phải  rằng, những đồ vật quý giá của sư phụ ngày thường đều  cất trong túi Càn Khôn!
Bây giờ túi Càn Khôn  cánh mà bay,  cần nghĩ cũng  chắc chắn là   kẻ sát hại sư phụ lấy mất.
Nói cách khác, nàng vốn  hề nhận  bất cứ thứ gì từ Cố Thương Vân!
Ấy  mà, bất kể nàng giải thích thế nào cũng  ai , ai cũng cho rằng nàng  chiếm  một món hời lớn, nhưng nàng thật sự chẳng  gì cả!
“Bách Lý Hồng Trang, dù    trả đủ tiền bồi thường ,   đây.”