Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Nữ Phụ Trêu Đùa Anh Trai Nhà Bên - Chương 91

Cập nhật lúc: 2025-06-17 04:44:54
Lượt xem: 27

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/4VQydWuR98

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Trình Nặc đi tới nhà thuê của Trình Nặc, ngoài miệng mẹ cậu nói không nhận cô dù trời sập xuống cũng mặc kệ nhưng kết quả vẫn để cậu ở lại đây một đêm.

Nói là muốn biết cô xử lý thế nào.

Trình Nặc mở cửa thì chị cậu cũng mới về.

“Em trai, em đến rồi à.”

Trình Nặc: “Ừm, em tới lấy bài tập hôm trước để ở đây.”

Nói xong cậu đi vào nhà vệ sinh rửa tay.

Rửa xong, chuẩn bị chờ dì trong nhà hàng đưa cơm tới, đang định đi ra khỏi WC thì đôi mắt cậu lướt qua cái gì đó.

Trình Nặc quay đầu lại, nhìn bộ quần áo kia, đôi mắt híp lại, quần áo đàn ông.

Cậu cầm lên, căng mắt ra nhìn, không cùng kích cỡ với cha cậu.

Trừng Trừng đang làm ổ trên sô pha, nhìn chằm chằm điện thoại, người nào đó thế mà không gửi cho cô một tin nhắn nào?

Bên kia, tài xế đang báo cáo với Quý Mân, nói trên đường cô có dừng lại ở một trung tâm đồ nội thất nhưng không mua cái gì đã trở lại, bây giờ đã về đến nhà.

Quý Mân nghe báo cáo xong yên tâm, để điện thoại xuống, mở máy tính bắt đầu công việc.

Trừng Trừng đợi mãi, cuối cùng gửi tới một meme chào hỏi, bên kia cũng không đáp lại, cô lại gửi một cái nữa, còn chưa trả lời, cô bắt đầu gửi tới biểu cảm khóc chít chít, kết quả vẫn không có như cũ.

Rất tốt.

Anh không có.

Trừng Trừng bắt đầu mang tất cả những meme mình có ra gửi một loạt qua.

Còn chưa gửi xong thì một ánh mắt tử vong ở đằng sau lưng phóng tới, Trừng Trừng hoang mang quay đầu liền nhìn thấy trên tay em trai nhiều thêm một bộ quần áo.

“Nói! Ai!”

Trừng Trừng lùi vào bên trong, dịch vào trong góc: “Nếu chị nói là Quý Mân, em tin không?”

Trình Nặc: “???”

Qua một tiếng sau Quý Mân mới nhìn thấy tin nhắn trên điện thoại, meme liên tiếp, đầu ngón tay anh hơi khựng lại, cuối cùng gửi một dấu chấm hỏi qua.

Trình Nặc nhìn bộ dạng xuân tâm nhộn nhạo của chị gái, ăn cơm xong bình tĩnh về thư vòng làm đề.

Ngày hôm sau, Trình Nặc trở lại trường, Trừng Trừng đi tới nhà hàng, tâm tình cực kỳ tốt, tuy rằng không nên đổi giường nhưng những đồ vật khác có thể đổi.

Dù sao Quý Mân quý giá cần phải tiêu tiền để nuôi dưỡng.

Cô mới vừa bước vào nhà hàng đã có một người gửi chuyển phát nhanh tới.

“Bà chủ, chuyển phát nhanh của chị.”

Trừng Trừng cầm lấy nhìn tới, là Trần Tự gửi cho cô, cô lấy chìa khóa mở hộp chuyển phát nhanh ra, bên trong có một cái hộp nhỏ.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/nu-phu-treu-dua-anh-trai-nha-ben/chuong-91.html.]

Chính là chiếc dây chuyền hôm cô làm sủi cảo.

Cô không phải đã làm thành điềm tốt để đưa cho thấy Trần rồi sao?

Trừng Trừng gọi điện thoại qua.

Trừng Trừng nhận, nói: “Trừng Trừng à, vẫn quên trả lại cho em. Nếu em đã từ bỏ A Mân thì thứ này thầy phải trả lại cho em.”

Trừng Trừng cầm chiếc dây chuyền, hóa ra mọi người đều biết là cho Quý Mân.

“Cảm ơn thầy.”

Trừng Trừng cúp máy.

Bên kia, Chu Hòa và Đường Hòa cùng đi gặp Hoàng Mao, Hoàng Mao phải ngồi tù nghe nói Trừng Trừng đòi một trăm vạn cả người cậu ta như bị mất hồn, cậu ta thế nào cũng được, cậu ta có thể ngồi tù cả đời nhưng cậu ta không nghĩ tới sẽ liên lụy tới Chu Hòa.

Chu Hòa nhìn người tiều tụy kia, nói: “Không phải sợ, chuyện tiền nong anh đã giải quyết xong rồi. anh cũng sẽ nhanh chóng đưa em ra ngoài.”

Hoàng Mao bỗng nhiên bật khóc: “Thật xin lỗi, thật xin lỗi…”

Đường Hòa nhìn Hoàng Mao như thế, trong lòng có chút khó chịu, chờ tới khi bọn họ ra ngoài, Đường Hòa nói: “Em đã xoay được tiền.”

Chu Hòa không nói một lời đưa Chu Hòa rời đi, trước sắp xếp cho Đường Hòa rồi lại tự mình tới nhà hàng của Trừng Trừng.

Cô đã chuẩn bị để khai trương lại lần nữa.

Lúc Trừng Trừng từ trong nhà hàng đi ra, Chu Hòa dựa người vào cột điện, hút thuốc cực kỳ hung hăng.

Trừng Trừng hoàng sợ, Chu Hòa nhìn thấy cô, dẫm tắt điếu thuốc cuối cùng, nói: “Đây là lần cuối cùng tôi không bảo vệ được người của mình, Sẽ không có lần tiếp theo!”

Chu Hòa nói xong liền đi.

Trừng Trừng: “???”

Hai ngày sau, Quý Mân gần như khỏ hẳn, Trừng Trừng lấy dây chuyền đi tới bệnh viện đón Quý Mân.

Quý Mân từ trong bệnh viện đi ra, mở cửa liền nhìn thấy Trừng Trừng đã ngồi bên trong cười với anh.

Quý Mân ngồi vào, Trừng Trừng đặt một tay sau lưng, nói với tài xế: “Tiểu Lưu, anh ra ngoài một chút đi.”

Tiểu Lưu hiểu ra, mở cửa bước xuống đi dọa một chút.

Quý Mân nhìn về phía cô: “Muốn làm cái gì?”

Trừng Trừng thò lại gần: “Anh nhắm mắt lại đi.”

Quý Mân sửng sốt, nhìn người đang gần sát trong gang tấc, nhấp môi dưới, nhắm mắt lại, Trừng Trừng vừa mới lấy dây chuyền ra chuẩn bị đeo lên thì bỗng nhiên ở gáy xuất hiện thêm một bàn tay.

Trừng Trừng: “???”

Giây tiếp theo, Quý Mân đã cúi tới, quen thuộc mà cạy mở răng môi cô ra, hôn tới.

Trừng Trừng đột nhiên bị hôn không kịp đề phòng, sửng sốt, ngoan ngoãn nhắm mắt lại, sau đó hai tay vòng lên cổ Quý Mân, cố gắng đeo chiếc dây chuyền kiểu nam này lên cho anh.

Loading...