Nương Nương Hôm Nay Đã Bị Thất Sủng Chưa - Chương 69:: Quốc Thư Đông Lăng

Cập nhật lúc: 2025-11-30 05:23:22
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Ở trong phòng, Nam Cung Cẩm đang trêu chọc Tiểu Kinh Lan nhiều ngày gặp, tiểu bạch

nhãn lang cũng quên nàng, quơ quơ tay nhỏ, khanh khách sờ mặt Nam Cung Cẩm, như

là vô cùng nhớ nhung. Làm nuôi, đương nhiên Nam Cung Cẩm cũng nhớ tiểu gia hỏa , hung hăng hôn lên gương mặt mềm mềm của nó mấy cái, mới chịu bỏ qua.

Thượng Quan1Nhược Tịch cạnh giường : “Lâu như gặp, và Kinh Lan đều chút nhớ cô, cho nên liền mang nó theo thăm cô một chút. Lại Lãnh T.ử Hàn cũng ở chỗ , con nhóc T.ử Mạch ...”

Nói xong, nàng khỏi chút tiếc than. T.ử Mạch nha đầu đúng là xuất sắc, nhưng so với như Lãnh T.ử Hàn, tựa như cũng xứng8đối. Thấy thế nào thì theo đuổi cũng chú định là nàng sẽ thất bại. T.ử Mạch vẫn theo Thượng Quan Nhược Tịch tới đây, vì nàng rõ, dù là thất bại thành công, khi còn trẻ vẫn nên cố gắng thử, đây cũng là một dạng viên mãn. Chẳng nhiều năm Thượng Quan Nhược Tịch cũng chính xứng với Quân Lâm Uyên nhưng vẫn2nghĩa vô phản cố mà tiến cung ? Cho tới hôm nay, nàng cũng bao giờ cảm thấy hối hận. Nam Cung Cẩm thể, trong đầu lập tức nhớ tới Lạc Niệm Hi, thực nàng nghĩ cô gái nuôi trong phòng ấm như T.ử Mạch thì như Lạc Niệm Hi vẻ thích hợp với Lãnh T.ử Hàn hơn. trong nội tâm, dù T.ử Mạch cũng là4muội của nàng, nàng cũng từng đáp ứng Quân Lâm Uyên chăm sóc nàng, cho nên vẫn tương đối hy vọng nàng thể thành công.

Ngay lúc tâm trạng nàng đang cân bằng , Quân T.ử Mạch bỗng nhiên , đó sấp bàn, nức nở. Nam Cung Cẩm và Thượng Quan Nhược Tịch hai mặt , Tiểu Kinh Lan cũng cảm thấy tiếp , nghiêng cái đầu nhỏ hoàng cổ cô của đang vô cùng thương tâm, trong đôi mắt phượng hẹp dài đầy vẻ hoang mang.

Thượng Quan Nhược Tịch dậy, tới mặt Quân T.ử Mạch : “Sao thế, cái gì?”

“Có là trông thấy Lãnh T.ử Hàn và Lạc Niệm Hi ở cùng ?” Nam Cung Cẩm để ý lắm mà tiếp lời, Quân T.ử Mạch kinh ngạc ngẩng đầu lên nàng, mặt còn vết nước mắt khô, như là hỏi đối phương .

Nam Cung Cấm sờ soạng cái đầu nhỏ của Kinh Lan một chút, đó : “Hai bọn họ là sư , mật một chút cũng gì kỳ quái. Ngược , hiểu và Lãnh T.ử Hàn căn bản cùng một thế giới, nếu kiểm trì theo đuổi , cũng nên hiểu cho rõ, con đường cũng dễ dàng. Nếu cứ gặp khó khăn chạy về đây sướt mướt, đề nghị vẫn sớm từ bỏ thì hơn!”.

Lời Nam Cung Cẩm thẳng, hầu như hề quan tâm cân nhắc tới tâm tình Quân T.ử Mạch, nhưng mỗi câu mỗi chữ đều đúng trọng tâm. Bởi vì nha đầu còn đang đắm chìm ảo tưởng thực tế, nếu như nàng mà coi trọng Uất Trì Thành, chừng hai mỗi thẹn thùng một , chuyện xong, nhưng dạng như Lãnh T.ử Hàn, chinh phục , hoặc là ở bên cạnh thì tuyệt đối dạng Quân T.ử Mạch vốn thể !

