Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Nữ Phụ Trêu Đùa Anh Trai Nhà Bên - Chương 109

Cập nhật lúc: 2025-06-17 04:46:09
Lượt xem: 18

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/4VQydWuR98

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Lúc này Trừng Trừng gửi tới một tin nhắn: “Bạn trai, ba ngày sau, là ngày 22 đó, có rảnh không? Em qua tỉnh C! Hẹn hò!”

Quý Mân sửng sốt, lần trước đó cô hỏi anh có rảnh không là lúc cô thắp sáng một tòa nhà cho anh.

Bỗng nhiên Quý Mân có dự cảm không ổn, anh nhấp môi dưới: “Hôm đó sao, tòa nhà có nghi thức đặt móng, buổi sáng anh phải tham gia, tầm qua buổi trưa rồi nói.”

Trừng Trừng nghĩ một chút, cũng được, đặt móng thì đặt móng.

“Thế sáng hôm đó trễ một chút em sẽ qua.”

Quý Mân: “được.”

Ba ngày sau, Trừng Trừng ở con đường cách đó không xa mà thổi bóng, toàn bộ Hoàng Duyệt hôm nay được nghỉ, chuẩn bị nghi thức cầu hôn cho tiểu cổ đông.

Bóng bay đầy trời, rõ ràng không quá có khả năng, không nói tới Quý Mân có thể nhận được tấm thiệp hay không mà tính nguy hiểm cũng khá lớn, vẫn nên bố trí bên ngoài như là trên cây bên ngoài treo đầy bóng bay, Trừng Trừng nghĩ kỹ rồi, chờ tới lúc nghi thức đặt móng kết thúc, Quý Mân đi ra, cô cùng anh đi tới, vừa hay lấy xuống quả bóng buộc thiệp, sau đó là cầu hôn.

“Động tác của mọi người nhanh lên. Nhất định trước khi bọn họ kết thúc phải chuẩn bị xong.” Trừng Trừng phân công xong liền lập tức chạy về phía trường học, trường học bên này, lúc trước cô đã cô không ít mới thi vào được nhưng không học được bao lâu đã đi, nghĩ lại vẫn cảm thấy tiếc nuối.

Không nghĩ tới lúc này lại quay về là để xem nghi thức đặt móng?

Trừng Trừng chậm rãi đi vào, một đống người trong đó, còn không ít phóng viên.

Cô ngẩng đầu, Quý Mân đang ở trên đài phát biểu, cô sửng sốt.

Người đàn ông được các vị lãnh đạo vây xung quanh, lúc bị phóng viên đặt câu hỏi, anh cực kỳ nghiêm túc mà nói, giơ tay nhấc chân đều mang theo từng chút khí chất cao quý.

Trừng Trừng bỗng nhiên cảm thấy Quý Mân cách mình thật xa, có lẽ cả đời này cô cũng không thể đuổi kịp khoảng cách đó….

“Quý tiên sinh, nghe nói tên của tòa nhà này là do ngài sớm đặt ra” Trừng quang? Có ý nghĩa đặc biệt gì sao? Thật ra đó là sự kỳ vọng của ngày đối với các học sinh sao? Chữ Trừng, còn có thanh trừng, ý là trong sáng….”

Quý Mân nhìn về người đứng cuối hàng, micro truyền tới âm thanh tầm thấp mát lạnh: “Tôi dùng để cầu hôn.”

Thị trưởng: “???”

Hiệu trường: “???”

Phóng viên: “???”

Quý Mân nhìn về phía người đứng cách bục xa xa, trong đám đông đen nghịt, cô đứng lẻ loi ở một nơi rất xa, ngẩng đầu nhìn về phía anh.

Quý Mân xuống bục, đi về phía Trừng Trừng, cuối cùng dừng lại trước mặt cô: “Đập xuống một chút tiền nhưng may đã đuổi kịp.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/nu-phu-treu-dua-anh-trai-nha-ben/chuong-109.html.]

“Tòa nhà này….” Trừng Trừng ngơ ngác.

Quý Mân hôn lên đỉnh đầu cô: “Dùng để khiến cho toàn bộ mọi người đều biết rằng anh ham mê sắc đẹp, vì em mà vung tiền như rác.”

Trừng Trừng chậm rãi ngửa đầu, nhìn đường cong xương hàm tinh tế, ngây người ra một chút, một tay Quý Mân ôm cô vào trong ngực, trong lòng Trừng Trừng nhảy lên, chóp mũi tràn ngập hơi thở quen thuộc.

Người trong n.g.ự.c ngoan ngoãn, mềm như bông, Quý Mân xoa đầu cô “Màn cầu hôn này em có vừa ý không?”

Đầu Trừng Trừng dịch sát lại gần, gương mặt lại cọ cọ vào trong n.g.ự.c anh.

“Em vừa ý.” Trừng Trừng nói.

Quý Mân chào hỏi với những người khác, để lại mọi chuyện cho thư ký, đưa Trừng Trừng rời đi trước.

Hai người vừa mới bước ra khỏi cổng trường thì Quý Mân sửng sốt, trên cây bên ngoài đường được treo đầy bóng bay, anh lại cúi đầu nhìn về phía người bên cạnh.

Cũng may lần này anh nhanh hơn một bước.

Trừng Trừng liếc nhìn con đường đầy bóng bay, cảm thấy có chút đáng tiếc, túm lấy Quý Mân: “Em cảm thấy em có thể cầu hôn lại một lần.”

Quý Mân giơ tay nới lỏng cà vạt, lại cởi ra hai cúc áo, lộ ra xương quai xanh loáng thoáng, rũ mắt: “Một lần là đủ rồi, anh không muốn sau này kết hôn hai lần tiếp.”

Đỉnh đầu truyên tới âm thanh trầm thấp mà mát lạnh, Trừng Trừng nghĩ một chút, là cô cầu hôn, cũng đâu phải anh cầu hôn, cô vừa ngẩng đầu thì chồng sắp cưới của mình không còn dáng vẻ lạnh lùng cấm dục như vừa rồi, xương quai xanh như ẩn như hiện, nhiều thêm một cỗ mùi vị khiến người khác muốn chiếm lấy.

Trái tim Trừng Trừng nhảy lên, ngón tay căng thẳng, âm thanh có chút kiềm chế: “Trời vẫn còn chưa tối.”

Trừng Trừng vẫn nhìn anh như cũ: “Hả?”

Quý Mân hít một hơi thật sâu, kéo cô lên xe: “Đi thôi.”

Trừng Trừng ngoan ngoãn đuổi theo lên xe, cảm thấy như bản thân đã quên mất cái gì đó, tầm mắt lướt qua xương quai xanh của Quý Mân lập tức quên sạch sẽ.

Cô ngồi ở trong xe, dựa vào người Quý Mân, móng vuốt sờ soạng eo anh.

Hôm nay Quý Mân thế mà cực kỳ dung túng, cô có nhéo thế nào anh vẫn không nhúc nhích.

Cho nên, đây chính là chỗ tốt của việc sắp đăng ký sao?

Quý Mân nhắm chặt mắt, bàn tay trên eo mềm mại như không có xương.

“Quay về biệt thự.” Anh nói với tài xế.

Loading...