Duy Nhược Hề  trong  gian  tiếng bọn họ niêm phong căn phòng, trong lòng  chút lo lắng.
Một lúc lâu , khi bên ngoài  còn tiếng động nào nữa, cô mới  khỏi  gian. Vẫn như , bên trong căn phòng là một mảng tối đen.
Cô chậm rãi sờ soạng vách tường xem  thể tìm  công tắc đèn , nếu  cô ngay cả  đang ở  cũng  .
Vách tường trơn tru, lạnh lẽo, chắc hẳn là kim loại. Sờ soạng nửa ngày, cuối cùng cô cũng chạm  một cái nút. Cô nhẹ nhàng ấn xuống.
“Tách!” Căn phòng sáng bừng lên, mắt cô tạm thời  thích ứng  nên  nhắm .
Từ từ mở mắt , cô phát hiện căn phòng  giống như một công trình   thiện,  bộ   bằng kim loại, bên trong   trang trí gì, sàn nhà cũng là kim loại, chỉ  một ít đồ lặt vặt để lung tung.
Nơi cô đang   trở thành một  gian kín. Ngay cả cửa cũng   dung dịch niêm phong chặt chẽ,   một khe hở nào.
Không  một khe hở nào? Cô choáng váng, nếu  thì sẽ   dưỡng khí ?
Bạch Linh Nhi  thật ác độc! Nếu cô   ngoài thì  tiên  trở  căn phòng . Nếu  đủ dưỡng khí thì thật bi kịch, cô chỉ  thể cả đời trốn trong  gian.
Ủ rũ  trở về  gian, cô  dám lãng phí chút dưỡng khí ít ỏi trong phòng. Việc cô cần  bây giờ là luyện tập tinh thần lực cho thật ,  phát huy  như  ở ngân hàng thì mới  thể dùng tinh thần lực xem xét xung quanh và tìm cách thoát  ngoài.
Ngồi tĩnh tọa một hồi lâu trong  gian, cô liền thử dùng tinh thần lực hái đào   Đào Đào,  ngờ  thành công. Cô tiếp tục thử   Anh Anh và Bình Bình, cũng đều  thuận lợi. Cô nhớ lúc ở bên ngoài, thử mười  mới  một . Không lẽ là do linh khí trong  gian ? Cô nhớ Cổ Thụ Gia Gia từng  linh khí trong  gian   cho cơ thể, chắc vì  mà cô khống chế tinh thần lực  hơn.
 khi cô nhắm mắt  dùng tinh thần lực để xem xét xung quanh thì vẫn  . Cô  ở trong  gian luyện tập liên tục mấy ngày nay.
“Chị Tiểu Hề,  mấy ngày nay chị cứ ở trong ,    ngoài ?” Đào Đào lo lắng hỏi.
Cô cũng     ở đây bao lâu. Bằng cảm giác của , cô đoán chắc  3 ngày . Ba ngày liên tục luyện tập mà vẫn  thành công. Mấy ngày nay, cô cứ ở lì trong  gian, đói thì ăn rau quả, khát thì  cái hố nhỏ mà cô mới đào để uống nước. Không ngờ cái hố đó bây giờ   thể dùng . Nước trong hố  đầy, trong vắt  thấy đáy, uống cũng  ngọt,   mùi bùn đất.
“Chị ở trong  tu luyện tinh thần lực, các em  cần lo lắng .” Cô , an ủi ba cây ăn quả.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/nu-vuong-nong-trang-tuong-lai/chuong-64-tinh-huong-nay-la-gi.html.]
Vừa xem nấu ăn và nghe truyện nè. Link kênh ở đây:  https://www.youtube.com/@meoyeucaaudio
Ba đứa nhỏ đều trầm mặc. Mấy ngày nay cô chỉ chăm chú luyện tập, cả ngày chỉ ngủ  ba, bốn tiếng, chúng nó  mà thấy đau lòng.
Cô nhủ thầm  mau mau tu luyện tinh thần lực, bây giờ ba  và Tiểu Hạo chắc chắn đang  lo lắng. Cô oán hận cắn một quả táo, tưởng tượng nó là Bạch Linh Nhi để phát tiết.  sự tức giận của cô cũng  phai nhạt  nhiều.
Hiện tại, cô đặt hết hy vọng  tinh thần lực.
Ăn no bụng, suy nghĩ cũng thông suốt, cô  bắt đầu tĩnh tâm luyện tập. Không ngờ    thực sự thành công. Cô cảm nhận  rõ ràng  thứ bên trong, thậm chí cả tâm trạng khó chịu của ba cây ăn quả cô cũng cảm nhận . Cố gắng kiềm chế sự kích động, cô thử   lời nào mà dùng tinh thần lực liên hệ với chúng.
“Đào Đào… Đào Đào…” Cô nghĩ trong đầu,  đó liền cảm nhận  sự nghi hoặc của nó.
“Chị Tiểu Hề, chị gọi em  ?” Đào Đào ngơ ngác hỏi,   hình như  thấy chị  mở miệng.
Cô vô cùng vui sướng, cuối cùng  thành công. Cô  thể dùng tinh thần lực để liên lạc, như  cơ hội  cứu sẽ cao hơn. Mấy ngày nay cô  dám  ngoài vì sợ dùng hết dưỡng khí. Nếu hô hấp  thuận lợi thì   tập trung tinh thần lực .
Thực , khi  Bạch Linh Nhi  đến chuyện niêm phong, cô  nghĩ đến biện pháp . Nguyên nhân là vì   ở Bắc Phố, cô  Mặc Diễm  chuyện mà  thấy   , chắc là do dùng tinh thần lực.
Cho nên cô  đánh cược một phen, và cuối cùng cô  thắng.
Lại ở trong  gian luyện tập thêm nhiều , cuối cùng cô cũng  thành thục hơn.
Hôm đó, cô lắc  rời khỏi  gian, trở  căn phòng  niêm phong, sờ soạng bật đèn lên.
Cô phóng tinh thần lực  ngoài. Có lẽ vì  gian quá kín nên  đầu tiên  thành công. Cô hít sâu một , tự nhủ rằng ba  và Tiểu Hạo đang lo lắng ở nhà, cô nhất định  cố gắng. Cô tĩnh tâm , hít thở sâu vài   từ từ để tinh thần lực phóng .
Hình ảnh đầu tiên cô thấy chính là  bộ gian phòng.
Sau đó…  đó, cô trợn tròn mắt.
Cái … chuyện … rốt cuộc là tình huống gì ?