Quân T.ử Mạch dại , cảm giác khuôn mặt nóng bừng như lửa đốt, một phần là vì giọng điệu hề lưu tình của Nam Cung Cấm công kích, nhiều hơn chính là kinh ngạc bởi sự dốt nát của , nàng vốn cho là thích thích, chỉ là một chuyện đơn giản, Nam Cung Cẩm xong, nàng cảm thấy trong chuyện dường như nhiều kiến thức thế?

Thấy nàng còn đang ngây ngốc, Nam Cung Cẩm tiếp tục : “Nhớ kỹ lời với , nghĩ cho kỹ xem thể thừa nhận đả kích gây cho , đó mới nghĩ đến chuyện theo đuổi nữa . Lần tới, thấy mặt , thấy như thế tâm trạng phiền muộn!”

Câu cùng, nàng nể nang chút nào! Khiến cho Thượng Quan Nhược Tịch ở bên cạnh cũng hổ Quân T.ử Mạch, nhưng nàng cũng Nam Cung Cẩm vì cho Quân T.ử Mạch, cho nên nhiều. Còn tâm trạng Nam Cung Cấm cũng đúng là phiền muộn, phiền muộn vì Quân Lâm Uyên một hèn yếu như thế, xưa nay nàng cảm thấy ai cứ thất tình thì nên lớn một trận, để bên cạnh lo lắng cho , một trưởng thành, suy nghĩ, thì nên như thể. Hơn nữa, còn cảm thấy phẫn nộ vì họ chịu tranh đấu! Mỗi gặp chuyện, thế , nếu thật thể chinh phục Lãnh T.ử Hàn, đúng là một chuyện lớn!

Mấy câu đó kích thích Quân T.ử Mạch sâu sắc, khi nàng hít sâu mấy , vuốt vuốt hai mắt đẫm lệ, lên, cúi đầu : “Cẩm tỷ tỷ, hiểu !”. “Hiểu thì ! Giờ thì rửa mặt, đó nghĩ cho kỹ xem gì, là từ bỏ, tiếp tục theo đuổi. Nghĩ kỹ, cứ theo điều . Nhớ cho rõ, tình cảm cũng , cuộc đời cũng , nếu như chính cứ mềm yếu, thì ai thể kiên cường cả!” Nam Cung Cấm dứt lời, cũng nàng nữa, mà cúi đầu đùa với Tiểu Kinh Lan.

Quân T.ử Mạch dừng một chút, trong chốc lát như là hiểu chuyện gì, gật nhẹ đầu, . Nam Cung Cấm bóng lưng nàng, khóe miệng chậm rãi nhếch lên, nàng nhận một tia bình thường từ nha đầu , từ sự thực tế của cõi lòng mộng mơ, giờ là vẻ như nhạt nhẽo nhưng vô cùng kiên quyết! Có lẽ một nha đầu đơn thuần và hoạt bát , thật sự thể khiến Lãnh T.ử Hàn xúc động cũng chừng, nhưng... Nếu như nha đầu tự ti thì !

Nhìn Quân T.ử Mạch , Thượng Quan Nhược Tịch hiểu một chút, Nam Cung Cẩm bên giường, thấy Tiểu Kinh Lan gặm ngón tay Nam Cung Cấm, quơ quơ tay nhỏ, vẻ cao hứng, còn Nam Cung Cấm như nhớ chuyện gì đó, sững sờ chằm chằm nốt ruồi chu sa ở giữa lông mày gương mặt phấn nộn, như là xuyên thấu qua gương mặt thấy nào đó, trong lúc nhất thời, nàng chút thất thần. Thượng Quan Nhược Tịch tự nhiên cũng hiểu nàng thất thần, đừng là nàng, chính Thượng Quan Nhược Tịch cũng thường xuyên con trai mà thất thần, thậm chí là lúc lơ đãng còn lệ rơi đầy mặt, Thượng Quan Nhược Tịch cố ý tránh : “Trận chiến , đoán chừng còn đ.á.n.h bao lâu nữa?”

