Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Nữ Phụ Trêu Đùa Anh Trai Nhà Bên - Chương 58

Cập nhật lúc: 2025-06-17 04:43:03
Lượt xem: 29

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/2VfvXerZvn

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

“Vang lên rồi.” Đỉnh đầu Trịnh Phương vừa mới bị cô ấy vò loạn lên, nó không còn nữa.

Sản phẩm được sản xuất ra đầu tiên có kết nối với máy tinh của cô ấy, có số liệu gì cũng sẽ gửi tới đây, vừa rồi máy tính cô ấy bỗng vang lên cảnh báo.

“Vang lên cái gì?” Lạc Ninh đi qua đó.

“Sản phẩm đầu tiên.” Một người đáp lại, đáp xuống, lùi về phía sau, nhắm chuẩn cơ hội, quyết đoán mà tan làm.

“Hả?” Lạc Ninh không hiểu rõ.

“Chiếc trong tay Quý tổng kia đó, vừa mới kích hoạt chức năng giọng nói, còn gọi cả 120.” Trịnh Phương nói xong lại nắm lấy tóc, biểu cảm hơi hoảng, tiền lương cao năm sau còn chỗ cho bọn họ sao?

Lạc Ninh cuối cùng cũng nhớ ra, sợ tới mức vội vàng gọi cho Quý Mân.

Vòng đeo tay này đều có ba giai đoạn, giai đoạn thứ nhất là nhắc nhở bằng thông báo, giai đoạn thứ hai là nhắc nhở bằng giọng nói, nhắc nhở bằng giọng nói cũng xem như có chút ồn ào, giai đoạn thứ ba mới là gọi cho 120, nhưng đều là tình huống bệnh tình của chủ nhân lâm vào cơn nguy kịch không có khả năng gọi 120 vòng tay mới có thể tự động gọi!

Quý Mân đã nguy kịch đến nông nỗi này?

Trịnh Phương Nhìn Lạc Ninh đang nôn nóng, nháy mắt đó, cô đã hoài nghi anh ta quên mất đó là chiếc vòng đầu tiên được sản xuất, bản đầu tiên có chia giai đoạn nhưng không giống các bản sau đó.

Ngay từ đầu Lạc Ninh cũng không ôm hy vọng có thể gọi được, dù sao chiếc vòng tay kia cũng đã tự động liên hệ cấp cứu.

Kết quả, thông?

“Quý tổng?” anh ta cẩn thận hỏi.

Quý Mân rũ mắt nhìn về phía Trừng Trừng đang nghịch chiếc cúc áo phía dưới của mình: “Chuyện gì?”

Lạc Ninh: “???”

Cái ngữ khí này, không giống như đã xảy ra chuyện.

“Anh không sao chứ?” Lạc Ninh nhíu mày nhìn về phía Trịnh Phương, ánh mắt dò hỏi có phải xuất hiện lỗi ở đâu hay không.

Chuyện liên quan đến “đứa con” nhà mình, đương nhiên không thể bị bôi nhọ, Trịnh Phương chỉ về phía máy tính.

Quý Mân hơi đau đầu, chiếc vòng kia là bản được sản xuất ra đầu tiên.

“Không sao, cái thứ kia xuất hiện vấn đề, tự mình kích hoạt.”

Lạc Ninh nhìn số liệu trên máy tính Trịnh Phương, số liệu kia quả thật lung tung rối loạn, Hơn nữa luôn có vài giai đoạn đột ngột mà tăng cao, đặc biệt là đêm mai, thẳng tắp mà bay lên.

“Thế…. Thế sao? Cái đó quấy rầy anh rồi.” Lạc Ninh cúp mày.

Trịnh Phương ngẩng đầu: “Tuy là chiếc đầu tiên được sản xuất nhưng công năng cơ bản tuyệt đối không thể lỗi được!”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/nu-phu-treu-dua-anh-trai-nha-ben/chuong-58.html.]

Lạc Ninh không hiểu sự kiên trì của nhân viên kỹ thuật bọn họ, cô ấy nói và Quý Mân nói, anh ta chỉ có thể tin Quý Mân.

“Chỉ là phiên bản không đưa ra thị trường thôi mà, Quý tổng nói anh ấy không sao thì là không sao.”

Trịnh Phương cảm thấy ở trong n.g.ự.c bị nghẹn lại một ngụm khí, anh ta nói như thế là ý gì?

Ý là đồ của cô có vấn đề sao?

“Phó tổng Trịnh, ngài đi thong thả.” Cô ấy ra lệnh đuổi khác, Lạc Ninh biết tính tình của cô ấy, cũng không nói gì, xoay người liền đi, một giây khi anh ta đi ra khỏi phòng, Trịnh Phương mở trang web ra bắt đầu đặt vé máy bay.

Ở bên cạnh có người thò qua: “Quý tổng thực sự không sao chứ?”

Trịnh Phương: “Giấu bệnh sợ thầy, nhất định là Quý tổng nói dối .”

Người nọ nghĩ nghĩ, cảm thấy có lý, một lão tổng của tập đoàn, nếu sức khỏe xảy ra vấn đề gì chắc chắn cổ phiếu sẽ bị ngã giá?

Quý Mân cúp máy, nhìn về phía Trừng Trừng, cô nhóc này đêm nay hình như không định buông anh ra.

Quý Mân đành phải giơ tay cởi cúc áo cho cô, từng cúc áo một bị cởi ra lộ thân thể khỏe mạnh bên trong.

Đôi mắt Trừng Trừng không chớp một cái mà nhìn chằm chằm.

Ngón tay Quý Mân khựng lại, một tay che mắt cô lại, sau đó tiếp tục cởi, cuối cùng cởi xong cúc áo cuối cùng, đang định cởi áo ra.

Quý Mân đột nhiên phát hiện, một tay Trừng Trừng cầm áo sơ mi anh, một tay ôm eo anh, anh dù cho có cởi áo cũng không thoát được.

Quý Mân: “….”

Quý Mân nằm xuống ôm người trong n.g.ự.c vào lòng, nhắm mắt ngủ.

Buổi sáng, Trừng Trừng tình ngủ, đầu có chút đau đớn, cô thế mới biết được hóa ra tửu lượng của mình lại kém như thế.

Một tay cô xoa đầu, một tay chống tay xuống phía bên dưới, đồ vật dưới tay bóng loáng, tinh tế, mang theo độ ấm, cực kỳ giống người.

Trừng Trừng ngẩng đầu, đường cong hàm sắc nét, trái tim cô nhảy lên hai cái.

Cô hơi chuyển cơ thể, gương mặt tuấn dật của Quý Mân lần đầu lộ ra dáng vẻ mệt mỏi.

Quả tim Trừng Trừng run rẩy, vì sao vẻ mặt anh lại lộ ra sự mệt mỏi như thế!

Hôm qua cô đã làm cái gì?

Trừng Trừng lại rũ mắt, lọt vào trong tầm mắt là chiếc áo sơ mi đen tuyền đang bị mở ra, lộ ra một mảng lớn tấm n.g.ự.c trần mạnh mẽ, đầu ngón tay cô khẽ run rẩy, ngắm xuống một chút chính là cơ bụng chỉnh tề xinh đẹp.

Trừng Trừng ngây người.

Loading...