Nữ phụ xinh đẹp những năm 80 - Chương 242

Cập nhật lúc: 2025-02-19 07:46:49
Lượt xem: 84

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Lời ngay cả xem náo nhiệt cũng cảm thấy bà cụ Chu quá.

cũng ai rốt cuộc nhà họ Chu là chuyện như thế nào, chẳng trong thành phố buôn bán ? Tưởng Ngọc Trân với bà cụ Chu còn cả ngày khoe khoang với trong thôn nữa, chỉ mới chớp mắt tiền còn kiếm , ngược còn nợ một khoản tiền lớn như thế, đòi nợ tới cửa.

Số tiền thật sự là quá nhiều, nhiều đến nỗi đều thấy giật , kể cả là những ngày thường thích nhà Chu Bình An, mắt chuyện thể nghĩ đến đầu tiên cũng chỉ đồng tình.

, một tiền lớn như thế, như thì sống kiểu gì đây?

Nếu là bọn họ, chỉ sợ cũng hận thể treo cổ luôn cho .

Bà cụ Chu vẫn còn đang mắng mỏ ngừng, đòi nợ cũng tức giận, còn đang khuyên giải : “Bà cụ, bà tin cô cũng , ở đây nhiều, cũng đều quen , nếu như bà tin, cứ tìm đại bất kỳ ai xem cho bà , xem thử là con trai bà .”

“Thật nếu bây giờ chạy mất thấy bóng dáng, thì cũng sẽ tìm tới nhà các , nhưng mà cũng còn cách nào, ai bảo nợ tiền của chứ.”

“Thật , lúc cũng định cho mượn , cũng công việc gì, nếu như trả , thì đồ vật cũng trả cho .”

cho mượn nhiều như thế cũng lấy bao nhiêu lãi, tiền vốn cộng thêm một chút trả cho , chúng cũng .”

“Có điều thiếu nợ thì trả tiền, là chuyện thường tình, bây giờ một tiếng chạy mất, đây tìm các , cũng cách nào, .”

Bà cụ Chu kêu trời đất mà chửi mắng, Tưởng Ngọc Trân lúc mới giống như lấy tinh thần, nhét thứ ở trong tay trong tay của đàn ông, : “Đây ký, cái .”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/nu-phu-xinh-dep-nhung-nam-80/chuong-242.html.]

Người nọ cho mờ mịt ngược , : “Ý gì đây? Viết giấy trắng mực đen cũng nhận?”

Tưởng Ngọc Trân sợ tới mức phát run, nhưng vẫn kiên trì như cũ : “ cái , ký chính là giấy buôn bán đưa tiền cho , cũng từng mượn qua tiền ai. Là chờ buôn bán thành công sẽ chia tiền cho , mới ký.”

Bà cụ Chu , chửi ầm lên: “Chính là mày cái đồ chổi, từ lúc mày cửa nhà của chúng tao chẳng một chuyện nào hết, nếu ngày nào mày cũng bắt nó kiếm tiền cho mày tiêu thì nó thể ngoài mượn tiền ! Mày là cái đồ chổi hại , mày c.h.ế.t chứ.”

Tưởng Ngọc Trân mắt điếc tai ngơ, trong miệng vẫn luôn lẩm bẩm cô cái .

Bà cụ Chu Chu Bình An cứ như là một đứa trẻ hiểu chuyện chỉ lời vợ , nhưng mà ở đây cũng đều , Chu Bình An vốn dĩ là loại như .

Tưởng Ngọc Trân thích tiền cũng là giả, nhưng cô cái lá gan đó, hơn nữa cô cả ngày đều ở trong thôn, nào thể tiếp xúc đến mấy thứ , xong lý do thoái thác của Tưởng Ngọc Trân, cơ bản đều thể đoán , đây rốt cuộc là chuyện như thế nào.

Chu Bình An dụ dỗ Tưởng Ngọc Trân ký mượn tiền nặng lãi, đây là thù oán lớn đến chứ.

cho dù đều hiểu rõ là chuyện như thế nào, cho vay tiền cũng rõ, cũng hiểu.

May

Mặc kệ tiền rốt cuộc là ai mượn, thì bên ký vẫn là tên Tưởng Ngọc Trân, dấu tay cũng là dấu tay của cô , tiếp theo, cô với Chu Bình An là hai vợ chồng, kể cả tiền nợ ký tên và dấu tay của cô , thì tìm Chu Bình An, bọn họ cũng chắc chắn sẽ tìm Tưởng Ngọc Trân mà đòi.

Anh cũng mặc kệ trong nhà rốt cuộc là tình huống gì, hai vợ chồng bằng mặt bằng lòng , cũng liên quan gì đến chứ, chỉ là cho vay tiền mà thôi.

Loading...