Cô nghĩ em gái chắc chắn cũng hy vọng ủng hộ cô .
Bởi vì một trận dọa nạt của Phùng Kiến Thiết, nhà họ Từ thực sự dám ý nghĩ gì nữa, dù thì cả nhà họ Từ đều là kiểu điển hình của loại sợ ngoài bắt nạt nhà.
Biết bây giờ Từ Thiến thuộc về quốc gia, sự cho phép của quân đội thì ngay cả về nhà cũng . nếu như đính hôn thì cả nhà đều sẽ bắt ăn cơm tù, sợ đến nỗi mặt mày tái mét chạy về nhà.
May
vì nhận tiền của khác, dùng ít, đổi tiền thì chuyện phiền phức rồI. Dù thì bố nhà họ Từ cũng nhận, chỉ là chị cả nhà họ Từ nhận tiền.
Hai nhà cứ thế mà ầm ĩ lên, cuối cùng xử lý thế nào thì Từ Vãn cũng rõ, dù thì bọn họ chó cắn chó sẽ đến phiền bọn họ cô cũng quan tâm nữa.
———
Thời gian trôi
Chớp mắt Từ Vãn đến biên cương năm năm, hai đứa trẻ cũng hơn ba tuổi.
Năm ngoái mười năm u ám qua , năm nay khôi phục kỳ thi đại học. Tin tức phấn khởi mấy ngày nay theo tiếng phát thanh vượt qua đồi núi, vượt qua sông ngòi, khắp nơi đều thể thấy tiếng reo hò hy vọng.
"Bố, con ăn chân cừu nướng, cũng ăn." Người là con gái út của Chu Hoài Thần, tên ở nhà là Viên Viên.
Từ nhỏ cô bé dẻo miệng , mở miệng Chu Hoài Thần là ai ăn.
Anh đặt chân cừu chuẩn nướng trong lò than mới rửa tay , cô con gái đang chơi trong phòng khách hỏi: "Là Viên Viên ăn là ăn?"
"Đương nhiên là !" Cô bé giọng trẻ con, cô bé rằng ở nhà mới là lớn nhất. Mặc dù đều bố cô bé cao lớn và dữ tợn, trông dễ chọc nhưng cô bé thông minh, rằng khó chọc nhất trong nhà là .
Cho nên từ nhỏ cô bé là cô em gái nhỏ ngoan ngoãn của , thứ đều lấy chủ.
"Được, ăn." Chu Hoài Thần gật đầu, đó : "Vậy thì cổng xem về , tiện thể gọi trai về ăn cơm."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/nguoi-dep-bo-tron-nhung-nam-70/chuong-169.html.]
Viên Viên lập tức bò dậy chạy sân.
Cô bé ngoài thấy Từ Vãn, liền dang rộng hai tay nhào về phía Từ Vãn: "Mẹ, về , con nhớ quá."
Từ Vãn dắt tay con trai Đoàn Đoàn xổm xuống, dang tay đón lấy cô con gái bảo bối của : "Mẹ cũng nhớ Viên Viên."
"Lại đây, bế con."
Viên Viên lắc đầu, nghiêm túc : "Không cần , ơi, Viên Viên lớn , bế con sẽ mệt."
Ôi chao, cô bé xem, mà yêu cho chứ!
"Được, dắt hai con ." Nói dắt hai đứa trẻ nhà.
Vừa nhà, Từ Vãn ngửi thấy mùi thơm của chân cừu nướng, bảo Đoàn Đoàn Viên Viên chơi, cô treo túi sang một bên mới bếp hỏi: "Đoàn trưởng Chu, món ngon gì thế?"
Chu Hoài Thần vợ cưng chiều : "Làm món chân cừu mà em và Viên Viên đều thích ăn."
"Sao nướng chân cừu nữa thế?" Từ Vãn nghĩ rằng một tháng ăn ba , con gái thích ăn thì cũng thể chiều chuộng như chứ?
Chu Hoài Thần vòng tay ôm Từ Vãn từ phía , giữ lấy eo cô xoay mới : "Nhân bây giờ còn ở biên cương, em và Viên Viên đều thích ăn thì nhiều một chút, rời khỏi đây chắc ăn nữa."
"...... Lệnh điều động của xuống ?" Từ Vãn ngẩn một lúc mới phản ứng .
Chu Hoài Thần gật đầu: " , xuống , tháng sẽ đến Bắc Thành nhậm chức."
Từ Vãn cần nghĩ cũng chồng thăng chức, mừng cho chút luyến tiếc biên cương, dù đây cũng là ngôi nhà đầu tiên cô đến đây.
Ở ngôi nhà , cô còn thêm hai đứa con đáng yêu.