“Anh thấy .”
“Vậy em thừa nhận.” Từ Vãn chống hai tay lên hông, bên cạnh với dáng vẻ như : Anh gì em nào?
Chu Hoài Thần đang rửa bát, thấy dáng vẻ đắc ý như con mèo nhỏ của cô gì, lặng lẽ đặt chiếc bát cuối cùng lên giá. Sau đó lau khô tay, thừa lúc cô còn đang đắc chí bất ngờ đưa tay kéo cô lòng. Bàn tay nhẹ nhàng chạm eo cô véo nhẹ một cái.
“Không thừa nhận ?”
Giọng đầy vẻ đe dọa, ý như nếu cô thừa nhận, sẽ cù cho cô đến chết.
Từ Vãn sợ trời sợ đất, chỉ duy nhất sợ nhột. Trước đây Chu Hoài Thần vốn điều . một ban đêm khi đắp chăn giúp cô vô tình chạm cô, cô đến nỗi thở nổi.
Từ đó điểm yếu của cô nắm thóp.
Cảm giác nhột từ eo nhanh chóng lan khắp cơ thể khiến Từ Vãn mềm nhũn, trong lòng cứ vùng vẫy loạn xạ, miệng liên tục cầu xin:
“Em thừa nhận, thừa nhận mà.”
“Thừa nhận cái gì?” Chu Hoài Thần nhân cơ hội hỏi dồn.
“Thừa nhận là thích .”
“Có thích ? Chẳng em vẫn luôn khen trai ?” Chu Hoài Thần cố ý hỏi thêm, như thể chắc chắn rằng cô thật sự thích .
Từ Vãn nhận hình như Chu Hoài Thần say, vì những câu bình thường tuyệt đối sẽ . say trông dáng vẻ đáng yêu như một chú chó nhỏ bám .
71
Cô áp tay lên mặt , dừng một chút bất ngờ : “Đoàn trưởng Chu!”
Chu Hoài Thần dừng , ánh mắt tràn đầy dịu dàng và mong chờ cô.
“Anh thật tự luyến quá !”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/nguoi-dep-bo-tron-nhung-nam-70/chuong-65.html.]
Chu Hoài Thần: …
—
Tiệc chiêu đãi chiến hữu xong, ngày hôm Chu Hoài Thần về đơn vị. Hiện mùa đông, công việc ở nơi đóng quân cũng ít.
Là đoàn trưởng, nghỉ phép nửa tháng khiến nhiều việc dồn . khi rời nhà, vẫn dậy sớm xong bữa sáng. Nhìn Từ Vãn mơ màng dậy bảo cô ngủ thêm chút nữa, đợi trời sáng hẳn hãy dậy ăn sáng.
Từ Vãn tưởng trời sáng, nhưng trời vẫn sáng, cô lập tức lăn ngủ tiếp.
Dáng vẻ đó khiến Chu Hoài Thần nhịn . Anh bước đến cạnh giường, cúi cô ngủ say mà lòng càng thêm yêu thương. Nghĩ đến nụ hôn tối qua, cảm thấy quan hệ giữa hai tiến thêm một bước.
cũng vì thế mà ngày tháng càng thêm khó chịu đựng, đặc biệt là khi nếm vị ngọt từ cô vợ đáng yêu , càng hôn cô thêm nhiều nữa.
Tuy hôm nay quấy rầy cô, chỉ cúi xuống hôn nhẹ lên trán cô một cái, đắp chăn cẩn thận mới bước ngoài.
Khi Chu Hoài Thần đến đơn vị, các chiến hữu hầu như mặt. Anh là nổi tiếng nghiêm túc, luôn đến đầu tiên. Hôm nay đến muộn khiến khỏi trêu chọc.
Nhất là những tối qua gặp Từ Vãn. Họ đùa: “Vợ xinh như tiên, lão Chu mà trễ giờ thì đúng là yêu công việc thật.”
dù đến lúc nào, họ vẫn bỏ qua cơ hội chọc ghẹo.
May
Vừa bước , chính ủy Dương Nhậm Tư cầm cốc , xuất hiện ngay mặt : “Lão Chu, đầu tiên thấy đến muộn đấy. Làm gì mà thế?”
“Vợ nhất định đòi bữa sáng cho , ăn xong cho .” Chu Hoài Thần đám với vẻ hóng hớt, cố tình chiều theo ý họ.
Câu , đầu tiên là ghen tị, đó tỏ vẻ tin: “Nổ quá đấy.”
Tối qua ai cũng thấy bữa cơm đều do lão Chu nấu. Vợ thanh mảnh xinh , trông chẳng giống sẽ bếp.
Dù cũng ai ý kiến việc để cô gì, nhưng việc trêu đùa đồng đội thì khác.
Thực , tối qua Từ Vãn dậy bữa sáng nhưng Chu Hoài Thần cho. Tuy , cô vẫn chuẩn sẵn đồ cho .