Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Một Ngày Trước Hôn Nhân Hủy Diệt: Ta Trở Lại Rồi - 2250

Cập nhật lúc: 2025-06-12 04:05:27
Lượt xem: 6

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8Ux8gfDXfh

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Ánh mắt Yến Thiếu Ương tối lại, giọng nói cũng trầm xuống :

“Anh cả đã sớm chuẩn bị cho khả năng mình sẽ c.h.ế.t nơi tiền tuyến. Nếu có một ngày, anh ấy không thể quay về, thì số tiền kia chính là đường lui cuối cùng dành cho ba anh em chúng ta. Anh cả đã chuẩn bị mọi thứ, thậm chí âm thầm đặt cược mạng sống của chính tính mạng của mình để gánh lên cho chúng ta một khoảng trời, để chúng ta có thể sống. Sống đúng nghĩa, có khí phách, có tự do, được theo đuổi điều mình muốn, bình yên đi hết cuộc đời còn lại. Anh ấy không cầu vinh hoa, cũng không cần báo đáp, chỉ mong chúng ta trưởng thành, đủ mạnh mẽ để tự chống đỡ lấy thân mình.”

Ánh mắt cậu chợt sắc lên như thép:

“Thiếu Ly, nếu ngay cả khi đã biết tất cả những gì anh cả đang gánh, mà chúng ta vẫn an ổn trốn sau lưng anh ấy, tận hưởng thứ yên bình được đổi bằng xương m.á.u của người thân – thì chúng ta còn xứng đáng là con cháu Yến gia nữa không? Em có hiểu không? Chỉ cần chúng ta gánh vác được một phần trách nhiệm, chỉ cần có thể giúp đỡ được một chút, thì gánh nặng trên vai anh cả sẽ vơi đi một chút.”

Lời nói của Yến Thiếu Ương như tiếng trống vang vọng giữa núi rừng, không cao giọng, nhưng đanh thép lạ thường.

Yến Thiếu Ly sững người, hai mắt mở lớn, lòng cô như bị từng lời của anh hai dội xuống từng đợt sóng xót xa. Rồi đột nhiên, cô òa khóc như một đứa trẻ. Bao nhiêu kiên cường gồng gánh trước đó đều tan vỡ theo từng giọt nước mắt tuôn rơi.

“Đừng khóc.” Yến Thiếu Ương đưa tay nhẹ nhàng xoa đầu cô, giọng cậu dịu xuống, ánh mắt khẽ tối đi khi nhớ đến những lời cha từng dạy, từng chữ như được khắc sâu trong tâm trí:

“Con cháu Yến gia, có thể đổ máu, nhưng không được rơi lệ. Em đã quên rồi sao?”

Yến Thiếu Ly cố cắn chặt môi, lấy tay áo lau đi nước mắt. Cô gật đầu, nấc nghẹn:

“Vậy… anh đã nói chuyện này với anh cả chưa?”

Nhìn dáng vẻ em gái cố kiềm nước mắt mà mạnh mẽ lên, lòng Yến Thiếu Ương vừa xót xa vừa dịu lại. Cậu khẽ cười, nụ cười trầm tĩnh mà kiên định:

“Anh chưa nói. Nhưng anh tin chắc, anh cả sẽ đồng ý.”

Nga

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/mot-ngay-truoc-hon-nhan-huy-diet-ta-tro-lai-roi/2250.html.]

Yến Thiếu Ly không nói thêm gì nữa. Trong lòng cô, câu trả lời đã hiện lên rõ ràng. Anh cả của họ… luôn giống cha – một người đàn ông cứng rắn, lạnh lùng, đầy nguyên tắc. Nhưng trong sự cứng cỏi ấy, vẫn có một khoảng lặng bao dung. Dù là cha, hay anh cả trước nay chưa từng áp đặt bọn họ bất kỳ điều gì, mà luôn để mỗi người tự bước đi, tự đối mặt, tự trưởng thành.

Đối với con cháu Yến gia, cái c.h.ế.t chưa bao giờ là điều khiến họ e sợ. Điều khiến họ không thể tha thứ cho chính mình – là phải sống nhục nhã, hèn yếu, suốt cả cuộc đời cúi đầu cam chịu.

Yến Thiếu Ly nhìn Yến Thiếu Ương thấy ánh mắt anh hai trầm tĩnh như mặt nước hồ sâu, liền khẽ thở dài, không khuyên thêm điều gì. Người nhà bọn họ, một người so với một người còn cứng đầu, một khi đã quyết định thì nhất định sẽ không thay đổi.

Anh cả là thế, anh hai cũng không khác. Yến Thiếu Ly thu lại ánh nhìn, mím môi chốc lát rồi nhẹ giọng hỏi:

“Anh hai... sau khi trở lại thủ đô, anh định làm gì?”

Yến Thiếu Ương trầm ngâm giây lát, trong mắt thoáng hiện ánh sáng kiên định: 

“Anh sẽ vào báo xã. Làm phóng viên. Viết tin.”

Cậu đã suy nghĩ rất rõ ràng. Trên đời này, từ cổ chí kim, thời đại nào cũng tồn tại hai chiến trường—một nơi vung gươm cầm súng, đổ m.á.u gìn giữ sơn hà; một nơi lấy bút làm đao, lấy chữ làm đạn, đối đầu trên mặt trận tư tưởng. Anh cả lựa chọn con đường ra chiến tuyến, mạo hiểm sinh mạng để giành lấy quân công, bảo vệ quốc gia.Còn cậu, không đủ sức cầm s.ú.n.g ra trận, nhưng cậu có thể cầm bút. Một ngòi bút nhỏ, nếu đặt đúng nơi, có thể xoáy vào trái tim, lay động nhân tâm, chấn hưng chính nghĩa, khơi dậy ánh sáng trong đêm tối.

Người xưa có câu ‘Báng s.ú.n.g ra chính quyền’, đó không phải là khẩu hiệu rỗng. Ngày trước, đó là vũ khí cách mạng, là biểu tượng của giai cấp công - nông giành lấy quyền lực. Nhưng thời đại thay đổi, nếu anh cả dùng s.ú.n.g giữ đất, giữ người, thì cậu sẽ dùng ngòi bút giữ lại sự thật, giành lại công bằng. Một ngày nào đó, tiếng nói công lý sẽ vang lên, Yến gia họ—sẽ đường đường chính chính đứng dưới ánh mặt trời.

Cậu từng tận mắt chứng kiến cha mẹ bị ép đưa đi mà không có cơ hội nói một lời phản bác. Những bằng chứng bị bẻ cong, lời khai bị xuyên tạc, nhân tâm bị dắt mũi… Từng cảnh tượng ấy hằn sâu trong trí nhớ Yến Thiếu Ương. Từ lúc đó cậu liền biết, nếu không ai nói ra sự thật, nếu không ai viết lại điều đúng đắn, thì lịch sử sẽ bị bóp méo, và những kẻ phạm sai lầm sẽ mãi đứng trên cao, không phải trả giá.

Ngòi bút, nếu được dùng đúng chỗ, chính là vũ khí sắc bén nhất.

Anh cả có thể lấy quân uy để bảo vệ họ, dùng quân quyền để đổi lấy cơ hội cứu lấy cha mẹ, còn cậu sẽ dùng cán bút giành lấy lòng dân. Chỉ cần bọn họ không lùi bước, chỉ cần còn một người kiên trì, Yến gia nhất định có ngày rửa sạch oan khuất.

Loading...