Người đẹp bỏ trốn những năm 70 - Chương 3

Cập nhật lúc: 2025-02-23 12:40:37
Lượt xem: 119

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6pnusGzWm9

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

nghĩ đến việc cô định bỏ trốn, lòng trĩu nặng.

thế nào sống sót bên ngoài?

, lắc đầu, tự nhắc nhở bản rằng đây việc nên quan tâm. Ai đó nhất định sẽ giúp cô. Nếu , một cô gái yếu ớt như cô, dám chạy trốn trong đêm tối thế ?

Anh bước nhanh tới tủ quần áo, lấy chiếc áo khoác quân đội dày cộm và đặt lên giường:

“Bên ngoài trời lạnh. Nếu ngoài, nhớ mặc cái .”

Lời khiến Từ Vãn ngây .

May

Anh ... định chạy trốn ?

Từ Vãn chiếc áo khoác quân đội dày cộm tay, bộ quân phục mỏng đang mặc. là trời cuối thu khá lạnh, nhưng chỉ cần ngoài thì cũng chẳng đến mức rét run.

Cô đoán định bảo ngoài ăn uống, tặng cô chiếc áo khoác gì?

Đang định cần” thì một ý nghĩ lóe lên trong đầu: Đây là thập niên 70, nhà vệ sinh chắc chắn đặt trong nhà!

Ra ngoài thời tiết đúng là lạnh thật. Cô bất giác thấy ngạc nhiên sự chu đáo của chồng mới cưới , trong lòng tăng thêm hai phần thiện cảm.

Ngẩng đầu đàn ông cao lớn mặt, Từ Vãn cảm thấy vẻ dễ chuyện. Đợi tiếp khách xong, cô sẽ bàn bạc với về chuyện của .

“Cảm ơn nhé!” – Từ Vãn mỉm cảm kích.

Thấy cô gật đầu, chỉ “Ừ” một tiếng xoay ngoài, để gian riêng cho cô.

Kiếp , cô cũng tranh thủ lúc tiếp khách để bỏ trốn. Chu Hoài Thần nghĩ thầm. Lần , nếu rời , khi khiến cô khó chịu.

lúc đang mở cửa, giọng Từ Vãn vọng tới:

“Anh đừng uống nhiều rượu quá nhé!”

cắn một miếng trứng, chợt nhớ tiệc cưới thể thiếu rượu. Nhìn bàn ngoài các chiến hữu mặc quân phục, chắc chắn họ sẽ uống ít. Nếu uống đến mức say mèm, cô chuyện với ?

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/nguoi-dep-bo-tron-nhung-nam-70/chuong-3.html.]

Chu Hoài Thần đặt tay lên tay nắm cửa thì câu đó. Tim như một cú gõ khẽ, cảm giác lạ lẫm xẹt qua trong lòng.

định bỏ , còn quan tâm đến gì?

Dù nghĩ , vẫn đáp: “Được, sẽ uống ít thôi.”

Nói xong, chợt cảm thấy bản thật đáng ghét, bước nhanh ngoài, đầu .

Từ Vãn chẳng bận tâm thêm, chỉ chuyên tâm ăn món rượu nếp trứng gà. Cô công nhận rằng, dù thập niên 70 thiếu thốn đủ thứ, đồ ăn thật sự ngon.

Những quả trứng ngon hơn hẳn mấy loại trứng quảng cáo xa hoa mà cô từng ăn ở thời hiện đại.

Tuy , dù ngon đến mấy, cô cũng chỉ ăn hết hai quả trứng, nhưng uống cạn bát canh. Cảm giác nóng ấm thật dễ chịu, nhất là buổi tối tiệc tùng mệt nhoài ngày hôm qua.

bát trứng còn thừa, định bụng đem cất bếp, sáng mai hâm nóng ăn.

Khi mở cửa, một cơn gió lạnh buốt ập mặt. Lạnh thật đấy!

Cô lập tức , khoác chiếc áo quân đội dày cộp lên . Người đàn ông cũng chu đáo ghê! Nghĩ , cô mỉm hài lòng, tay cầm bát xuống bếp.

Bếp của nhà họ Chu lớn, nhưng gọn gàng. Ba đang tất bật chuẩn cùng vài trong làng đến giúp.

Thấy Từ Vãn bước , chồng cô là bà Lưu Quế Phân lập tức tươi chào đón:

“Ăn xong hả con? Đưa bát , để rửa luôn!”

đưa tay đón chiếc bát, định rửa cho gọn.

“Con ăn hết.” – Từ Vãn bối rối định gọi một tiếng “”, nhưng ngập ngừng mãi thốt .

Lưu Quế Phân cô con dâu bé nhỏ khoác áo quân đội rộng thùng thình của con trai, gương mặt nhỏ nhắn trắng trẻo nổi bật ánh đèn vàng. Bà thấy lòng dâng lên cảm giác tự hào, xót xa.

Con bé xinh xắn thế , mà nhà họ Từ suýt đem gả cho một đàn ông góa vợ, chỉ vì đó trả thêm 100 đồng sính lễ.

Bà thầm nghĩ: May mà nhà điều kiện, đứa con trai giỏi giang như Hoài Thần, mới rước cô con dâu như .

 

Loading...