Tô Chiêu Chiêu gật đầu, đồng chí Tiểu Sở rõ chuyện, là kiểu mơ hồ.
Sở Dư Hề ngẩng đầu, nghiêm túc: "Dì ơi, cháu cho một cơ hội! Nếu cháu chủ động, Cố Tưởng chắc chắn sẽ thèm để ý đến cháu , dì xem bây giờ còn đối tượng, đây chính là lý do, cháu sợ cháu bỏ lỡ sẽ hối hận."
Tô Chiêu Chiêu: "...Cố Tưởng, nó là một tính cách khá chậm nhiệt."
Sở Dư Hề gật đầu lia lịa: " đúng đúng! Chính là như , từ dùng thật đúng! Dì ơi, dì vẫn là hiểu nhất."
Con trai đương nhiên là hiểu , Tô Chiêu Chiêu còn sợ Cố Tưởng sẽ độc mãi, tính cách của nó, kết hợp với một cô gái tính cách nhiệt tình thế , coi như là bù trừ cho .
Tuy nhiên, thứ vẫn xem thích .
"Vậy cháu từng nghĩ nếu nó mãi thích cháu thì ? Hoặc là, vì sự nhiệt tình của cháu, nó cuốn thể từ chối, vì vấn đề tuổi tác, miễn cưỡng đồng ý ở bên cháu, cháu sẽ thế nào?"
Sở Dư Hề im lặng một lát: "Cố Tưởng sẽ như , bây giờ ghét cháu, cháu nghĩ hẳn là một chút chút thích cháu, hôm nay chúng cháu còn chuyện nữa, hẳn là sợ cháu suy nghĩ kỹ, Cố Tưởng và suy nghĩ của dì giống , chỉ là ngược , nghĩ cháu mới là ân cứu mạng ảnh hưởng đến suy nghĩ, cháu thật , cháu sẽ cho rõ suy nghĩ thật của cháu! Cháu cũng nghĩ nếu thực sự thích cháu, sẽ miễn cưỡng đồng ý ở bên cháu , như ! Anh chính trực, lương thiện! Sẽ lừa dối tình cảm của cô gái nhỏ ."
Nói xong, cô còn gật đầu một cái thật mạnh.
Chúc cả nhà một ngày tốt lành ❤️ Tui là Thế Giới Tiểu Thuyết trên MonkeyD ❤️ Nếu các bạn thấy bản này ở đâu ngoài Monkey thì hãy báo cho mình nha. Vui lòng không tự ý re-up, re-post ở các trang khác ạ
Ôi, còn tin tưởng Cố Tưởng đến thế.
Lần đầu tiên Tô Chiêu Chiêu chuyện tình cảm với một cô gái nhỏ, còn là về con trai .
Đây thật sự là một trải nghiệm đặc biệt.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/quan-hon-thu-truong-vo-anh-dat-con-den-tim-roi/chuong-272-ngoai-truyen-co-tuong-6.html.]
Tô Chiêu Chiêu ý định can thiệp vấn đề tình cảm của bọn trẻ, khi hiểu rõ suy nghĩ của đồng chí Tiểu Sở, bà tiếp tục về chủ đề nữa mà chuyển sang chuyện khác.
Nói chuyện xong, bà dẫn cô bé đến căn phòng mà Cố Niệm thỉnh thoảng về sẽ ở, chiều nay bà ga trải giường và vỏ chăn mới .
Cố Hành cũng từ thư phòng , Tô Chiêu Chiêu thấy chỉ một ông liền hỏi: "Cố Tưởng ? Nói chuyện với nó thế nào ?"
"Bà nghĩ sẽ chuyện gì với nó? Chuyện của nó và cô bé ?" Cố Hành lắc đầu, bước phòng ngủ của hai vợ chồng. "Nó gần ba mươi , hai mươi, những chuyện sẽ hỏi."
Tô Chiêu Chiêu theo ông phòng: " cứ nghĩ mấy đều là đàn ông thì nhiều chuyện sẽ dễ với hơn chứ, ông đúng là, một chút … tò mò cũng ."
Vừa đóng cửa phòng: "À đúng , chuyện Cố Tưởng thương, ông giấu ?"
Cố Hành: "…"
Đồng chí Cố Hành sự tò mò về phương diện , nhưng Cố Triển và Cố Vị thì .
Tối ngủ, hai em cũng về phòng mà chạy sang phòng Cố Tưởng hỏi han đủ thứ.
Nghe ngày mai sẽ tiễn Sở Dư Hề , Cố Triển trai một cái đầy vẻ ‘ thật lạnh lùng, thật vô tình’.
Cố Vị thì lườm trai , chỉ khoanh tay thản nhiên một câu: "Đừng kiêu ngạo, coi chừng hối hận đấy."
Cố Tưởng ấn đầu Cố Vị xoa mạnh hai cái: "Lại là từ học từ đúng , đừng dùng lung tung. Hai đứa về phòng ."