Phùng Kiến Quân nhận cô gái nhỏ hiểu chuyện, luôn sợ phiền khác. Trong mắt đây là biểu hiện của sự giáo dưỡng , nhưng với một gia đình như , tính cách chỉ thể là kết quả của những ngày tháng sống dễ dàng.
Phùng Kiến Quân cảm thấy cô bé thật đáng thương. Nếu là em gái của , thể để cô sống những ngày tháng khó khăn như ? cũng may khổ tận cam lai, giờ đây cô một chị , một rể tâm. Quan trọng nhất, chính cô bé cũng nỗ lực.
"Ở bên đó tuyết rơi, nhưng phòng thông tin cách khu gia đình xa, hơn nữa trời tối cũng muộn. Dù là mùa đông, bảy giờ trời mới tối hẳn. Đợi gọi điện xong, ngoài vẫn sáng như ban ngày." Phùng Kiến Quân .
Từ Thiến xong, chỉ gật đầu:
"Dạ, nhưng em vẫn chờ sớm một chút để tránh chậm trễ công việc của chị và rể."
Trong lúc Phùng Kiến Quân và Từ Thiến trò chuyện, điện thoại reo lên. Từ Thiến lập tức hào hứng chăm chú chiếc máy, chờ nhân viên nhận cuộc gọi đưa điện thoại cho . Cô cẩn thận đón lấy bằng cả hai tay, gọi đầu dây bên :
"Chị Hai!"
"Tiểu Thiến, em ăn cơm ?"
"Chị Hai, em ăn . Chị ở biên giới khỏe ? Chị , em sắp nhập ngũ đến biên giới !" Dù đây là điện thoại của ban chỉ huy quân sự, tốn tiền, Từ Thiến vẫn chuyện ngắn gọn lãng phí thời gian.
Từ Vãn em gái mà cảm thấy tự hào. Cô hy vọng em sẽ cơ hội đổi phận.
" , mấy ngày nay nhà họ Từ khó em ?" Từ Vãn hỏi.
"Không ạ. Họ bận bắt thằng Tư cố gắng, mơ giám đốc nhà máy, chẳng ai để ý đến em. Mẹ đến mai mối cho em nhưng thằng Tư từ chối . Giờ giấy báo nhập ngũ gửi về làng, họ cũng dám gì thêm."
May
Từ Vãn bất ngờ vì Từ Thiên Long đáng tin. Cô hy vọng cha hư .
Hai chị em còn nhiều chuyện để , nhưng Từ Thiến vẫn kiềm chế. Cô bảo chỉ một tuần nữa là sẽ đến biên giới, dứt khoát cúp máy mà lưu luyến.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/nguoi-dep-bo-tron-nhung-nam-70/chuong-84.html.]
Khi điện thoại ngắt kết nối, Từ Vãn thở phào nhẹ nhõm. Những ngày qua, chuyện của Chu Xuân Mai khiến cô cảm thấy như một tảng đá đè nặng trong lòng.
Giờ em gái thỏa, tinh thần cô cũng hơn nhiều.
"Chu Hoài Thần, lính nữ như Tiểu Thiến sẽ ở khu gia đình ?"
"Không . Trừ khi là con em của trong khu gia đình, còn sẽ ở trong ký túc xá. Sao thế, em Tiểu Thiến về khu gia đình ở ?"
Từ Vãn lắc đầu: "Em cũng . Nếu em rủ, con bé cũng chịu đến ."
Chu Hoài Thần dù chỉ gặp Từ Thiến vài nhưng cũng nhận rằng cô em vợ ý thức giữ cách.
Không vì quan hệ chị em , mà chính vì mối quan hệ thiết, cô càng suy nghĩ cho chị nhiều hơn.
"Ở ký túc xá cũng , nhưng nghỉ phép thì thể mời nó về ở vài ngày."
Từ Vãn cảm thấy Từ Thiến là ơn. Nếu cô ép em gái đến ở, chắc chắn con bé sẽ gánh hết việc trong nhà, để cô đụng tay việc gì.
Từ Vãn em sống theo cách quá lòng khác. Con bé chỉ mới mười lăm, mười sáu tuổi. Đây là độ tuổi nên sống tự do, thoải mái và tận hưởng thanh xuân.
"Được thôi, nhà chúng em chủ." Về chuyện , Chu Hoài Thần ý kiến gì. Với , việc em gái vợ đến biên giới chỉ là một cơ hội, mà còn là điều . Hai chị em thể chăm sóc lẫn .
Từ khi gọi điện thoại với Từ Thiến, Từ Vãn cảm thấy thời gian trôi qua nhanh hơn hẳn. Mỗi ngày cô đều đếm ngược từng ngày lịch, mong ngóng em gái đến đây.
Còn Chu Hoài Thần, kể từ hôm đó bỗng trở nên bận rộn hẳn. Dù vẫn ở trong căn cứ, gần như từ sáng sớm và trở về muộn.