Vừa đến chuyện , thần trí Nam Cung Cẩm liền triệu hoán trở về, lắc đầu khẽ : “Ta cũng . Quên cho cô một chuyện, cũng thai, mới lâu đây, hiện nay, thật sự là đ.á.n.h nữa, chỉ cùng và Bảo Bảo về một nơi non xanh nước biếc mà sinh sống thôi!” Vừa , hạ nhân đến báo, là quốc thư Đông Lăng đưa tới, đúng lúc hai Thượng Quan Nhược Tịch đến, liền xử lý chính vụ.

Thượng Quan Nhược Tịch sững sờ : “Cô cũng ? Vậy Kinh Lan bạn ?” “ thế!” Nam Cung Cấm cúi đầu, một mực đùa với Kinh Lan, phát hiện Thượng Quan Nhược Tịch chút mất tự nhiên. “Vậy là ! Ta còn đang suy nghĩ hai lúc nào thì mới con đấy!” Nàng cúi đầu xuống một chút, che đậy một chút mờ mịt nơi đáy mắt. Còn Nam Cung Cẩm vẫn đang đắm chìm trong vui sướng khi gặp Tiểu Kinh Lan, để ý thấy nàng bình thường, qua một hồi lâu, Thượng Quan Nhược Tịch : “Được , cô nghỉ ngơi , đưa Kinh Lan về , tiểu gia hỏa mấy ngày đường, cũng mệt !”

“Được!” Nam Cung Cấm đưa em bé cho Thượng Quan Nhược Tịch, nàng cũng xem xem cuối cùng Hoàng Phủ Hoài Hàn ý đồ gì!

Đợi cho Thượng Quan Nhược Tịch khỏi cửa, Nam Cung Cấm vén chăn lên .

Đến đại điện nghị sự, tất cả đều khẩn trương nàng, theo bọn nghĩ, trong bụng Hoàng hậu nương nương là tương lai Nam Nhạc, lão nhân gia nàng nên ở trong phòng nghỉ ngơi tĩnh dưỡng mới đúng, hiện nay nên chạy đến đây. Ngược , Bách Lý Kinh Hồng sớm nàng chịu yên, cho nên cũng cảm thấy kinh ngạc.

“Tình hình như thế nào?” Nam Cung Cẩm lạnh giọng hỏi thăm, hiển nhiên là đang hỏi tình hình bên Đông Lăng như thế nào.

xung quanh đều nàng, bộ mặt đều trống rỗng, vì m.a.n.g t.h.a.i mà bộ dạng vẫn giống như lúc ? Một điểm tự giác rằng đang t.h.a.i cũng !

Vân Dật ho khan một tiếng, đó : “Hoàng Phủ Hoài Hàn quốc thư tới, nguyện ý đổi sáu tòa thành để lấy nguồn nước của !”. Vốn là Nam Nhạc cắt mười tòa thành cho Đông Lăng, để đổi Bách Lý Kinh Hồng về nước, mà trong chiến tranh , Bách Lý Kinh Hồng lấy bốn tòa thành, còn sáu tòa trong tay Đông Lăng! Cũng hiển nhiên là nội dung cuộc chuyện giữa Nam Cung Cấm và Hoàng Phủ Dạ truyền đạt cho Hoàng Phủ Hoài Hàn, thông minh như Hoàng Phủ Hoài Hàn, tự nhiên cũng chờ cho chuyện phát triển đến mức độ mới xử lý, cho nên liền tiên hạ thủ vi cường, đưa tới một tờ quốc thư! Mặc dù vốn rằng chuyện Hoàng Phủ Dạ sẽ cho Hoàng Phủ Hoài Hàn , nhưng mà Nam Cung Cẩm vẫn cảm thấy chút thất vọng.

