Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Nữ Phụ Trêu Đùa Anh Trai Nhà Bên - Chương 100

Cập nhật lúc: 2025-06-17 04:45:48
Lượt xem: 26

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/yXmolnt9

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

“Đúng thế, đương nhiên không thể so với sự nỗ lực của Trừng Trừng được.”

Ông ta nói xong quay lưng, một tay che lại trái tim, cha Đường đứng ở phía xa xa thấy thế, vội vàng quay lại, đỡ lấy.

“Bố.”

“Bố không sao.” Đường lão tiên sinh đè nén xuống, dù sao bản thân còn đang ở đây.

Tầm mắt ông ta dừng trên người Đường Hòa, trong lòng lại sinh ra một cỗ đau đớn.

“Ông nội, con…” lời Đường Hòa còn chưa nói xong thì cha Đường đã dắt Đường lão tiên sinh rời đi.

Trong lòng Đường Hòa khó chịu, giống như quay lại kiếp trước, lúc Đường gia đã trở nên nghèo túng, người nhà cực kỳ thất vọng với cô ta, khi đó người khác cũng nói cô và Trừng Trừng như thế.

Lúc đó cô ta vẫn luôn không hiểu, vì sao bọn họ luôn thích lấy hai người ra so sánh.

Thế mà hóa ra trước kia Trừng Trừng được nuôi dưỡng theo cô ta?

Tâm trạng cô ta phức tạp mà nhìn về phía Trừng Trừng.

“Ông nội con vẫn còn thương con, không thì sao có thể xuống tay với một cô gái như Trừng Trừng mà khiến người khác chê cười?” mẹ Đường từ phía sau đi ra, vỗ tay cô ta, gương mặt lo lắng, lúc này mới qua mấy ngày mà sắc mặt Đường Hòa đã kém đi không ít.

Đường Hòa ngẩn ra, lập tức nhìn về phía bóng dáng già nua xa xa: “Ông nội đã làm cái gì thế ạ?”

Mẹ Đường đau lòng vén tóc mai bên tai của cô ta: “Chỉ là lấy mối làm ăn kia của nhà hàng Trừng Trừng, muốn thay cô ta làm.”

“Như thế… có phải không tốt lắm hay không?” Đường Hòa do dự mà nói, cô ta không nghĩ tới người nhà lúc này vẫn luôn đứng về phía cô ta, không tiếc vì cô ta mà dùng những thủ đoạn không tốt.

“Không tốt thì làm sao? Làm ăn chính là như thế, có đôi khi dù là ký hợp đồng rồi thì vịt đến miệng cũng có thể bay đi.” Mẹ Đường không thèm để bụng.

Đường Hòa nhấp môi dưới, không nói gì nữa, sau đó nhìn Trừng Trừng đang đứng trong sân, kiếp trước cô chỉ là một bình hoa, uổng phí mỹ mạo kia, chỉ biết tạo thêm phiền phức cho Chu Hòa.

Trong đầu cô ta hiện ra hình dáng người bị, cô ta hoảng hốt, cho nên anh cũng chỉ ham mê sắc đẹp sao?”

“Mẹ, bảo ông nội chuẩn bị quà, đến lúc đó tới gặp Quý Mân bồi tội.” Đường Hòa nói.

“Hả? Vì sao?” mẹ Đường khó hiểu.

Đường Hòa biết cả nhà vẫn luôn yêu thương mình, cô ta có thêm sự tự tin: “Bởi vì Trừng Trừng có lẽ sẽ đi khóc lóc kể lể.”

Dù sao cũng là người phụ nữ của anh, thế nào cũng không để người khác bắt nạt được.

Đường Hòa nghĩ tới Quý Mân, một người lạnh lùng đối xử với con gái luôn không bao giờ kiên nhẫn kia, cũng không biết người nọ có chịu được bộ dạng Trừng Trừng khóc lóc kể lể bắt anh ra tay hay không.

Mẹ đường: “Hả?”

Đường Hòa: “Bây giờ Trừng Trừng là bạn gái của Quý Mân.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/nu-phu-treu-dua-anh-trai-nha-ben/chuong-100.html.]

“Hả? Con nói đùa sao?” mẹ đường kinh sợ.

Sao có thể?

Mẹ Đường nhìn về phía Trừng Trừng, cô gái yên tĩnh đứng một chỗ, đôi mắt nhìn về phía bục.

Xinh đẹp thì có xinh đẹp nhưng cũng quả thật không thể đặt lên mặt bàn được.

Lúc này, cửa lớn bữa tiệc lại lần nữa mở ra, một người đàn ông mặc âu phục giày da dẫn người đi tới.

“Ôi, Quý tiên sinh tới kìa.” một bên, có người chọc chọc Trần Hi, Trần Hi nhìn qua, người đàn ông vẫn thanh cao lạnh nhạt như cũ, cô ta theo bản năng theo ánh mắt anh nhìn về phía người nào đó.

Chỉ thấy đôi mắt Trừng Trừng “vụt” một cái sáng lên.

Trần Hi: “….”

Đồ vật kia sẽ không phải đã theo đuổi người tới tay rồi chứ?

Trừng Trừng lập tức tiến lại gần, túm tay áo anh, thư ký đi sau lập tức tự động mà lui ra sau.

Xung quanh lập tức im lặng một chút, bọn họ nhớ rõ một cô gái trước đó tiến lại gần có kết cục thế nào.

Quý Mân hơi cúi đầu, Trừng Trừng nhỏ giọng: “Sao anh lại đột nhiên tới đây? Không phải nói không có hứng thú sao?”

Quý Mân: “Tới chống lưng cho em.”

Trừng Trừng: “???”

“Đúng rồi, em mới tiêu hết hai vạn sáu! Tiết kiệm được rất nhiều, anh muốn mua cái gì?”

Quý Mân nắm tay cô đi vào bên trong, không biết vì sao nhưng anh lại có cảm giác như mình bị bao nuôi vậy.

“Cái đó… Tưởng Tĩnh à. Con gái cô sao lại có quan hệ với người ta thế?” người bên cạnh dại ra quay đầu, sau đó trái tim chìm sâu xuống, liền thấy Tưởng Tĩnh khuôn mặt đen như mực giống như đang muốn g.i.ế.c ai đó.

Rất tốt?

Im lặng thì tôi đi, lên tiếng là ngay lập tức kinh người?

Trừng Trừng kéo tay áo Quý Mân: “Đúng rồi, mẹ em ở….”

Cả người Trừng Trừng bỗng cứng lại, cô chậm rãi nhìn về phía Tưởng Tĩnh, tim nhỏ hơi run rẩy, vì sao mẹ cô lại nhìn cô như thế?

Cô lấy điện thoại ra gửi tin nhắn cho mẹ mình, đầu ngón tay run rẩy không ngừng: “Mẹ, bạn trai con… không đáng yêu sao?”

Tưởng Tĩnh gọi điện thoại cho Trình Châu: “Anh có biết chuyện Trừng Trừng có thêm một cái bạn trai hay không?”

Đầu bên kia, Trình Châu đang xem đoạn kinh kịch tình yêu đau khổ, nghe thế khựng lại, ngay sau đó khiếp sợ: “Trời ơi! Thế mà Trừng Trừng lại có bạn trai!”

Loading...