Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Nữ Phụ Trêu Đùa Anh Trai Nhà Bên - Chương 38

Cập nhật lúc: 2025-06-17 04:42:17
Lượt xem: 44

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8ztMU97GTZ

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Một bên vang lên âm thanh trong trở mang theo sự đồng tình: “Đúng là rất mệt.”

Anh ta khiếp sợ mà nhìn qua, Trừng Trừng nâng chén rượu lên, đôi mắt sáng mang theo sự tiếc nuối cùng đồng cảm nhìn bọn họ: “Còn tôi chỉ cần ăn lãi của ngân hàng mà sống, cộng thêm tiền thuê, thi thoảng cha mẹ tôi còn cho tôi chút trợ cấp.”

Cuộc sống của bọn họ đúng là thật sự quá khổ rồi.

Toàn bộ căn phòng im lặng xuống.

“Đương nhiên không thể so sánh với đàn em rồi.” mấy người kia xấu hổ mà hạ thấp giọng, Trừng Trừng gật đầu, "Đúng đúng, có lẽ người có số hưởng chỉ có tôi và đàn anh Từ.”

"Hả?” có người phát ra âm thanh nghi hoặc.

Trừng Trừng nhìn cái người đã phát ra một âm thanh nghi ngờ cực kỳ thỏa đáng kia, bộ mặt giả vờ kinh ngạc: “Mọi người không biết sao? Đàn anh Từ đã mua lại ngôi biệt thự trước kia anh ấy từng ở.”

Lại một trận hít vào, giá của biệt thự kia tuy có giảm nhưng có giảm thế nào thì nghe nói cũng phải 8000 vạn mới có thể mua. Chỉ ngắn ngủi bảy năm, nói cách khác, công ty cũ của Từ Mân có đãi ngộ rất tốt, hơn nữa trong hoàn cảnh bình thường thì không một ai vừa vào công ty đã có mức lương trăm vạn một năm, cái người vừa nói lương trăm bạn một năm cũng chỉ là năm nay mới có thể lên được.

Mặt Vương Nhạc càng đen.

Trừng Trừng nhìn về phía hai người kia có biểu cảm không tốt lắm, lúc này mới ý thức được hình như mỹ nhân ngư nhà cô thực sự có thể kiếm tiền, Nếu không phải mua biệt thự thì tiền tiết kiệm còn nhiều hơn so với cô.

Có điều, vẫn may, hình như anh đã từ chức nghỉ ngơi!

Con cá này của cô chắc là vẫn có thể nuôi nhỉ?

“Tới đây, Từ Mân, nhiều năm không gặp, chúng ta uống một chén.” Lâm Hựu xấu hổ cầm chén rượu tiến lại gần, bỗng nhiên bị một chén rượu khác chặn ngang, anh ta ngẩng đầu, Trừng Trừng cầm chén rượu của mình, “Tôi nhớ rõ ràng là dạ dày của đàn anh Từ vẫn luôn không tốt, vẫn là để tôi uống đi.”

Quý Mân nhìn tay mình bị Trừng Trừng đè lại, ngước mắt, trên mặt cô nhóc này đều đang viết “Anh đừng nhúc nhích, để tôi tới!”

Quý Mân rụt tay lại.

Trần Tự vừa nhìn bên dưới bàn lại cẩn thận mà đá chân anh một cái, dùng ánh mắt ra hiệu, rốt cuộc trong hai người ai mới là cô gái nhỏ!

Lâm Hựu thấy thế tới gần Vương Nhạc, nhỏ giọng: “Trước đó không cậu không nói với tôi như thế!”

Trước kia anh ta nói là anh ta có thích một cô gái, mà cô gái kia lại thích Từ Mân, anh ta muốn đưa cô gái tới đây để xem Từ Mân xấu mặt, kết quả hiện tại thì sao!!

Anh ta nhìn qua, người xinh đẹp nhất trong căn phòng, giống như lúc còn là một cô nhóc mà che chở Từ Mân.

Trừng Trừng xinh đẹp, bọn họ không thể mặc kệ, hơn nữa trong loại hoàn cảnh này, bọn họ lại càng không thể để mất phong độ.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/nu-phu-treu-dua-anh-trai-nha-ben/chuong-38.html.]

“Chúng tôi nào có thể không biết xấu hổ mà uống thi với con gái được.” Lâm Hựu nghiến răng nói.

Trừng Trừng cầm chén rượu: “Các người cũng có thể tìm con gái tới để thi nha?”

“Đàn em, chúng tôi là đàn….” Khóe miệng Lâm Hựu giật giật nói.

“A, thế thì thật xin lỗi." Trừng Trừng dường như bỗng nhiên nghĩ tới cái gì đó, vẻ mặt hối lỗi.

“Hả, cái gì?” người đối diện nhìn thấy Trừng Trừng bỗng nhiên ngoan ngoãn như thế, tiết tấu dường như bị rối loạn.

“Vừa rồi là do tôi suy nghĩ không chu toàn, quên mất diện mạo như mấy người hẳn là không tìm thấy cô gái nào nguyện ý chắn rượu cho mấy người.” Trừng Trừng đồng tình mà nhìn về phía bọn họ.

Có người bỗng nhiên nghe xong khẽ cười trộm.

Chênh lệch nhan sắc giữa hai bên cũng không phải là một chút đâu.

“Con gái vẫn nên rụt rè một chút mới tốt!” sự tức giận tràn vào trong mắt Vương Nhạc.

“Không phải là do tôi phải đánh lui tình địch hay sao?” Trừng Trừng buông chén rượu xuống, nhìn bọn họ cười.

“Hả?”

Trừng Trừng: “Bây giờ con trai ra đường cũng rất nguy hiểm đó.”

“Cô nói bậy bạ gì đó?” tính tình của Lâm Hựu đã sắp không trụ được.

“Rõ ràng đóng vai trò chính là các thầy cô giáo nhưng các người vẫn luôn nhìn chằm chằm Từ Mân không buông. Chẳng sẽ tôi đây không thể hiểu nhầm sao?” Trừng Trừng cười, đám người ở đây trên cơ bản đã sớm nhận ra, nhưng khi ánh mắt nhìn về phía hai người vẫn không thích hợp như cũ.

Di động của Quý Mân hơi rung lên, người gửi chỉ có hai chữ.

“Đã ký.”

Quý Mân đứng dậy, nói với Trần Tự: “Thầy, em đi về trước”

Trần Tự nhìn trận địa này vấn đề còn nhiều hơn tụ họp, thở dài: “Em đi trước đi.”

“Vừa mới mở màn mà đã đi cái gì?” mặt Lâm Hựu càng đen, tình huống nơi này đều sẽ bị truyền qua bên kia, nếu bị Từ phó tổng biết bọn họ cái gì cũng không làm được thì bọn họ chỉ có thể ăn không hết gói đem đi.

Quý Mân quay đầu lại, đáy mắt không hề có sự tùy tiện như vừa rồi, cả người khí thế, khiến cho bọn họ chấn động đến mức động cũng không dám động, có cảm giác như trong nháy mắt đó bọn họ đã gặp được Từ lão tiên sinh.

Loading...