Lần , nếu như Nam Nhạc đáp ứng, đối với Đông Lăng, đây chính là Hoàng thượng và phúc lợi của bọn họ nên cắt đất, còn nếu Nam Nhạc đáp ứng, mà vẫn dựa theo kế hoạch, chờ đến khi Đông Lăng đồng tâm hiệp lực tiến đ.á.n.h mới đáp ứng, chỉ thể biểu hiện rằng Nam Nhạc bọn họ sợ hãi, hoặc là giả nhân giả nghĩa. Hiển nhiên, hai loại kết quả cái gì cả.

“Các ngươi bàn bạc kết quả thế nào?” Nam Cung Cấm đến xuống tại chiếc ghế trống bên cạnh Bách Lý Kinh Hồng, chờ bọn họ phát biểu. Một tướng quân dậy : “Khởi bẩm Hoàng hậu nương nương, mạt tướng nghĩ chuyện thể đáp ứng !”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/nuong-nuong-hom-nay-da-bi-that-sung-chua-zmgv/chuong-69-quoc-thu-dong-lang.html.]

Bởi vì, nếu đáp ứng, cũng chỉ Nam Nhạc bất lợi. Còn nếu đáp ứng, với điều kiện của Đông Lăng cũng tuyệt đối là lời, nguồn nước đổi lấy sáu tòa thành trì, quan trọng là sáu tòa thành trì vốn là của Nam Nhạc, là Nam Nhạc, tất nhiên vẫn luôn tâm tâm niệm niệm, như là một cái gai trong lòng, cho nên theo bọn nghĩ, giá trị của sáu tòa thành trì cao hơn nhiều đối phương cắt thành trì Đông Lăng tới đổi.

Nam Cung Cẩm lắc đầu khẽ: “Đông Lăng Hoàng đưa điều kiện gì, chúng đáp ứng điều kiện đó. Chẳng là chúng quá dễ chuyện ? Phải rằng hiện nay phe thắng lợi là chúng , mua đồ còn cò kè mặc cả, chi đến chuyện đ.á.n.h thiên hạ?”

Nàng xong, đều thấy lý. Mà vấn đề , Bách Lý Kinh Hồng suy nghĩ tới, nhưng trong lòng của hiểu rõ, nếu mở miệng đất đai Đông Lăng, tất nhiên Hoàng Phủ Hoài Hàn sẽ đáp ứng. Cho nên cũng công, xưa nay cũng thích chuyện kết quả mà vẫn .

“Không Hoàng hậu nương nương cao kiến gì?” Vân Dật đại biểu cho các vị tướng quân hỏi thăm. Nam Cung Cẩm hèn mọn một tiếng: “Cao kiến thì tới, nhưng cách thì một ít! Trông chờ tên Hoàng Phủ Hoài Hàn nhân phẩm, hẹp hòi cắt đất cho chúng , đó là thể nào, nhưng chúng hiện nay thể cân nhắc cơ sở chúng sáu tòa thành trì , thêm một chút tiền, với dân chúng mà , để vương đều dùng hết tiền, cho nên nếu Hoàng Phủ Hoài Hàn đáp ứng, khó tránh khỏi dân chúng của khinh bỉ, hiểu. Cho nên nhất định sẽ kiên trì đáp ứng chúng , mà tới lúc đó, chúng kiếm bộn một phen ? Quan trọng nhất chính là, như thế địa vị chúng nâng lên, là chúng thể nào thể nấy, chứ Hoàng Phủ Hoài Hàn thế nào thế nấy!”

Nàng xong, xung quanh đều gật đầu ! đầu đều là những giọt mồ hôi lớn, Hoàng hậu nương nương, mặc dù những lời ngài đều đạo lý, nhất là câu cuối suy nghĩ cho Nam Nhạc chúng , đòi thêm một chút tiền, đối với chúng chỉ tối chứ , nhưng ý hèn mọn mặt ngài, thể hiện rõ khát vọng đối với tiền bạc của ngài !

Khóe miệng Bách Lý Kinh Hồng cũng co rút, thấy nàng hèn mọn, cảm thấy đành lòng thắng. Chỉ nghiêng đầu : “Vậy theo như ý Hoàng hậu mà chỉ.”

“Rõ!” Một tên hạ thần đáp lời, đó liền bắt đầu chuẩn giấy bút, một nửa, ngẩng đầu hỏi: “Hoàng thượng, bao nhiêu?”

