Người đẹp bỏ trốn những năm 70 - Chương 115

Cập nhật lúc: 2025-02-25 08:20:36
Lượt xem: 68

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8Uw8rOeVOM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

lời khác cũng là sự thật, họ là tân binh mới doanh trại, đều nhân vật quan trọng nào tham gia. Bình thường ngoài huấn luyện thì chỉ thể một việc vặt vãnh hậu cần.

Đặc biệt là so với một quân nhân trẻ tuổi triển vọng như đoàn trưởng Chu thì họ chẳng tác dụng gì, hơn nữa còn thực sự ăn nhiều.

"Tất nhiên là cô đúng, những chiến sĩ trong mắt cô là những tên lính vô dụng nhưng trong mắt chúng , họ chính là những đáng yêu nhất."

"Khi bão tuyết đứt đường dây điện, ai là bất chấp gió tuyết dựng . Khi lũ quét phá hủy thôn xóm, ai là bất chấp nguy hiểm xông pha nơi tuyến đầu? Còn nữa..."

Những lời Từ Vãn hùng hồn, cố ý bảo vệ những chiến sĩ mà là từng câu từng chữ nêu những chiến công thầm lặng của họ.

"Họ việc để tên tuổi, là những vô dụng như cô ."

Một câu trong sân gió tuyết hú gào đặc biệt phấn chấn lòng , đặc biệt là những chiến sĩ nhỏ còn rụt rè, trong nháy mắt cảm thấy việc quét tuyết hàng ngày đều trở nên vĩ đại. Hóa trong mắt chị dâu, họ thực sự là những hùng bình thường.

Lúc , sắc mặt Đỗ Mỹ Quyên đỏ bừng, đặc biệt là khi đối mặt với ánh mắt dò xét của nhưng cô thể thua một đứa nhà quê như Từ Vãn.

122

trừng mắt Từ Vãn : "Cô thấy thì cứ tiếp tục đối xử với họ , đợi hai năm nữa họ xuất ngũ, chồng cô vẫn chỉ là một đoàn trưởng thì cô sẽ lúc ."

"Có binh lính mới tướng quân, khi binh lính, tướng quân cũng là binh lính. Nếu chồng thể dẫn dắt những lính ưu tú như , mà thể thăng chức thì đó là do năng lực của vấn đề, chứ là vì tướng quân coi trọng những lính của ."

Từ Vãn thấy Đỗ Mỹ Quyên vẫn cố cãi cùn thì cũng khách sáo, chủ yếu là chồng và em gái cô cũng từng từng bước lên từ tân binh, cô coi thường những lính chẳng cũng coi thường họ ?

May

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/nguoi-dep-bo-tron-nhung-nam-70/chuong-115.html.]

Không ai sinh là tướng quân, huống hồ những chiến sĩ ai mà chẳng từng quên vì đất nước, nếu họ thì cũng chẳng viện gia đình thậm chí là sự bình yên của đất nước.

Cô thực sự coi thường loại ăn chửi như .

"Nói lắm!" Lúc , một giọng đầy khí thế vang lên.

Mọi cùng về phía phát âm thanh thì thấy Sư trưởng Trình và Chính ủy Hoàng dìu một vị thủ trưởng già mặc áo khoác quân đội tinh thần phấn chấn về phía .

Mà lời chính là từ miệng vị thủ trưởng già .

Người đến ai khác, chính là Từ Vãn cứu tàu hỏa, thủ trưởng già Dương Tuấn Hoa.

Dương Tuấn Hoa sải bước đến cửa sân, liếc Đỗ Mỹ Quyên hỏi Trình Chương Tự: "Lão Trình, đây là nhà nào, tư tưởng giác ngộ cần nâng cao ."

Nói xong liền để ý đến Đỗ Mỹ Quyên mặt tái mét suýt ngã, sải bước sân nhà Từ Vãn, ha hả hỏi: "Đồng chí Từ, mời mà đến sẽ cô mất lòng chứ?" Dương Tuấn Hoa tuy nhưng chân hề chút ý thức thể ghét bỏ.

Ông đối mặt với Từ Vãn và Đỗ Mỹ Quyên là hai thái độ khác , mặc dù ông gì nhưng một câu tư tưởng giác ngộ cần nâng cao phủ định Đỗ Mỹ Quyên.

Mà bất kể là ai, cũng sẽ vì sự ngu dốt của cô liên lụy.

hề thương hại, miệng lưỡi Đỗ Mỹ Quyên , tên Đỗ Ba cũng chẳng hơn là bao, ngày thường ở đoàn bộ cũng quen thói nâng cao đạp thấp.

Rất nhiều của khu gia đình đều ở quyền , từ lâu bất mãn nhưng đó ngoài điểm thì cũng khá , cũng phạm , tự nhiên cũng cách nào.

 

Loading...