Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Nữ Phụ Trêu Đùa Anh Trai Nhà Bên - Chương 80

Cập nhật lúc: 2025-06-17 04:44:31
Lượt xem: 24

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8Ux8gfDXfh

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Con ngươi của anh dần sâu thẳm, Trừng Trừng nhìn thế run tay, vì thế, một tay đặt xuống lại che đi đôi mắt của anh.

“Sau …. Tiếp tục ngủ đi.”

Quý Mân mím môi dưới, một tay nắm lấy tay cô, kéo tay kia dịch chuyển xuống dưới, một tay ôm lấy eo cô, đôi mắt sâu thẳm tiếp tục nhìn cô.

“Em có biết bản thân đang làm cái gì không?” âm thanh nặng nề.

Trừng Trừng nuốt nước bọt, miệng nhỏ hơi run rẩy: “Tôi chỉ sờ anh…”

Lời còn chưa nói xong, một tay Quý Mân kéo người hoàn toàn ôm vào trong ngực, một tay giữ chặt cái gáy cô hôn tới.

Trừng Trừng: “???”

Trừng Trừng bị cắn đến tê dại, nhiệt độ hô hấp không bình thường phun ở trên mặt cô, cô choáng váng, giây tiếp theo, thân thể chuyển động, hướng về chiếc giường mềm mại đằng sau.

Quý Mân ghé vào cạnh tai cô, hô hấp nóng rực khẽ phe phẩy qua bên tai.

“Cô Trình, em sờ xong liền chạy, tôi nhịn.”

Trái tim Trừng Trừng nhảy lên, cô đã sờ…

“Em lại tiếp tục một lần, tôi không đảm bảo bản thân sẽ không làm gì với em.” môi anh cọ qua tai cô, Trừng Trừng nắm chặt lấy bả vai anh, đại não ngốc ra.

Quý Mân đè trên người cô, cả người bởi vì sốt cao mà nóng bỏng, một bàn tay nâng cằm của cô, một nụ hôn tiếp tục rơi xuống.

Trừng Trừng khẩn trương, đôi mắt dần nắm lại, hai tay dần đặt ở bên hông Quý Mân, nhéo.

Một lát sau, Trừng Trừng: “….”

Vừa rồi cô chỉ sờ mà Quý Mân đã đẩy ngã cô, mà điện thoại rơi ở cạnh giường.

“Mân Mân, đi bệnh viện thôi.”

Tuy rằng cô chưa ăn quan thịt heo nhưng cũng xem như đã từng thấy heo chạy, trước giờ cô chưa bao giờ thấy qua heo chạy thành như thế.

Cuối cùng cô cũng sờ đến cái trán nóng bỏng của anh, thành thật mà gọi điện thoại cho tài xế của anh: “Quý tổng của anh bị sốt rồi.”

Trừng Trừng gọi xong, ngồi dậy, sửa sang lại quần áo của mình, lại qua tới dùng chăn đắp lại cho Quý Mân, chuông cửa vang lên, cô bò xuống giường mở cửa.

Quý Mân nhắm hai mắt lại.

Tài xế đi lên, vội vàng giúp đỡ nâng Quý Mân dậy liền đi, một đường đưa tới bệnh viện của bác sĩ Tề.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/nu-phu-treu-dua-anh-trai-nha-ben/chuong-80.html.]

Sau khi bác sĩ Tề mặc một chiếc áo Blouse trắng cẩn thận mở hai bình nước truyền ra, từ từ đứng dậy, nhìn Quý Mân đang nặng nề hôn mê, chỉ đang cố gắng giữ lại chút tỉnh táo, cùng Trừng Trừng đang đau lòng vẻ mặt sốt ruột mà nhìn ở bên cạnh, hạ mắt.

Mẹ của đứa trẻ cũng đã tìm về được rồi sao?

Quý Mân ngước mắt nhìn bác sĩ Tề, hai tay bác sĩ Tề cắm túi, xoay người chạy lấy người.

“Truyền nước một chút, chú ý nghỉ ngơi thật tốt.”

Y tá cẩn thận treo bình nước truyền lên cho Quý Mân, nhìn Trừng Trừng: “Có chuyện gì gọi tôi, tôi ở của.”

Trừng Trừng gật đầu, Quý Mân đã mê man mà ngủ đi, anh nằm ở trong phòng bệnh VIP, cực kỳ yên tĩnh.

Trừng Trừng bộ dạng yếu ớt của anh, đầu ngón tay chọc chọc lên gương mặt mịn màng của Quý Mân, trước kia cũng không phát hiện ra, hóa ra dáng vẻ yếu ớt của mỹ nhận cũng có thể khiến cho người ta sinh ra sự thương tiếc, đột nhiên bộ dạng ăn tươi nuốt sống cô sáng nay lại hiện lên trong đầu.

Trừng Trừng thu tay lại, ngơ ngác nhìn anh, cô đột nhiên nghi ngờ trước kia có phải cô thật sự đã không cẩn thận mà lay động được.

Quý Mân không biết mình đã ngủ bao lâu, cứ ngủ rồi lại tỉnh ngủ rồi lại tỉnh vài lần, cuối cùng đầu cũng không nặng nề hỗn loạn như trước, anh giãy giụa muốn ngồi dậy liền cảm nhận được có người đang sờ tay anh?

Anh quay đầu, trong phòng hơi tối, cô gái nhỏ đang ngồi bên cạnh anh, bàn tay mềm mại của cô đang nhéo nhéo đầu ngón tay anh.

Quý Mân mím môi dưới, đầu dần tỉnh táo, nhớ lại chuyện xảy ra lúc sáng, lập tức hiểu rõ.

Buổi sáng nay có lẽ cô không có ý kia, nhưng anh lại cho là….

Trừng Trừng cảm nhận được tầm mắt bên cạnh, kinh ngạc vui mừng mà quay đầu, thấy Quý Mân đã tỉnh, đang nhìn mình, đáy mắt kia bình thản, còn có chút lạnh nhạt.

Trừng Trừng chậm rãi buông tay, trong lòng giống như bị ngâm cho một bồn nước lạnh, còn hơi ê ẩm: “Anh…. Anh tỉnh rồi? Tôi… tôi đi gọi bác sĩ Tề.” nói cong cô liền lập tức đứng dậy.

Quý Mân: “Không cần đâu.”

Trừng Trừng nghe âm thanh kia, đến cả âm thanh cũng bình thản, cô thu lại mắt , trong lòng lạnh lẽo.

Quả nhiên là do cô suy nghĩ nhiều.

Quý Mân thấy cô cúi đầu xuống, mím chặt môi dưới liền định đứng dậy, Trừng Trừng thấy được động tác của anh, vẻ mặt hoang mang ngẩng đầu.

“Anh muốn đi WC?”

Cô lập tức đứng dậy, chuẩn bị đỡ Quý Mân đi qua, Quý Mân ngồi trên giường vẫn không nhúc nhích, không nói lời nào nhìn cô.

Trừng Trừng nghĩ đến chuyện gì đó, tầm mắt từ mặt dịch chuyển xuống bộ phận không thể miêu tả nào đó, khuôn mặt nhỏ đỏ lên.

“Anh… anh tự mình đi đi.” Nói xong, cô lại giúp bật đèn trong phòng lên, vừa rồi vì để anh ngủ ngon hơn một chút nên cô đã kéo bức màn lên.

Loading...