“Một vạn lượng hoàng kim!” Nam Cung Cẩm nghênh ngang , đối với giao dịch giữa các nước, một vạn lượng hoàng kim thật cũng tính là to tát. cả đời Nam Cung Cấm đều nhớ khi ban đầu ở thọ yến của tên cầu Hoàng đế , nàng đòi ban thưởng một vạn lượng hoàng kim, khi xây thành Kiến Khang chơi một , hôm nay thêm một nữa.

Tên hạ quan phụ trách quốc thư vội vàng gật đầu, đó tiếp, đầu còn treo một giọt mồ hôi lấp lánh. Sau khi xong, đang định đặt bút xuống thì tiếng Nam Cung Cẩm truyền tới: “Viết xong ? Viết thêm ở đằng vài câu: “Chó Hàn, bản cũng ngươi là chanh chua keo kiệt, cho nên tìm ngươi mượn tiền luôn gian nan như ! Hiện nay vì phúc lợi dân chúng Đông Lăng của ngươi, ngươi nên giao tiền , nếu qua ít ngày nữa, bộ Trung Nguyên đều Đông Lăng Hoàng keo kiệt, vì vạn lượng hoàng kim mà thèm để ý đến và vứt bỏ an nguy bách tính. Khi đó ngay cả bản cung cũng đỏ mặt vì ngươi, ngươi nhất định suy nghĩ kỹ! Còn nữa, hiện nay thành Kiến Khang sự quản lý của bản cung, vui vẻ phồn vinh, chắc chắn sẽ theo hướng phồn vinh hưng thịnh, ngài cần quá quan tâm đầu, cầu gả con gái ngoài như tát nước đổ , Nam Nhạc chúng nhất định sẽ quản lý và phát triển thành Kiến Khang thích đáng.”

Quan viên chấp bút thế thì sửng sốt một chút, luôn cảm thấy lời sẽ chọc cho Đông Lăng Hoàng tức điên lên! Đoạn đầu thì nhục nhã chanh chua keo kiệt, còn đặt tên tiền tố là chó! Sau đó những từ ngữ vô sỉ uy h.i.ế.p đối phương giao tiền , đoạn đến chuyện xây thành Kiển Khang, lúc việc cắt thành Kiến Khang cho Nam Nhạc, tuyệt đối là tâm bệnh lớn nhất cả đời của Hoàng Phủ Hoài Hàn! Mà Hoàng hậu nương nương của bọn cũng thể nào là đ.á.n.h rắn thì đ.á.n.h nơi bảy tấc, chút lưu tình nào mà chọc nỗi đau của ! Ngôn ngữ thì mỉa mai, đừng là Hoàng Phủ Hoài Hàn, chính cũng cảm thấy đồng tình với đối phương, mặc dù cảm thấy nếu xuống, sẽ khiến đả kích nặng, nhưng như thể trong quốc thư, vẻ cho lắm?

Thế là ngẩng đầu lên Bách Lý Kinh Hồng, dùng ánh mắt hỏi ý kiến Hoàng đế bệ hạ. Mọi xung quanh đều là bộ dạng dám, trong lòng thì tưởng tượng khi Đông Lăng Hoàng thấy đoạn thư , sẽ nổi trận lôi đình như thế nào. Bách Lý Kinh Hồng ho nhẹ một tiếng, ánh mắt uy h.i.ế.p của Nam Cung Cẩm, gật nhẹ đầu với quan chấp bút, xem như đồng ý. Thế là quan chấp bút cúi đầu xuống, khóe miệng co quắp, tiếp phong thư . Chỉ hy vọng khi Đông Lăng Hoàng thấy phong thư , sẽ tức giận đến nôn máu! Nam Cung Cẩm trào phúng Hoàng Phủ Hoài Hàn chuyện thành Kiến Khang như thế, tự nhiên là nguyên nhân, nàng quên tên Cấu Hàn từng dùng chuyện mười tòa thành trì Nam Nhạc đế chế giễu Tiểu Hồng Hồng nhà , phong thủy luân chuyển, xem xem miệng ai độc hơn ai!

Khi phong quốc thư đưa đến bàn Hoàng Phủ Hoài Hàn, vị đế vương xuất sắc cũng phụ chờ đợi của Nam Cung Cấm, gương mặt tuấn dật vô song tức đến đủ màu sắc , đáy mắt lạnh lùng còn mang theo sát ý nồng đậm, như là c.h.é.m Nam Cung Cấm thành muôn mảnh mới thể giải tỏa mối hận trong lòng !

Cả như bốc cháy, lưng như thể khói xanh bốc lên! Hoàng Phủ Dạ cong cong vẹo vẹo ghế, hoàng nhà minh tức giận mà khuôn mặt vô cùng sáng lạng, giọng tà mị vang lên chút kinh ngạc: “Sao thể, Nam Nhạc chịu đáp ứng ?”

“Vút!” một tiếng, Hoàng Phủ Hoài Hàn ném quốc thư cho Hoàng Phủ Dạ, “Tự !” Hoàng Phủ Dạ đầy hoài nghi, mở phong thư , xem đến phần , sắc mặt càng xem càng đặc sắc, còn vẻ như , giống như , Tiếu Cấm Cấm quả nhiên giờ khắc nào chịu an phận!

“Hoàng , chúng sớm quen với nàng thế !” Hắn chỉ thể dùng lời nông cạn mà khuyên nhủ, an ủi hoàng đang tổn thương tâm linh.

Hoàng Phủ Hoài Hàn hít sâu mấy , cuối cùng mới bình tĩnh một chút: “Phải! Trẫm sớm nên quen thuộc!” vẫn nhịn mà tức đến nôn máu! Rõ ràng là đối phương trực tiếp điều kiện , cho dù cam lòng, cũng đáp ứng, nhưng cô gái chỉ sợ thiên hạ loạn , còn tăng thêm một đoạn lời như thế để ép buộc , cái lý nào như thế chứ!

Càng nghĩ càng tức giận, nhưng bỗng nhiên, nhớ tới một việc, nghiêng đầu Hoàng Phủ Dạ: “Chuyện trẫm sai để xong ?”

“Đã xong ! Quân Hạo Thiên hiện nay trong lòng đại loạn, mà bộ Bắc Minh khi Quân Lâm Uyên con, triều đình rơi khủng hoảng! Đoán là chẳng mấy chốc nữa sẽ xuất thủ!” Kế của hoàng thể kích động tình hình Bắc Minh rung chuyển, Quân Hạo Thiên ép xuất thủ với Quân Kinh Lan.

Lại thể khiến cho Tiểu Cẩm Cẩm bên lo lắng, dù thì đứa bé thừa kế của Bắc Minh đang ở tại Nam Nhạc, triều thần chắc chắn Nam Cung Cảm phận của Kinh Lan, sợ là sẽ lợi dụng điều để việc bất thiện, bọn họ sẽ buộc Tiểu Cẩm Cẩm lấy đứa bé để uy h.i.ế.p Bắc Minh đổi lợi ích, đối với Tiểu Cẩm Cẩm mà , tất nhiên là đau đầu đến cực điểm! Kế sách , đúng là một kế , Tiểu Cẩm Cẩm sợ là sẽ hận thể xé tan xác hai bọn họ!

Nghĩ thế, lắc đầu khổ, và nàng, từ đầu đến cuối, đều chỉ thể đối lập, thể cách nào nghịch chuyển. Hắn xong, Hoàng Phủ Hoài Hàn hừ lạnh một tiếng, tâm trạng từ đó mới khá hơn một chút, quốc thư tay cũng tức giận như , ném nó lên bàn, lạnh một tiếng: “Nam Cung Cẩm, trẫm xem ngươi còn thể đắc ý mấy ngày!”

Đáp ứng Mặc Quan Hoa xuất thủ đối với đứa bé , nhưng những khác, thể bảo đảm ! Hắn ngược xem xem, cô gái khi trở thành mục tiêu công kích của Nam Nhạc, còn thể tùy tiện như thế nào!

 

 

 

 

Quyển 4

 

Loading...